Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 845: Đến vì tò mò

Trên diễn đàn cực kỳ náo nhiệt.
“Chết tiệt, nổi tiếng rồi, tin tức của ngày hôm nay mấy người xem chưa, tên nghi phạm giết người đó đã gặp vị chà lưng trẻ tuổi kia. Sau khi chà lưng xong vậy mà lương tâm trỗi dậy mà chủ động đi đầu thú, chuyện này cũng quá mơ hồ rồi.”
“Không được, bị mấy người nhắc đến hoài như vậy tôi càng cảm thấy tò mò, tối hôm nay tôi sẽ đi gặp anh ta một lần mới được.”
“Đừng nói nữa, tối nay nhất định sẽ có rất nhiều người, nhân viên chà lưng trẻ tuổi này gần đây đang rất hot, có lẽ tôi cũng phải đi trải nghiệm một lần mới được.”
Buổi tối.
Tiểu Hà, nhân viên lễ tân sau khi nhìn thấy tình huống trước mắt thì bỗng ngỡ ngàng.
Người đến đông như trẩy hội, phòng cũng đã không đủ chỗ chứa, một đám người ngồi trên ghế sô pha ở trong phòng khách.
“Còn phòng không? Chúng tôi đều đang đợi.”
“Đúng vậy, ở đây sao lại ít phòng như vậy hả?”
“Mấy người từ đâu đến vậy, tôi là khách hàng quen của nơi này, kỹ thuật chà lưng của thợ ở đây đều là hạng nhất, vì sao lại bị truyền ra nhanh như vậy chứ.”
Tiểu Hà đờ đẫn nhìn: “Chỉ cần có chỗ tôi lập tức sắp xếp cho mọi người.”
Đường phố ăn uống nào đó.
Một quán cơm nhỏ.
“Ông chủ Tăng, những gì tôi nói với ông cảm thấy thế nào? Tôi sẽ sắp xếp người, chúng tôi chín phần ông một phần. Ông đừng thấy vậy mà chê ít, ông phải biết là người đều là của chúng tôi, chúng tôi cũng gánh chịu rủi ro. Hơn nữa còn có thể thúc đẩy hiệu ứng phòng tắm của ông nha.” Một người đàn ông gầy gò nói.
Ông ta là người phụ trách Đại Bảo Kiếm, nói chính xác là tú bà (tú ông), bây giờ đang cùng ông chủ Tăng nói về chuyện này.
Ông Tăng có chút do dự, gần đây ông ta vì chuyện này mà sứt đầu mẻ trán, vẫn còn đang cân nhắc. Dù sao đã làm thì cũng không còn đường lui.
Người đàn ông gầy gò thấy ông Tăng còn đang suy nghĩ, không khỏi cười nói: “Ông chủ Tăng, ông cứ suy nghĩ, nhưng mà ông phải biết rằng nghề này của chúng tôi rất bận rộn, không biết có bao nhiêu phòng tắm muốn hợp tác với chúng tôi. Nếu ông bỏ lỡ rồi thì sẽ không có lần sau nữa đâu, theo như những gì ông nói thì lượng người trong phòng tắm của ông hàng ngày là khoảng hai mươi đến ba mươi người, thậm chí là một ngày tiền thuê cũng không kiếm được.”
Ông Tăng gật đầu, nói: “Tôi biết, nhưng mà tôi…… Thôi được rồi.”
Người đàn ông gầy gò cười nói: “Được rồi, đi xem bên trong cửa hàng của ông trước đi, trang trí bên trong cần được sửa sang lại một chút mới được. Hơn nữa còn cần phải lắp thêm một số cửa bí mật, ông nói xem phòng tắm bây giờ có bao nhiêu chỗ là không có chuyện này chứ. Những chỗ không có chuyện này đa phần đều không chống đỡ được bao lâu.”
Tăng Vĩ không nói gì thêm, người ta nói đúng, quả thật đúng là như vậy.
Ông ta không muốn tham gia vào chuyện này, nhưng không còn cách nào khác, tình thế là bị bắt buộc.
Nếu bị cảnh sát bắt thì e là cũng xong luôn.
Nhưng nếu không có cái này thì với công việc kinh doanh hiện tại thì trăm phần trăm sẽ xong đời.
Giờ khắc này, chỉ có thể đi đường quanh co, liều thử một lần.
Một người đang chà lưng cho khách hàng, lúc này sửng sốt, nói: “Chuyện hôm nay là sao vậy, khách hàng như vậy cũng nhiều quá rồi đó.”
“Tất cả đều đang xếp hàng, thực sự là có chút dọa người.”
Lúc này, một đám người tắm rửa đang ngâm mình dưới nước, bọn họ đều đang thảo luận và cảm thấy tò mò về kỹ thuật chà lưng của Lâm Phàm. Ngược lại cũng muốn xem thử, có thực sự thần kỳ như trên diễn đàn đã nói hay không.
“Ui là trời, cái này có chút khoa trương rồi đó.”
“Đúng vậy, cái tên này có chỗ nào đó không đúng rồi đó nha.”
“Chà lưng thôi mà cũng kích động như như thế, tên này rốt cuộc đã nhẫn nhịn bao lâu rồi?”
“Nhìn biểu cảm của cậu ta, thật quá khoa trương rồi, có thể hù chết người đó.”
Những vị khách này đến vì tò mò, bọn họ ngồi xổm trong bồn tắm, xì xào bàn tán. Khi thấy đối phương bị xoa đến mức có phản ứng thì cũng cười phá lên, cảm thấy không thể tin nổi.
Nhưng khi bọn họ ra sân thì bọn họ mới biết, kỹ thuật chà lưng của bậc thầy này biến thái đến cỡ nào.
Lâm Phàm lúc này đang bận rộn, một chàng trai tò mò tiến lên phía trước, nói: “Anh trai, tên nghi phạm kia chính là do anh khuyên gã đi tự thú phải không?”
“Không phải tôi, là ông ta chợt tỉnh ngộ.” Lâm Phàm cười nói, bây giờ hắn đã hiểu rõ vì sao những người này lại đến đây, e là cũng bởi vì chuyện này, cho nên họ mới kéo qua đây xem thử.
Chàng trai sững sờ, nói: “Còn có chuyện như vậy nữa sao?”
Lâm Phàm gật đầu cười nói: “Chuyện như vậy vốn bình thường mà.”
Những nhân viên chà lưng khác vui vẻ nói: “Ông chủ nhỏ rất lợi hại đó nha, các người ở gần phố Vân Ly không phải là không biết ông chủ nhỏ đấy chứ?”
Chàng trai lắc đầu, nói: “Tôi không phải ở đây, chỗ tôi ở cách đây khá xa, vừa rồi tôi xem trong diễn đàn thấy được cho nên mới tới đây xem thử.”
Người trong bồn tắm hô lên: “Ông chủ nhỏ không bán bánh kếp mà lại chạy tới đây làm nhân viên chà lưng, bất luận như thế nào thì cũng phải trải nghiệm một chút mới được nha.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận