Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 939: Đừng hòng ly gián quan hệ của tôi và Cẩu gia

“Lâm đại sư, anh cất kỹ chìa khóa xe nhé. Tôi sẽ lái chiếc xe cũ này đi.” Trợ lý nhún nhường nói.
Lâm Phàm cười gật đầu: “Được, làm phiền anh rồi.”
Trợ lý vội vã xua tay: “Không có gì, không có gì.”
Đợi đến sau khi trợ lý rời đi, Điền Thần Côn hâm mộ nói: “Chiếc xe này ở đâu ra vậy? Sao lúc nào cậu cũng có toàn xe sang không thế?”
Lâm Phàm cười nói: “Lấy của Vương Minh Dương đấy. Thế nào? Nhìn ngầu hơn chiếc trước đúng không?”
Điền Thần Côn gật đầu: “Ừ, ngầu hơn thật đó. Hay là cho tôi mượn ít ngày nhé?”
Lâm Phàm nhìn Điền Thần Côn: “Không cho.”
“Dẹp, mở cửa.”
Buổi sáng, cư dân đến nên Lâm Phàm cũng bận rộn theo họ. Bây giờ trong đầu hắn toàn là chuyện luyện đan, nếu không thể luyện chế được Tiểu Thông Tuệ đan chắc chắn trong lòng hắn không phục.
Hoàn thành nhiệm vụ bánh kếp.
Lâm Phàm ngồi xổm ở cửa ra vào, cười gian xảo: “Cẩu gia, muốn xài đồ tốt không?”
Cẩu gia Nicolas liếc mắt nhìn Lâm Phàm, sau đó cúi đầu nghỉ ngơi, tuy nhiên ánh mắt lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào cửa hàng chị Hồng ở đối diện.
Ở đó có con của nó đang tượng hình, vì an toàn nhất định nó phải bảo vệ cô vợ chó của mình, không để ai quấy rầy.
Cẩu gia không hợp tác khiến Lâm Phàm bất lực, dù sao cũng đã luyện được Tiểu Thông Tuệ đan bán thành phẩm, chắc chắn phải để người bên cạnh mình dùng thử.
Lựa chọn tốt nhất chính là cho Cẩu gia.
Lâm Phàm lấy Tiểu Thông Tuệ đan màu trắng trong túi ra, đặt trong lòng bàn tay: “Cẩu gia, đến liếm một cái thử xem. Đây là đồ tốt đó, bảo đảm ăn xong mày thành tiên luôn.”
Cẩu gia nhìn Lâm Phàm bằng nửa con mắt, sau đó mũi ngửi ngửi, không có mùi vị gì: “Cái thứ đồ dở tệ, hỏng rồi. Mang đi chỗ khác chơi đi.”
Lâm Phàm sửng sốt, hắn không nghĩ thế mà Cẩu gia khinh bỉ mình, Cẩu gia vạch trần món này, mẹ nó chuyện này không thể nhịn được.
Điền Thần Côn xúm lại: “Đây là đồ chơi gì vậy?”
Lâm Phàm đắc ý nói: “Đây là tiên đan do tôi luyện chế đó.”
“Thật không?” Điền Thần Côn hơi ngạc nhiên, sau đó nhìn chăm chú vào viên đan dược màu trắng: “Bây giờ cậu muốn lấy Cẩu gia làm vật thí nghiệm à?”
Lâm Phàm đanh thép nói: “Ông nhìn thử xem, trong tiệm chúng ta Cẩu gia cẩn thận nhất, trông coi nhà cửa cho chúng ta. Có đồ tốt tất nhiên tôi phải dành cho Cẩu gia trước rồi. Vật thí nghiệm gì chứ? Chẳng lẽ ông đang muốn ly gián mối quan hệ tốt đẹp giữa tôi và Cẩu gia à?”
Điền Thần Côn liếc nhìn Lâm Phàm: “Vậy cậu cứ từ từ mời đi ha, chỉ có mấy con chó ngu mới tin lời cậu đấy.”
Lâm Phàm không nói nhiều, chờ mình luyện chế ra Tiểu Thông Tuệ đan hoàn mỹ, nhất định sẽ không cho Điền Thần Côn dùng, mặc kệ ông ấy trở thành người có trí thông minh thấp nhất tiệm.
Cẩu gia bị Lâm Phàm làm phiền, cứ mãi ngăn cản nó tập trung nhìn cửa đối diện, sau đó lập tức táp viên đan một phát vào miệng, yên lặng gục tại chỗ.
Lâm Phàm tò mò hỏi: “Cẩu gia, cảm thấy sao hả?”
Cẩu gia sủa gâu gâu: “Tránh ra coi.”
Lâm Phàm nhận quả đắng từ Cẩu gia, không nghĩ đến sau khi Cẩu gia có đời sau thì không quan tâm mình nữa, mình cho nó đồ tốt mà nó không thèm để ý, thật đau lòng quá đi.
“Tôi đi đây, mọi người trông chừng tiệm nhé.” Lâm Phàm muốn tiếp tục thí nghiệm.
Ngô U Lan nghi ngờ nói: “Anh Lâm, anh mới đến tiệm sao bây giờ đi rồi?”
Lâm Phàm cười nói: “Có việc, có việc.”
Sau khi Lâm Phàm rời đi, Điền Thần Côn từ tốn nói: “Không biết có chuyện gì mà cứ giấu giấu giếm giếm nữa.”
Ngô U Lan bất đắc dĩ nói: “Ai biết được, anh Lâm có bao giờ nói chuyện gì đâu, chúng ta cũng không thể biết.”
Triệu Chung Dương chống cằm: “Gần đây tôi hơi mê mang, muốn tìm một cô bạn gái.”
Điền Thần Côn nhìn Triệu Chung Dương: “Tìm bạn gái làm gì, ở chung với họ Điền tôi không tốt à? Mỗi ngày vui chơi thỏa thích, buổi tối đi tìm quán ăn vặt, ăn xong về ngủ, thoải mái biết bao.”
Triệu Chung Dương nhìn Điền Thần Côn, cười ha hả: “Đúng là ông già.”

Lâm Phàm lái xe đến chợ đồ điện mua lò vi sóng và mấy ổ cắm, tiếp đó đi đến chỗ vắng người, ở đó tạm thời không có điện. Tuy nhiên vẫn có nhà trệt gần đó nên hắn lập tức kéo một đường dây điện đến đây.
“Ha ha, đã chuẩn bị xong rồi, cái gì tôi cũng không tin mà đi tin đám dân mạng các người. Mong các người đừng làm tôi thất vọng nữa đấy.” Lâm Phàm lập tức bỏ một phần dược liệu vào, sau đó cho chút nước. Nhưng hắn vẫn không hiểu nổi sao có thể chuyển đổi từ hình dáng này thành viên đan dược hình tròn được nhỉ?
Chẳng lẽ phải lấy tay nhào nặn thành hình tròn.
Có lẽ là vậy.
Mở điện.
Rè rè!
Tất cả đã chuẩn bị xong xuôi, ban đầu Lâm Phàm còn hào hứng ngồi xổm bên cạnh quan sát thay đổi bên trong, không khỏi hài lòng cười. Thảo dược trong lò dần dần thay đổi, từng làn hơi nước đọng trên kính.
Một giờ sau!
Sự thay đổi trong nồi vẫn như cũ, không hề có gì bất ngờ xảy ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận