Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 829: Tẩy não

Lâm Phàm cười đáp: “Vì chuyện này nên anh mới buồn bực vậy sao?”
Vương Vũ gật đầu: “Đúng, bây giờ ngày nào tôi cũng khó chịu, sau khi về nhà còn cãi nhau với vợ. Tôi cũng buồn phiền, cô ấy là phụ nữ thì hiểu cái gì, còn muốn tôi đi xem phim cùng, cô ấy đâu biết mỗi ngày tôi mệt mỏi muốn chết.”
Lâm Phàm chà lưng, cảm thấy năng lực phụ trợ thần bí Bách Khoa Toàn Thư đang dần dần phát huy.
Dường như thâm nhập vào tận sâu trong tâm hồn của Vương Vũ, đẩy lùi một tầng mây đen, ánh sáng bao trùm lấy nội tâm.
Lâm Phàm đáp: “Thật ra ở ngoài chính là thế, loại người nào cũng có, nhiều lúc cứ nghĩ chịu thiệt là phúc cũng khá tốt. Anh làm nhân viên kinh doanh mà có thể tạo ra thành tích tốt chứng tỏ anh rất có năng lực, khiến đồng nghiệp có thể mở rộng tầm mắt, quen biết thêm nhiều mối quan hệ, đây chính là tài nguyên mà gã ta không thể lấy được từ anh.”
“Có gì đáng tranh cãi với vợ chứ, cùng cô ấy đi xem phim, thả lỏng tâm trạng một chút. Anh có chuyện gì thì cứ nói với cô ấy, mặc dù cô ấy không giúp được gì nhưng cũng hiểu được muộn phiền của anh. Nếu cứ giấu trong lòng hoài cũng không tốt, anh nói có đúng không?”
“Vương Vũ kinh ngạc thốt lên: “A, cậu nói rất đúng, tôi làm nhân viên kinh doanh cũng vì muốn quen biết thêm nhiều người, tích lũy càng nhiều mối quan hệ để sau này tự mình làm chủ. Mục tiêu của tôi không chỉ ở một công ty nhỏ như này, cho dù thành tích bị chia đi nhưng mối quan hệ rộng lớn của tôi cũng không phải là thứ mà gã ta có thể lấy được.”
“Nhiều khi nghĩ lại cũng thấy đúng, tôi kết hôn với vợ cũng đã nhiều năm, nhưng từ lúc vào làm công việc này thì hình như đã lâu rồi chưa đi dạo cùng với cô ấy.” Vương Vũ cảm thán.
Lâm Phàm cười, nói: “Vậy mới nói phải thả lỏng ra, thỉnh thoảng cùng người nhà đi xem phim hay đi ăn cũng có thể giảm bớt vất vả sau một ngày mệt nhọc, anh thấy đúng không?”
“Đúng, cậu nói quá chuẩn.” Vương Vũ gật đầu: “Anh trai, chúng ta lần đầu gặp nhau, thật không ngờ tôi lại nói với anh nhiều chuyện như này. Có điều anh đã khai sáng cho tôi rồi, tôi cũng cảm thấy gần đây hơi quá đáng với vợ mình thật.”
“Sau khi tắm rửa xong tôi sẽ trở về đi dạo cùng vợ, lần trước cô ấy nói thích một bộ quần áo, lúc trở về tôi sẽ dẫn cô ấy đi mua mới được.”
Lâm Phàm gật đầu: “Được.”
Bây giờ Lâm Phàm đã hiểu rồi.
Hóa ra kỹ thuật thần cấp chà lưng này sẽ lau đi những u ám trong lòng con người, khiến cho họ càng thêm vui vẻ và đồng thời nhớ lại những chuyện càng quan trọng hơn.
Tục xưng là tẩy não.
Kỹ năng này hơi bị đỉnh luôn ấy chứ.
Lại tiễn thêm một vị khách.
“Ông chủ nhỏ! Sao cậu giỏi vậy chứ, có thể nói chuyện vui vẻ với khách hàng như thế, hơn nữa chuyện gì người ta cũng có thể nói với cậu, tôi chà lưng nhiều năm vậy rồi nhưng chưa bao giờ gặp qua.”
Nhân viên chà lưng kinh ngạc hỏi, bọn họ đều thấy chuyện này rất kỳ diệu, dường như ông chủ nhỏ có ma lực gì đó khiến người đến tắm rửa đều có thể xả stress, chuyện gì cũng có thể nói ra.
Lâm Phàm cười đáp, đương nhiên bọn họ chưa từng gặp chuyện như này rồi, còn không phải do kỹ thuật thần cấp chà lưng cấp này quá trâu bò sao.
Sau khi Khương Đào nói hết chuyện trong lòng với Tiểu Tuệ, hai người đều rất vui vẻ.
Lúc này, ở trên giường.
Khương Đào cầm điện thoại, mở app đánh giá rồi tìm ra nhà tắm công cộng kia.
Với anh ta mà nói chuyện tối nay thật khó mà quên được, anh trai chà lưng này đúng là quá thần kỳ, vậy mà anh ta lại có thể nói hết những lời giấu trong lòng. Quan trọng là kỹ thuật chà lưng này thật mạnh mẽ, giúp toàn thân anh ta đều thoải mái, lưu luyến không nỡ rời đi.
“Ở phố Vân Lý có một nhà tắm công cộng, nơi này có một vị sư phụ chà lưng trẻ tuổi, kỹ thuật rất tốt. Nhưng đây không phải trọng điểm, mà khi đối mặt với cậu ấy, tất cả chuyện trong lòng đều tự nhiên có thể giải quyết. Tôi đề xuất đánh giá năm sao, ai đến thì sẽ biết, hãy nhớ vị sư phụ chà lưng là một thanh niên trẻ tuổi, nhiệt liệt đề cử.”
Sau khi bình luận xong anh ta tắt máy rồi ngắm nhìn Tiểu Tuệ nằm bên cạnh, gương mặt lộ ra nụ cười.
Sau khi Vương Vũ trở về nhà, thấy vợ mình đang bận bịu trong nhà, hơn nữa anh ta phát hiện khi vợ thấy mình lại ngập ngừng như có chuyện muốn nói., Nhưng có lẽ cô ấy nhớ tới tình hình gần đây nên cũng không nói gì nhiều mà chỉ vùi đầu làm việc.
Anh ta tiến lên ôm lấy vợ rồi nói: “Vợ ơi, một lát nữa chúng ta ra ngoài ăn nhé. Lâu rồi tụi mình chưa đi dạo cùng nhau, không phải lần trước em nói rất thích một bộ đồ nào sao, chúng ta cùng đi mua nhé.”
Người vợ nhìn Vương Vũ như không nhận ra chồng mình, cô ta lập tức vui vẻ cười: “Thật à?”
Vương Vũ gật đầu: “So với vàng còn thật hơn.”
“Yêu anh, moah.” Vợ anh ta cười tươi, thơm một cái lên mặt Vương Vũ, cô ta phát hiện hôm nay chồng mình thay đổi rồi, trước đây anh ấy không như này.
Còn Vương Vũ cũng bật cười, trong lòng hạnh phúc vô cùng, nhưng anh ta còn một chuyện quan trọng phải làm, đó là phải cho đánh giá anh trai thần bí kia nữa.
Một nhà tắm công cộng bình thường lại có một anh trai thần kỳ như thế.
Trên đường về anh ta cũng mới phát hiện sao mình lại nói những chuyện này với một người xa lạ cơ chứ, nhưng anh ta nghĩ mãi cũng không ra, chỉ cảm thấy sau khi nói ra rồi thì dễ chịu hơn chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận