Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 576: Tái xuất giang hồ

Lúc này trên mạng xôn xao bàn tán.
Đoàn đội Lý Mộc Trạch.
“Làm sao bây giờ? Mấy người nói cho tôi biết bây giờ phải làm sao đây?” Lý Mộc Trạch gào thét, gã đã đọc hết các bình luận trên mạng, rất nhiều người nhân cơ hội cười trên nỗi đau của gã, dường như thấy gã càng mất mặt bao nhiêu thì họ càng vui vẻ bấy nhiêu.
Nữ quản lý cau mày: “Dưới tình huống này, chúng ta thực sự đã nổi tiếng, nhưng cách nổi tiếng này không hay lắm. Bắt buộc chúng ta phải mau chóng làm quan hệ công chúng, bằng không được sẽ không bù mất.”
Các nhân viên công tác không có cách nào khác, họ thật sự không thể nghĩ ra biện pháp nào hay hơn.
Lý Mộc Trạch: “Con mẹ nó! Cái tên đó quá tởm lợm. Lần này xem như tôi mất cả thể diện. Vết nhơ lớn nhất đời tôi là bị nó đánh cho nằm đất, dùng lời nói sỉ nhục. Mặc dù Lục Đạo Nhân cũng bị như vậy nhưng bây giờ toàn bộ dư luận đều công kích một mình tôi, mọi người mau nghĩ cách giải quyết đi.”
Nữ quản lý đang suy tư, bỗng nhiên nở nụ cười: “Có rồi, đây là chương trình giải trí mà, chúng ta có thể làm thế này…”
Lý Mộc Trạch nghe xong, lập tức vui vẻ, cảm thấy cách này cũng không tệ.

Tổ chương trình.
“Nổi tiếng, nổi tiếng rồi! Báo cáo lãnh đạo, chúng ta đã chiếm sóng. Đã có rating người xem, cao hơn so với hai tập trước, không phải cao hơn một ít mà là cao hơn mấy phần trăm luôn.”
Đạo diễn Hồ ngạc nhiên: “Không thể nào? Dữ vậy sao?”
“Chưa hết, tập này đã bắt đầu lan truyền trên internet, lượt xem sắp hơn một ức rồi. Đúng là chuyện khó tin.”
Đạo diễn Hồ: “Tốt lắm, rất tốt. Tập này quá xuất sắc, tôi nghĩ mấy người trưởng đài chắc chắn rất hưng phấn. Sau tập này, chúng ta tiếp tục bộc lộ tài năng ở các chương trình giải trí, tiếp tục làm vương làm tướng được rồi.”
“Đạo diễn Hồ, tôi vừa điều tra ra một việc, trước đây ở tập thứ hai chương trình ‘Vua bài Nam Bắc’ của truyền hình Thượng Hải đã từng mời Lâm đại sư, rating khán giả cũng ào ào dâng lên một nấc. Bây giờ Lâm đại sư lại tham gia chương trình giải trí của chúng ta. Sao tôi có cảm giác chỉ cần cơ Lâm đại sư tham gia thì tỷ lệ khán giả của chương trình giải trí chúng ta sẽ mau chóng tăng lên thế nhỉ?”
Đạo diễn Hồ trầm ngâm: “Thật vậy sao? Vậy tôi phải điều tra kỹ lưỡng mới được. Nhưng mà bây giờ không cần suy nghĩ nhiều nữa, phải ăn mừng chuyện hôm nay trước đã, xem hướng dư luận trên mạng thế nào.”

Thấy tình huống này, Lâm Phàm sợ ngây người, trên mặt thì vẫn tươi cười. Á đù, không ngờ nổi tiếng thật kìa, số người theo dõi Weibo tăng vọt, nói không chừng mình chẳng thua gì một nhân vật nổi tiếng đâu.
Được nhiều dân mạng chú ý như vậy, tất nhiên Lâm Phàm muốn giao lưu với người ta, sau đó hắn đăng vào bình luận.
“Xin chào mấy bạn nhỏ mới đến.”
Nhớ về năm đó Weibo chỉ có vài người theo dõi, chớp mắt bây giờ đã hơn hai triệu người. Cú thay đổi này đúng là thật ngoạn mục.
Lúc đầu bình luận vừa đăng đã thấy hàng loạt bình luận bên dưới liên tiếp hiện lên. Lâm Phàm hài lòng nhấn mở ra, hắn đang mơ mộng đám fan hâm mộ sùng bái mình thế nào, yêu mến mình ra sao, nhưng khi mở bình luận ra thì bị sự thật vả một cái tát vào mặt.
“Con mẹ nó, cái thằng ngu này, Mộc Trạch nhà tao là người mày muốn chửi là chửi hả?”
“Mộc Trạch nhà tao là nhường ông đó nha! Chứ với cái võ mèo ba chân của ông mà có thể đánh thắng được Mộc Trạch nhà tôi sao?”
“Tao thấy mày ngu như bò, dám coi thường Mộc Trạch nhà tao và Đạo Nhân.”
“Vừa nhìn là biết mấy người kia hâm mộ, ganh tị với Mộc Trạch nhà tôi nên bắt tay với anh, thông đồng nhau làm khó Mộc Trạch nhà tôi chứ gì?”
….
Lâm Phàm thấy những bình luận này, lập tức nổi điên. Muốn khai chiến đúng không?
Sau đó không nhịn nổi nữa, gọi một cú điện thoại.
Thu Đao Chặt Cá đang ngủ. Kể từ khi về nhà tối hôm qua, anh ta đã mất ngủ mãi đến rạng sáng mới chợp mắt. Trong mơ, anh ta thấy mình giảm cân thành công, dáng người hoàn mỹ, vô số cô em xinh đẹp quấn quýt lấy anh ta.
Ting ting!
Âm thanh chói tai vang lên, Thu Đao Chặt Cá mơ màng mở mắt, có hơi cau có. Nhưng khi nhìn thấy tên người gọi đến bỗng bất ngờ, hơi hơi khựng lại. Đột nhiên anh ta nhớ đến, má nó bây giờ mình có ông chủ rồi.
Điện thoại vừa được kết nối.
Thu Đao Chặt Cá: “Ông chủ, có gì dặn dò?”
Lâm Phàm: “Mau chóng chiến đấu, Weibo của tôi đã bị người ta khủng bố rồi. Gọi thủy quân của anh chống lại gấp đi!”
Nghe tin có chiến đấu, Thu Đao Chặt Cá lập tức lên dây cót tinh thần, rờ rẫm thằng em trai chỉ nhỏ bằng hạt đậu đang ỉu xìu, mau chóng phấn chấn, rời giường mặc quần áo, rửa mặt sạch sẽ: “Ông chủ, tôi đến ngay!”
Sau khi cúp điện thoại.
Lâm Phàm quan sát tình huống trên Weibo, bây giờ tình hình chiến đấu rất khẩn trương. Sau đó lướt qua Weibo của Lý Mộc Trạch và Lục Đạo Nhân, tạm thời hai người vẫn không có hành động gì cả.
Nhưng theo hắn thấy, chắc chắn sẽ mau chóng có hành động thôi.
Nhìn đồng hồ đã sắp tám giờ, Lâm Phàm xuất phát đến phố Vân Lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận