Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1164: Nhất long nhị phượng

Lúc này, Phương Chính Nham đang trầm tư bỗng nở nụ cười: “Không ngờ hôm nay vậy mà lại bị một tên trẻ tuổi mỉa mai, chuyện này không trách tiểu Đông cậu được. Sau này cũng đừng nghĩ chuyện này nữa, Lâm đại sư ở Thượng Hải chúng ta, đó chính là tài sản quý báu của Thượng Hải chúng ta, đừng vì chuyện bức tranh mà có ấn tượng không tốt với Lâm đại sư.”
Tiểu Đông gật đầu: “Lãnh đạo yên tâm, trước giờ tôi chưa từng có suy nghĩ đó.”
Lúc hiện trường bất ngờ quá nên Phương Chính Nham không kịp phản ứng lại, nhưng sau đó nghĩ lại cũng đã thông suốt. Sao Lâm đại sư có thể không biết địa vị cùng thân phận của ông Trịnh được chứ, hắn dám lấy tên ông Trịnh ra nói đương nhiên là để từ chối mình, đồng thời là để mỉa mai mình một trận.
Nếu chuyện này cũng không nhìn ra thì ông ta đã sớm bị người ta đá khỏi cái ghế.
Lúc ấy không biết sẽ có bao nhiêu người muốn làm vị trí bí thư này, đối thủ đều cực kỳ có tính uy hiếp. Tranh đấu với bọn họ bốn năm, trong bốn năm này ông ta như đi trên băng mỏng, không dám làm sai bất cứ chuyện gì, cuối cùng mới có thể ngồi vào vị trí như ý nguyện.
Đối với quốc họa của Lâm đại sư, cũng do ông ta nóng lòng không đợi được, ông ta thật sự thích tranh vẽ. Thế nhưng bây giờ Lâm đại sư người ta đã từ chối rồi nên không cần nghĩ nhiều nữa.
Một người làm quan cả họ được nhờ, tiểu Đông thân làm thư ký của Phương Chính Nham đương nhiên là toàn tâm toàn ý nghĩ cho lãnh đạo. Chỉ là chuyện lần này suy nghĩ quá đơn giản, hay có thể nói là nghĩ Lâm Phàm là người quá đơn giản, nên coi hắn chỉ là người bình thường.
Theo như lẽ thường thì đại sư bình thường đúng thật là sẽ làm như vậy, dù sao là lãnh đạo đích thân đến nên chắc chắn bọn họ sẽ tặng tranh, nhưng đến Lâm đại sự bên này lại không phải là như vậy.
Nói thẳng một chút, đó chính là bọn họ quá coi trọng bản thân mình.

Phố Vân Lý.
Quận trưởng Xa đi vào trong cửa hàng, bất lực lắc đầu: “Lâm đại sư, lãnh đạo cũng đã nói thẳng như vậy rồi, sao anh còn không hiểu chứ?”
Lâm Phàm cười nói: “Quận trưởng Xa, cái gì mà không hiểu chứ, không phải là muốn tranh hay sao? Không phải là tôi gợi ý bọn họ xin tranh từ chỗ bạn của tôi à? Có điều sau đó lãnh đạo nói không cần đó thôi.”
“Cậu…” Quận trưởng Xa cạn lời, đây là thực sự không hiểu hay là giả ngu đây.
Có điều hình như lãnh đạo cũng không tức giận, chuyện này cũng không cần nhắc nữa.
Lâm Phàm cười nói: “Quận trưởng Xa, chuyện này ông còn không hiểu rõ sao? Tranh của tôi dễ lấy vậy à? Bây giờ tùy tiện lấy một bức tranh ra là có được mấy chục triệu, nếu như ông ta dám lấy tranh của tôi, tôi dám bảo đảm trong một năm chắc chắn ông ta bị người khác nắm được thóp. Vậy nên mới nói, tôi giả ngu là để bảo vệ ông ta, bây giờ nói không chừng ông ta nghĩ lại còn phải cảm ơn tôi nữa đấy chứ.”
Quận trưởng Xa hoài nghi nhìn Lâm Phàm: “Thật hay giả vậy?”
Nhưng ông ta đúng là có chút tin, Lâm đại sư không giống như đại sư bình thường. Mười bức tranh được thu vào bảo tàng quốc gia, giá trị sớm đã tăng lên đến trình độ cực cao, hơn nữa trên thị trường cũng không có tác phẩm nào khác.
Vậy nên càng là nghìn vàng cũng khó xin một bức, nếu như lãnh đạo thực sự xin được tranh, nói không chừng sẽ bị người có tâm cho rằng là nhận hối lộ.
“Chắc chắn là giả rồi.” Lâm Phàm thầm nghĩ trong lòng, đây chỉ là chém gió mà thôi, chủ yếu là do hắn lười vẽ.
Nếu như lãnh đạo nào cũng đến xin mình vẽ, vậy không phải là mình mất giá rồi à?
Huống hồ mình là ai cơ chứ? Mình là Lâm đại sư, là người không sợ bị ép buộc uy hiếp. Nếu là bị ép buộc, cùng lắm thì tặng cho đối một chưởng khiến hắn bay khỏi địa cầu là được rồi.
Nghĩ thôi cũng thấy có chút kích thích rồi.
Quận trưởng Xa rời đi, cho dù là thật hay giả, chỉ cần lãnh đạo không tức giận là được. Có điều Lâm đại sư ở trong khu vực mình quản lý, nên tâm trạng của ông ta cũng vô cùng đắc chí, rất vui vẻ.
Đây là chuyện người khác hâm mộ cũng không được.
Ngày hôm sau!
Buổi sáng rất nhiều người còn chưa tỉnh lại từ trong giấc ngủ, trên mạng đã xảy ra một chuyện lớn.
“Tân binh trong giới ca nhạc Ngô Hoán Nguyệt hẹn hò với người đàn ông thần bí”
“Tiểu thiên hậu trong giới ca nhạc cùng một người phụ nữ khác ở lại trong nhà người đàn ông thần bí đến sáng mới rời đi.”
“Hai chiếc quần lót treo ngoài ban công, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”
“Nhất long nhị phượng, scandal siêu hot.”
“Tiểu thiên hậu không còn thuần khiết, khiến người ta nuối tiếc.”

Khi tin tức xuất hiện, đã làm chấn động ánh mắt của vô số người. Mới đầu có không ít fan hâm mộ không dám tin, nhưng đến khi nhìn thấy bức ảnh, tất cả đều trợn tròn mắt.
Hai cô gái ôm cánh tay của một người đàn ông, mặc dù người đàn ông cùng một cô gái khác đã bị làm mờ nhưng khuôn mặt của Ngô Hoán Nguyệt lại vô cùng rõ ràng, nụ cười đó khiến rất nhiều fan hâm mộ đau lòng.
Nữ thần sao vậy, sao nữ thần có thể làm ra chuyện như thế này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận