Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 131: Bánh kếp lên tạp chí

Hôm sau.
Lâm Phàm đang ở trong tiệm nhàm chán nghe tin tức, tin đầu đề khiến cho hắn chú ý.
Hôm qua có một nam cư dân mạng bị người ta dọa sợ đến mức phải nhập viện.
Bên cạnh dòng tiêu đề còn có một bức ảnh, người trên ảnh là một tên mập mạp nặng chừng 300 cân (150kg).
Cứu một mạng người hơn xây bảy tháp chùa, thống lĩnh thủy quân, chiến thần mắng chửi à. Hy vọng rằng sau vụ này thì anh biết đường hối cải, bỏ tà theo chính mà quay đầu mà làm người.
Đúng lúc này, có một nhóm thiếu niên trẻ tuổi đứng bên ngoài, bọn họ ăn mặc thời thượng, tay cầm một quyển tạp chí ẩm thực, đứng chần chừ soi xét một lúc lâu, sau đó giống như quyết định chắc chắn.
“Đây chính là cửa hàng mà Khang lão sư đã đề cử.” Một thiếu nữ hưng phấn nói.
“Thu Nguyệt, nội dung trên tạp chí này có phải là giả không vậy, cửa hàng như này, hình như hơi không giống nha.”
“Đúng đó, ngay cả cửa tiệm cũng chỉ có một cái xe bán dạo, có thật sự ngon như trong tạp chí đã nói không vậy?”
Mấy người bạn xung quanh cũng xôn xao bàn tán, vẻ mặt không tin.
“Thử một lần thì sẽ biết thôi.” Hoàng Thu Nguyệt mỉm cười, sau đó nhìn vào trong tiệm gọi: "Ông chủ, cho một phần bánh kếp.”
Lâm Phàm đang nằm ở trên ghế, không buồn nhúc nhích mà nhắm mắt dưỡng thần.
Điền Thần Côn ngẩng đầu: "Định mức hôm nay đã bán xong, nếu muốn ăn thì đọc hiểu tờ giấy trên tường đi rồi tính tiếp nha.”
“Thật sự giống quy định mà Khang lão sư đã nói.” Hoàng Thu Nguyệt có chút chờ mong.
Cô là một con nhóc tham ăn, vẫn luôn theo dõi tạp chí đề cử mỹ thực của Khang Duy Phàm, bây giờ nhìn thấy đề cử quan trọng trong tạp chí mỹ thực lại là một cái bánh kếp, thật sự là khiến cho cô chú ý tò mò.
Hơn nữa, cửa hàng này vừa hay ở Thượng Hải, vừa hay cô còn đang được nghỉ, vì thế bèn rủ bạn bè tới đây thử xem.
Hoàng Thu Nguyệt nhìn tờ giấy trên tường, đọc nhanh như gió rồi đáp: "Tôi đọc xong rồi.”
Điền Thần Côn nhìn thoáng qua Lâm Phàm, sau đó lắc đầu: "Cô không hiểu trên đó viết cái gì.”
Đối với quy định này của Lâm Phàm, Điền Thần Côn nhiều khi cũng không hiểu lắm, người khác đọc tờ giấy có hiểu hay không thì làm sao Lâm Phàm biết được nhỉ?
Hoàng Thu Nguyệt sửng sốt: "Sao mà không hiểu được.”
Vương Đạt hơi nhíu mày nói: "Ông chủ, ông đang cố ý làm khó đúng không.”
Mấy người bạn xung quanh cũng gật đồng đồng ý, cũng cho rằng ông chủ đang làm khó Hoàng Thu Nguyệt.
Nội dung của tờ giấy này, cô ta đọc có hiểu hay không, làm sao ông ta biết được.
“Đây là quy định rồi, các người đọc có hiểu hay không thì tôi đều biết.” Lâm Phàm nói.
“Quy định này thật là kỳ quái.”
“Đừng mua nữa Thu Nguyệt, cũng chỉ là cái bánh kếp thôi mà có gì ngon đâu chứ.”
“Đọc hiểu thôi mà? Để tôi xem nội dung như thế nào.”
Đám bạn của Hoàng Thu Nguyệt cũng bước tới vây quanh tờ giấy đọc thử.
“Đinh, điểm Bách Khoa +1.”
Điểm Bách Khoa tăng lên, Lâm Phàm mở mắt rồi sau đó đứng dậy, đi tới trước quầy hàng và chỉ tay vào một gã thiếu niên nói: "Cậu đã hiểu.”
Vương Đạt tự chỉ vào mặt mình: "Tôi sao?”
Lâm Phàm không nói gì nữa, đôi tay bắt đầu làm việc.
Lập tức, mùi thơm lan tỏa ra khắp nơi.
Những người thiếu niên trẻ tuổi này nhìn chăm chú vào quá trình làm bánh kếp thì cũng hơi ngơ ngác, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn mà đã làm xong rồi.
“Xong.” Lâm Phàm đưa bánh kếp cho Vương Đạt, sau đó lại đi vào tiệm, cầm tiền hay thối tiền gì đó là nhiệm vụ của Điền Thần Côn.
Vương Đạt đưa bánh kếp cho Hoàng Thu Nguyệt, hắn ta cũng không thích ăn bánh kếp này lắm.
Mấy người bạn đứng cạnh cũng ồn ào lên, một cái bánh kếp thôi mà, có thể ngon tới mức nào chứ.
“Có thể cho tôi xem cuốn tạp chí đó không?” Lâm Phàm mở miệng hỏi.
Chỉ là đề nghị nho nhỏ, mấy tên thiếu niên này cũng chẳng mất mát gì nên đưa tạp chí cho hắn.
Lâm Phàm lật mấy trang tạp chí xem thử, phát hiện cái tên Khang Duy Phàm này thật sự đã tâng bốc mình lên tận trời cao rồi.
Trọng điểm đề cử: Bánh kếp của Lâm đại sư.
Hương vị: Mỹ vị nhân gian, không thể tưởng tượng ( ghi chú: Cực lực đề cử, mãnh liệt đề cử ).
Cách làm: Cách làm bình thường, nhưng cũng không bình thường.
Giá cả: 50 tệ.
Địa điểm: Số 8861 phố Vân Lí, Thượng Hải, cửa hàng Lâm đại sư.
Chú ý: Muốn mua được bánh kếp phải tuân thủ quy định, còn phải xem vận khí của bản thân.
Trong lòng Lâm Phàm hơi vui vẻ, hắn không ngờ được sẽ có ngày tên mình được lên cả tạp chí đó nha, cảm giác này thật là nói không nên lời.
Đúng là vô cùng thoải mái.
Ngay lúc Lâm Phàm còn đang đắc ý , một âm thanh dâm đãng đột nhiên vọng tới.
Chỉ thấy Hoàng Thu Nguyệt “Ư ư.” to một tiếng, rồi kẹp chặt hai chân, sắc mặt ửng hồng, giống như sắp lên tới cao trào vậy.
Đám bạn xung quanh cảm thấy vô cùng xấu hổ.
“Thật sự ăn rất ngon.” Vẻ mặt Hoàng Thu Nguyệt vẫn còn chút ửng đỏ, sau đó mở mắt, cô cũng không thấy biểu cảm của mình hồi nãy có vấn đề gì.
Mà bà chủ của cửa hàng bên cạnh, nhìn cảnh này mãi cũng quen rồi nên chẳng thèm để ý.
Lại thêm một khách hàng bị bánh kếp của Lâm đại sư thu phục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận