Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 535: Trên đường chạy

Trận đấu sắp bắt đầu.
Toàn bộ tuyển thủ vào tư thế sẵn sàng, chờ đợi hiệu lệnh xuất phát.
Lâm Phàm đang khiêng camera đứng chờ ở vạch biên đường chạy.
“Hello, chạy chung, chạy chung…” Lâm Phàm nói.
Hồ Phi Vân khẽ ngẩng đầu, ngạc nhiên liếc người phóng viên này. Sau đó anh ta cúi đầu, không muốn quan tâm những chuyện khác. Bây giờ anh ta không thể để mình bị phân tâm được.
Đoàng!
Trong chớp mắt, các vận động viên giống như mũi tên lao vọt ra ngoài.
Trong chớp mắt không khí sân vận động dâng cao, toàn bộ khán đài vang lên những tiếng la hét đinh tai nhức óc. Chín tuyển thủ phô bày toàn bộ thực lực của mình.
Bình luận viên trực tiếp hưng phấn gào to: “Bắt đầu thi đấu…”
Bình luận viên rất phấn kích, trong lòng người đang xem phát sóng trực tiếp lại rất buồn rầu. Đây là trận tranh tài điền kinh 200 mét, dạng này thường chỉ cần vài chục giây đã có thể biết kết quả, không như bóng rổ hay bóng đá có nhiều thời gian cho bạn cổ vũ.
“Người đang dẫn đầu là Hồ Phi Vân của chúng ta, xuất phát quá đẹp, trong khoảnh khắc lực bộc phát quá hoàn mỹ.”
“Tuy nhiên lục bộc phát của Hồ Phi Vân so với các tuyển thủ khác không quá nổi bật, tuyển thủ Usain bolt của Jamaica đang đứng ở vị trí thứ hai, tuyển thủ Robert của Đức đang đuổi theo sát nút.”
“Đặc sắc, thật sự là quá đặc sắc.”
Bình luận viên hưng phấn thuyết minh, trận tranh tài này chính là trận tranh tài điền kinh đỉnh cao. Những vận động viên tham gia lần tranh tài này đều là những người không hề tầm thường, họ là chín người chạy nhanh nhất trên Trái Đất hiện nay.
Từ trước đến nay, điền kinh luôn là bộ môn thi đấu nhận được nhiều sự quan tâm nhất của khán giả.
Khán giả tại sân vận động gào thét ồn ào, ai cũng cổ vũ cho vận động viên nước mình cố lên.
“Con mẹ nó!”
Đúng lúc này, tại một trận thi đấu lớn thế này đồng thời còn đang được truyền hình trực tiếp trên truyền hình và các trang mạng xã hội, vậy mà bình luận viên lại dám nói tục.
“Mọi người nhìn, mọi người nhìn…”
Giọng bình luận viên thất thanh, giống như đang gặp quỷ.
“Người quay phim này ở đâu xuất hiện vậy? Sao hắn ta lại chạy nhanh như thế?”
Những khán giả đang xem trực tiếp cũng hoảng hốt nhìn lại, đôi mắt trợn tròn khi thấy hình ảnh xuất hiện ở bên cạnh đường đua.
Có người đang uống Cocacola, đột nhiên phun mạnh ra ngoài, không dám tin nhìn hình ảnh trước màn hình.
Có người đang ăn đồ ăn vặt, khi nhìn thấy hình ảnh này lập tức ngẩn ra, miệng cũng quên nhai.
Tại sân vận động.
Trên khán đài hiện giờ Sở Uyên đã sớm nghẹn họng nhìn trân trối, người đứng như trời trồng không biết phải làm sao. Cậu ta luôn chú ý Lâm đại sư, lúc thi đấu bắt đầu cậu ta đã từ bỏ hy vọng, lần này quay phim có lẽ đã thất bại. Nhưng đột nhiên, cậu ta phải trố mắt nhìn.
Bởi vì cậu ta thấy Lâm đại sư khiêng camera bước đi như bay, chạy ngay bên cạnh đường biên, người hơi nghiêng về phía trước còn nhắm thẳng ống kính vào vận động viên. Đáng sợ hơn nữa chính là tốc độ của Lâm đại sư không hề thua kém vận động viên. Điều này có nghĩa là gì?
Nếu như chạy cự li dài thì cũng sẽ không gì ngạc nhiên đến vậy. Vì càng gần về đến đích, thể lực của vận động viên càng giảm, theo đó tốc độ sẽ giảm theo. Phóng viên khiêng camera có thể theo kịp tốc độ thi đấu của vận động viên, nhưng chuyện này cũng khá là hiếm.
Tuy nhiên bây giờ đang thi đấu 200 mét, tất cả đều phải dùng hết sức để đạt tốc độ tối đa, càng về gần đến đích càng dồn sức chạy.
Usain bolt rất tự tin đối với tốc độ của mình, cuộc thi lần này anh ta không hề lơi lỏng, bộc lộ toàn bộ khả năng cùng tốc độ mạnh mẽ nhất của mình. Cả quá trình đều cúi đầu, tiến hành quá trình chạy nước rút, mắt hơi liếc nhìn, trong lòng khẽ cười châm biếm. Những vận động viên khác đều chậm hơn anh ta, ít nhất cách anh ta đã năm thân người.
Người tên Hồ Phi Vân của TQ có lẽ đang cách mình khoảng ba thân người, người gần nhất với anh ta cũng rớt lại phía sau một thân người.
Lúc này Usain bolt ngẩng đầu lên, anh ta quyết định ở 50m cuối cùng sẽ tăng tốc, kéo khoảng cách giữa các bên càng dài ra càng tốt.
Ngay lúc này, một hình ảnh lóe qua mắt anh ta. Ngay bên cạnh đang có một người theo sát, đầu hơi quay đầu, Usain bolt bỗng sững sờ.
Đậu xanh rau má, gặp quỷ sống rồi!
Lâm Phàm đang khiêng camera, nhắm ống kính vào vài tuyển thủ đang rơi phía sau, đối với biểu cảm của bọn họ hắn tiến hành quay cận cảnh. Từng biểu cảm của mỗi vị tuyển thủ đều lộ ra vẻ quyết tâm, kết hợp sức mạnh cùng ý chí, có thể nói là vô cùng đặc sắc.
Mặc dù hắn không hiểu kỹ thuật quay phim, thế nhưng dù chưa ăn thịt heo, chẳng lẽ còn chưa thấy heo chạy hay sao? Cái gì nên quay hắn đều quay lại hết.
Hồ Phi Vân vừa chạy vừa nhìn Lâm Phàm. Từ đôi mắt đen thẳm của anh ta, Lâm Phàm nhìn thấy sự kỳ dị, giống như là cảm giác quái dị, không dám tin.
Mà giây phút này, trong lòng Hồ Phi Vân quả thật đang hoảng hốt. Đây chính là quỷ sống phải không? Người khiêng camera vậy mà có thể chạy nhanh đến thế, hơn nữa chuyện làm hắn ta không dám tin chính là tư thế chạy còn không đúng tiêu chuẩn, người hơi hơi nghiêng sang một bên chắc chắn tốc độ sẽ bị giảm sút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận