Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 534: Hello, nhìn ở đây

Tại phòng trực tiếp, bình luận viên bắt đầu cất tiếng.
“Cuộc tranh tài lần này có thể nói là một trận đấu rất đáng chờ mong, vô cùng kịch tính.”
“Rất vinh dự khi tất cả vận động viên ở đây đều là người từng đoạt giải quán quân, đồng thời cũng là những người từng lập kỷ lục thế giới.”
“Thành tích cao nhất của Hồ Phi Vân chính là quán quân thế giới, dù ba năm nay trên trường thi đấu quốc tế anh không đoạt được thành tích quá cao nhưng trong nước anh vẫn là người nổi trội. Không biết hôm nay kết quả sẽ ra sao?”
“Bây giờ, Hồ Phi Vân có thể nói là rất sung sức. Tuy nhiên, tuyển thủ Seidel vẫn là vật cản lớn nhất của anh ta, trên bảng thành tích thi đấu điền kinh ba năm gần đây, tuyển thủ Usain bolt luôn giữ vị trí vô địch, thậm chí nhiều lần phá vỡ kỷ lục do chính mình lập ra, có thể nói đây là một đối thủ đáng gờm.”
“Khán giả ở khán đài đang hò reo.”
“Đúng vậy, bầu không khí đang rất phấn khích.”

Lâm Phàm đứng yên một chỗ, khiêng camera nhắm ống kính ngay vị trí chín tuyển thủ, trong đó tuyển thủ người Châu Á chỉ có một người duy nhất là Hồ Phi Vân, người của nước mình.
Tuyển thủ đứng trên đường chạy số một là Jimmy Carter đến từ nước Pháp.
Tuyển thủ đứng trên đường chạy số hai là Usain bolt, hiện đang là người chạy nhanh nhất Trái Đất, phá vỡ nhiều kỷ lục thế giới, hơn nữa những kỷ lục bị phá vỡ ấy cũng chính là của anh ta.
Tuyển thủ ở đường chạy số ba chính là Hồ Phi Vân, đại diện cho nước ta, là một người từng đoạt giải quán quân.

Tiếng hò hét của những khán giả tại hiện trường vang lên bốn phía, đối với cuộc tranh tài này tất cả mọi người đều rất hào hứng. Chín tuyển thủ này đại diện cho chín người chạy nhanh nhất thế giới.
“Hồ Phi Vân cố lên.”
“Hồ Phi Vân cố lên...”
Khán giả đang cổ vũ nồng nhiệt, những khán giả đến từ các quốc gia khác cũng hô hào cổ vũ cho tuyển thủ nước mình. Tám vạn khán giả ở khán đài đồng loạt đứng lên vì trận đấu sắp sửa bắt đầu.
Phòng phát sóng trực tiếp.
Vô số cư dân mạng đang vây xem trên máy tính hoặc điện thoại. Họ rất xem trọng cuộc thi này. Đây chính là cuộc tranh tài giữa những người có tốc độ chạy nhanh nhất thế giới, chắn chắn khung cảnh khi ấy sẽ rất kích thích.
Bình luận viên: “Người giữ kỷ lục của đường đua 200 mét này hiện đang là Usain bolt với thành tích 19 giây 20. Kỷ lục này đã gần hai năm qua chưa bị ai phá vỡ. Không biết trong cuộc thi này Seidel có thể vượt qua bản thân, phá vỡ kỷ lục của mình sau đó sáng lập một kỷ lục thế giới mới hay không?”
“Không chỉ những khán giả đang xem trực tiếp tại sân vận động đang rất mong đợi, mà ngay cả những khán giả đang xem trực tiếp chắc cũng đang rất hồi hộp lắm đây.”
“Được rồi, cuộc thi sắp bắt đầu, hãy cùng chúng tôi quan sát các tuyển thủ nào.”
Trên khán đài.
Điền Thần Côn hoảng hồn nói: “Cậu ta ở đó làm gì thế? Thằng nhóc Sở Uyên đâu rồi?”
Triệu Chung Dương: “Không biết nữa. Sao Lâm đại sư khiêng camera đứng đó nhỉ? Chẳng lẽ Sở Uyên giao camera cho Lâm đại sư, muốn nhờ Lâm đại sư giúp anh ta quay phim luôn à?”
Ngô U Lan: “Biết đâu sự thật là vậy.”
Lúc này Sở Uyên bước đến khán đài: “Tôi tới…”
Mọi người thấy Sở Uyên, lập tức sững sờ: “Chuyện gì xảy ra thế hả? Sao lại để cậu ấy đi quay phim vậy?”
Vẻ mặt Sở Uyên tỏ ra bất đắc dĩ: “Tôi có biết đâu! Tôi đi nhà vệ sinh nên bị trễ giờ, không vào được khu nội bộ nữa. Bây giờ chỉ có thể nhờ cậy Lâm đại sư quay phim giúp mình thôi.”
Điền Thần Côn thở dài: “Cậu nói cậu ta làm được hả?”
Sở Uyên lắc đầu: “Tôi cũng không biết. Bây giờ chỉ có thể thử xem sao. Nếu lúc kết thúc tôi vẫn không hoàn thành nhiệm vụ, trở về chắc chắn sẽ bị nghe mắng.”
“Bắt đầu, bắt đầu rồi.” Triệu Chung Dương nói.
Sở Uyên nhìn thấy cảnh trước mắt, ngạc nhiên kêu lên: “Chết rồi, quên dặn Lâm đại sư lúc chưa bắt đầu thi đấu phải quay cận cảnh gương mặt của các tuyển thủ trước, nếu không sợ đến lúc bắt đầu tranh tài không thể quay được đâu.”
Lúc này.
Lâm Phàm mở camera ra, khiêng lên vai, nhắm ngay chín tuyển thủ đang chuẩn bị ra sân.
Trên sân thi đấu hiện đang đặt camera chuyển động trên đường ray trượt, nó có thể di động nhanh theo tốc độ của các tuyển thủ, có thể quay rõ hình ảnh các tuyển thủ lúc đang chạy. Tất nhiên tất cả những thứ này đều do máy móc thực hiện, con người hiện không thể nào làm được.
Lâm Phàm phát hiện những tuyển thủ này không hề nhìn mình, đoạn phim này sẽ không có hình ảnh đạt yêu cầu, sau đó hét lên: “Hello, nhìn đây đi, nhìn đây nè…”
Hắn không nói tiếng Anh nhưng một từ đơn đơn giản vẫn có thể nói được.
Jimmy Carter ở đường chạy số một vẫy vẫy tay với ống kính. Usain bolt ở đường chạy số hai lạnh lùng kiêu ngạo liếc Lâm Phàm, ra vẻ giống như hoàng đế đang nhìn xuống đám dân chúng hèn mọn dưới chân. Hồ Phi Vân ở đường chạy số ba chỉ mỉm cười, gương mặt vẫn tỏ ra nghiêm túc. Anh ta nhất định phải cố gắng hết sức trong trận đấu này. Thi đấu với Usain bolt khiến anh ta phải gánh chịu áp lực rất lớn. Dù không nắm chắc mình sẽ đoạt giải quán quân nhưng đối với các tuyển thủ còn lại vẫn không thể xem thường, không thể khinh địch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận