Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1199: Đến Hào Giang

Trên mặt Diệp Chân Minh có chút tức giận nhưng cũng không có cách nào khác, hiện trường nhiều người như vậy thì ông ta còn có thể làm gì được đây.
Hơn nữa người này rất được khách hàng hoan nghênh, lúc này những người bên cạnh cũng ở bên cạnh hô hào trợ hứng.
"Đúng vậy, thua không chịu nổi thì đừng mở cửa nữa."
"Người ta cũng không có gian lận, dựa vào cái gì không thể thắng? Chẳng lẽ chỉ cho phép mấy người thắng hay sao?"
Đúng lúc này, một tiếng quát lớn vang lên.
“Ai nói sòng bạc nhà họ Vân thua đến sập tiệm?”
Ánh mắt mọi người nhìn lại, không khỏi hít một hơi khí lạnh.
Thật là một người phụ nữ xinh đẹp.
Giống như một yêu tinh vậy.
"Cô Vân."
"Chào cô Vân."
Nhân viên nhìn thấy người đến, đều cung kính chào hỏi.
Đây là công chúa nhỏ nhà họ Vân, cũng là hậu bối có danh tiếng rất lớn của nhà họ Vân, vẫn luôn phụ trách sòng bạc. Tuy rằng chỉ có hai mươi mốt tuổi nhưng từ nhỏ cô ta đã được người ta gọi là thiên tài, lấy được không ít bằng cấp.
Sau khi trở về đã tiếp nhận việc làm ăn của sòng bạc. Làm cho mọi người khiếp sợ chính là cô chủ Vân đánh bạc cũng rất lợi hại.
Tuy nhiên ngẫm lại cũng có thể hiểu được, nhà họ Vân mở sòng bạc ở Hào Giang, dưới trướng có không ít cao thủ nên đương nhiên cô Vân học được bản lĩnh từ chỗ bọn họ cũng không có vấn đề gì.
Một mét bảy lăm, đi giày cao gót lập tức áp chế một đám đàn ông.
Những người đàn ông có chiều cao không bằng, đứng ở trước mặt cô ta đều có chút xấu hổ.
Diệp Chân Minh đi tới: "Cô Vân, người này.... ”
Vân Tuyết Dao giơ tay cắt đứt lời nói của ông ta, sau đó nhìn về phía đối phương: "Nhà họ Vân mở cửa làm ăn chính là để cho các vị chơi vui vẻ, thắng tiền thua tiền đây là quy luật. Có thể thắng thì đó là bản lĩnh, thua là do không được may mắn, vị tiên sinh này có thể thắng nhiều như vậy thì đó chính là bản lĩnh.”
Chương Nguyên lập tức cười: "Tục ngữ nói, ngực to không não, tôi lại thấy cô chủ Vân rất đặc biệt. Hôm nay cô Vân tới, tôi sẽ không cá cược nữa, không biết ngày mai cô Vân có thời gian cá cược một trận hay không? Ở ngay chỗ này.”
Diệp Chân Minh nhướng mày: "Cô chủ, cái này.... ”
Vân Tuyết Dao không nói thêm gì, rất sảng khoái nói: "Được, sẽ tiếp đến cùng.”
Chương Nguyên đứng dậy rời đi: "Được, ngày mai tôi sẽ đấu với cô gái thiên tài của nhà họ Vân một phen, nhưng không biết có tiền thưởng gì hay không nhỉ?”
Diệp Chân Minh giận dữ nói: "Ngài Chương, đừng quá đáng.”
"Ha ha." Chương Nguyên cười to: "Cũng đúng, biết rõ sẽ thua nên cô chủ nhà họ Vân đương nhiên sẽ không dám chơi có thưởng rồi. Quên đi, quên đi, ngày mai đúng giờ tôi lại đến.”
Các con bạc thấy vị đại thần đi rồi thì nóng nảy, họ còn muốn đi theo đại thần ăn tiền mà. Bây giờ đại thần đi rồi, bọn họ còn thắng cái rắm gì chứ? Nhưng con sâu cờ bạc trong lòng họ lại bắt đầu rục rịch, sau đó lại tự tản ra và gia nhập vào những bàn đánh bạc khác.
Diệp Chân Minh đối mặt với cô gái trẻ tuổi lại có gương mặt động lòng người của nhà họ Vân này, dĩ nhiên cũng có chút hồi hộp. Thế nhưng ông ta vẫn bình tĩnh lại nói: "Cô chủ Vân, cô không nên đáp ứng ông ta, ông ta đánh bạc rất lợi hại.”
Vân Tuyết Dao: "Cái này tôi biết nhưng thua người không thua trận, mọi người điều tra thế nào rồi, còn chưa tìm ra được vấn đề sao?”
Diệp Chân Minh lắc đầu: "Không có, không có chút manh mối nào, nhưng tôi đã tìm tới một cao thủ, ngày mai nhất định có thể phát hiện mánh khóe của anh ta.”
Vân Tuyết Dao cũng không để tâm đến cao thủ đó: "Dựa vào người khác không bằng dựa vào chính mình, ngày mai tôi sẽ cá cược một trận với đối phương. Các ông phải nhìn kỹ, chỉ cần phát hiện vấn đề thì lập tức bắt ông ta ngay.”
"Hiểu rồi." Diệp Chân Minh gật đầu.
Hào Giang là thiên đường cờ bạc, các cao thủ trên thế giới đều sẽ tới nơi này kiếm chác một lần. Tuy nhiên nơi này kiểm duyệt rất nghiêm ngặt, cũng có rất nhiều tên gian lận bị bắt tại chỗ.
Cuối cùng đều sẽ bị giao cho cảnh sát. Ở chỗ này, gian lận là vi phạm pháp luật, sẽ bị truy tố về tội lừa đảo.
Ngày hôm sau.
Lâm Phàm không đem theo nhiều đồ mà chỉ đeo một cái túi, bên trong để vài bộ quần áo. Dù sao cũng chỉ đi mấy ngày nên không cần phải mang nhiều làm gì.
Hôm qua, Điền Thần Côn biết Lâm Phàm muốn đi Hạo Giang nên cầu xin đại lão dẫn ông ta đi thăm quan.
Thế nhưng bị Lâm Phàm từ chối, đây không phải đi ra ngoài chơi đùa nên nhiều nhất chỉ đi một hai ngày là trở về, mang theo Điền Thần Côn cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì, bởi vậy hắn trực tiếp từ chối.
Sân bay.
Lên máy bay.
Đây cũng là lần đầu tiên Lâm Phàm đi Hào Giang. Tuy nói là đi trợ giúp Diệp Chân Minh nhưng cũng coi như mình đi du lịch là được rồi.
Dưới sự nhắc nhở của tiếp viên hàng không, máy bay đã đến Hào Giang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận