Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1229: Vượt qua

Ngay lúc này Trần Thụy An càng ngày càng kích động, sau đó buột miệng nói: ”Lâm lão sư, thật ra bài hát kia là do tôi sáng tác, nhưng không ai tin tưởng tôi cả, Anh Kim lão sư, bà ta.... ”
Những lời sau đó cậu ta không dám nói, bởi vì hiện tại Anh Kim có địa vị rất cao trong giới ca hát cho nên cậu ta không dám chọc vào.
"Tôi tin cậu!" Lâm Phàm không chút do dự nói: “Thực lực của cậu rất mạnh, tôi tin đây là sáng tác của cậu. Nếu Anh Kim là giám khảo thì vấn đề đó cũng có thể dễ dàng lý giải. Con người Anh Kim, cái gì cũng không giỏi nhưng chơi mấy trò xấu xa tiểu nhân thì lại rất cao tay. Chỉ hươu nói ngựa cũng là sở trường của bà ta, cậu chỉ là một người bình thường không có danh tiếng gì, mà bà ta lại là một tiền bối trong giới ca hát, cho nên khi cậu nói bài hát đó là của cậu thì nhất định sẽ không có ai tin hết. ”
Xôn xao.
Choáng váng!
Tất cả mọi người đều không nghĩ tới Lâm đại sư lại nói ra những lời như vậy, đây chính là hoàn toàn đắc tội Anh Kim rồi.
Hơn nữa còn chỉ trích trong khi đang phát sóng trực tiếp, lần này hoàn toàn chơi lớn luôn rồi nha.
Hoắc Kiến Tường há to miệng, anh ta không ngờ Lâm đại sư lại mạnh miệng như thế.
Lưu Anh Đông trợn mắt há hốc mồm, lời này mà cũng dám nói ra sao?
Triệu Lỵ lại càng tức giận nói: "Cậu nói bậy nói bạ cái gì đó? Tôi cũng là giám khảo, sao có thể làm ra chuyện như vậy được chứ?”
Lâm Phàm xua tay nói: ”Triệu lão sư tức giận như vậy làm gì? Người tôi nói chơi tấm màn đen là Anh Kim chứ đâu có nói cô, cô hoảng cái gì chứ?”
Giọng điệu của Triệu Lỵ nghiêm nghị: ”Cậu có chứng cớ gì?”
"Lời tôi nói chính là sự thật." Giờ khắc này, vẻ mặt Lâm Phàm nghiêm túc, cằm khẽ nâng lên, hào quang bắn ra bốn phía, dường như đang nói ra chân lý.
Mà lúc này, Trần Thụy An không nhịn được mà bật khóc.
Cuối cùng cũng đã có người tin cậu ta.
Hơn nữa còn là Lâm lão sư, người mà cậu ta sùng bái nhất.
Nếu như có thể, cậu ta nhất định sẽ ôm đùi Lâm lão sư, quỳ liếm cả đời.
Anh Kim đang xem livestream, lập tức đập vỡ điện thoại di động.
"Tên chó họ Lâm kia, tao muốn mạng chó của mày..."
Anh Kim đã hoàn toàn sụp đổ, bà ta cũng không nghĩ đến cái tên này không muốn buông tha cho bà ta. Sự thật là hắn đang chờ cơ hội thì sẽ lập tức bôi đen bà ta đây mà.
Không, chuyện này không tính là đen, mà sự thật về chuyện năm đó cũng không khác gì so với những gì mà hắn nói. Đúng là bà ta ỷ vào mình là ban giám khảo, cho nên đã nhận 5 triệu để giở trò mờ ám.
Ngay thời điểm đó, thù lao để mời bà ta làm giám khảo cũng đã lên đến 10 triệu. Khi đó lại có người muốn đưa cho bà ta thêm 5 triệu để đạt được vị trí quán quân, đương nhiên là bà ta có thể thỏa mãn yêu cầu của người ta rồi.
Khi đó, đừng nói là ‘Giọng nam cao’ mà cho dù là bất kỳ chương trình giải trí nào cũng không dám nói không có ẩn tình bên trong. Thế nhưng người kia thực sự cũng không hề có bản lĩnh, sau khi đoạt được giải quán quân thì chỉ ở trong giới ca hát được một tháng, cuối cùng bị đánh trở về về nguyên hình. Hiện tại không còn thấy tăm hơi, có thể là đã tiếp tục trở về làm một gã con nhà giàu hoặc chết ở đâu đó không chừng.
Lâm Phàm liên tục khiêu khích bà ta, thân là nhân vật lão làng, cả hai bên hắc bạch trong giới ca hát đều quen biết thì làm sao bà ta có thể chấp nhận khoanh tay chịu trận như vậy.
Nhưng đúng là không biết đối phó với tên nhóc này như thế nào? Nếu tên nhóc này ở Đông Bắc thì bà ta sẽ có cách trừ khử hắn rồi.
Hiện trường chương trình.
Lâm Phàm nói ra những lời này, mục đích là khiến cho chuyện này được nhắc lại. Hắn biết Trần Thụy An bị hãm hại, nhưng sự việc đã xảy ra hai năm rồi thì biết đi nơi nào tìm được chứng cứ.
Mà tình huống như hiện tại là tốt nhất, lấy sức ảnh hưởng của hắn khiến cho sự việc này càng trở nên mơ hồ không rõ, các cư dân mạng cũng không biết rốt cuộc sự thật như thế nào. Chính cậu ta là kẻ cắp hay là bị người khác hãm hại khó lòng mà phân biệt được, đây là hiệu ứng mà hắn muốn có.
Trần Thụy An đang đứng trên sân khấu, vô cùng cảm kích nhìn Lâm lão sư, sau đó khom lưng và cúi đầu chân thành nói: “Cảm ơn! Lâm lão sư.”
Lâm Phàm bình tĩnh ngồi ở đó, gật đầu nói: "Được rồi! Vào nghỉ ngơi đi, tôi tin tưởng cậu.”
Chỉ vỏn vẹn bốn chữ ‘Tôi tin tưởng cậu’ đã có thể làm Trần Thụy An nhìn thấy được tương lai tươi sáng vô cùng rực rỡ phía trước.
Phía sau hậu trường.
Trần Thụy An nắm chặt lấy tay của cha mẹ, vui đến phát khóc: “Cha! Mẹ! Con thành công rồi .”
“Giỏi! Giỏi! Con trai của mẹ là giỏi nhất, Lâm lão sư thực sự là người tốt.” Khóe mắt của bà Trần đều đỏ hoe ,còn trong lòng thì vui mừng khôn xiết.
Lúc này, Lâm Phàm nhìn thấy sắc mặt xanh mét của Triệu Lỵ thì nhịn không được nở nụ cười. Con mẹ nó, đúng là sảng khoái thật.
Đúng là bản đại sư muốn mắng chết các người đó. Nhưng mà chuyện này cũng không gấp, mọi việc chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi.
Khán giả ở trường quay thì trố mắt nhìn nhau không thể tin được, tin tức vừa mới nghe được thật sự quá bùng nổ .
Bạn cần đăng nhập để bình luận