Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 447: Gậy quấy phân heo

Lão Lương: “ Ông chủ nhỏ à, nếu như chúng tôi muốn chuyển đi, cậu sẽ cùng dọn đi với chúng tôi sao?”
Mọi người nhìn về phía ông chủ nhỏ giống như Lâm Phàm chính là thủ lĩnh của bọn họ vậy, hết thảy đều nghe theo lãnh đạo.
Lâm Phạm gật đầu: “Nếu chuyển sang nơi khác cũng không tệ, ít nhất về sau sẽ không có sự việc như ngày hôm nay nữa.”
Nhận được một đáp án chính xác từ thủ lĩnh, cả đám cùng nhau thảo luận.
Khu phố mua sắm Thiên hoành miễn thuê một năm đầu, về sau tốc độ giá thuê tăng cũng rất phải chăng. Quả thật không tệ!
“Tôi đã mở tiệm ở đây được 3 năm, hết lòng trang trí cửa hàng, nhìn chung cũng 8 - 9 điểm rồi, dốc vào đây cũng đã 7 - 8 vạn tệ. Bây giờ thời đại phát triển nhanh chóng, bên trong tiệm bày trí lúc này cũng đã xuống cấp, nếu như chuyển đến chỗ mới thì vừa hay có thể trang trí lại cho hợp xu hướng một chút.”
“Tốc độ tăng giá thuê mặt bằng của công ty Tân Vũ vẫn luôn rất vô lý. Từ trước đến nay đều là vậy, lần này bọn hắn nhượng bộ, nhưng lần sau, nếu như bọn hắn lại tùy tiện gấp đôi giá thuê thì lúc ấy chúng ta chẳng còn chỗ mà đi.”
Thật là khó lựa chọn…
Một số người vẫn còn phân vân không biết lựa chọn thế nào, thế nhưng đại đa số đều cùng chung một ý nghĩ, đó chính là chuyển đi thôi!
Đám người dân xung quanh cảm giác được tình huống này có cái gì đấy sai sai. Bọn hắn nào nỡ lòng để ông chủ nhỏ rời đi, cho nên hết sức khuyên giải.
“Hay là các ông vẫn là chớ có đi. Chúng ta đã ở chung với nhau một thời gian dài như vậy kia mà.”
“Đúng vậy đấy! Nếu như mọi người chuyển đi hết, về sau chúng tôi biết đi đâu dạo phố mua sắm bây giờ?”
“ Hay là giám đốc Lưu à, ông không thể giảm giá thấp xuống một chút nữa được không? Hoặc đừng có tăng giá nữa, về sau cứ căn cứ theo giá thị trường mà chậm rãi tăng lên không được sao? Tôi không thể nào hiểu được lãnh đạo công ty các ông nghĩ cái gì khiến giá thuê tăng bất hợp lý như vậy, không ai phát hiện mà đứng ra giải quyết hay sao?”
Bây giờ Lưu Quốc Cường cũng đơ luôn tại chỗ. Lúc trước Lâm Đại sư còn nhượng bộ đồng ý tốc độ tăng là 30%, đến bây giờ đừng nói là 30%, chỉ còn 20% nhưng người ta cũng không muốn thuê.
Nếu như biết có chuyện như vậy, trước đây ông ta cứ đồng ý giá thuê tăng 30% có phải là tốt không, đỡ phải lằng nhằng để rồi mọi chuyện rắc rối như bây giờ.
“Lâm Đại sư à, chúng ta thượng lương lại một chút được không?” Lưu Quốc Cường nói.
Trong lòng Lâm Phạm bây giờ chỉ có duy nhất một ý nghĩ, đó chính là không thương lượng gì cả. Tất cả mọi người đều có suy tính riêng vì mình, bây giờ có lựa chọn tốt hơn xuất hiện, tội gì lại không chọn chứ.
Nhưng Lâm Phạm còn chưa kịp mở lời thì Chu Tú Cầm đã mở miệng trước: “ Chuyện này hãy dừng ở đây đi. Giám đốc Lưu, tôi vẫn là câu nói kia, công ty Tân Vũ sẽ không thỏa hiệp với bất kỳ ai. Bây giờ không phải là có phố Thiên Hoành tới quăng cành ô liu sao? Vậy thì cứ để bọn họ đi đi. Theo tôi được biết, lưu lượng người đi lại nơi đó còn không bằng một nửa lưu lượng người ở phố Vân Lý. Mặc kệ mấy người có tin hay không, tôi chỉ nói đến đây, về sau mấy người đừng có hối hận.”
Lưu Quốc Cường liếc mắt nhìn Chu Tú Cầm, trong lòng thầm mắng. Cái người đàn bà này đầu óc có phải bị ứng nước rồi không? Đúng là một cái gậy quấy phân heo mà! Bây giờ tình huống đã như thế nào rồi bà ta còn không nhìn rõ hay sao?!
Hắn thừa nhận khu phố mua sắm Thiên Hoành vừa xây xong bên kia quả thật không có mấy người qua lại. Nhưng mà hắn tin chắc rằng chuyện phố Vân Lý khởi tử hồi sinh có quan hệ mật thiết tới Lâm đại sư. Hay nói cách khác, lưu lượng người ở phố Vân Lý bây giờ chính là nhờ công lao của hắn ta!
Cái người này mà đến khu phố mua sắm Thiên hoành, còn có thể không vực dậy nơi đó nổi sao?
Lâm phản vỗ tay: “ Được, vậy cứ như thế đi. Mọi người ký hợp đồng nhanh nhanh nào. Trong năm ngày tới, chúng ta sẽ rời đi. Giám đốc Lưu, ông cứ yên tâm, chúng tôi sẽ không chậm trễ của các ông một ngày nào đâu.”
Chu Tú Cầm cười ha hả một tiếng: “ Muốn chậm trễ cũng không chậm trễ nổi đâu.”
Bấy giờ Lưu Quốc Cường thực sự phát điên: “ Giám đốc Chu, cô có thể đừng nói nữa hay không? Chuyện này đã bị cô phá thành cái bộ dạng này rồi, trong lòng cô còn không có một chút suy nghĩ gì hay sao?
Chu Tú Cầm nhíu mày: “Lưu Quốc Cường, ông có ý gì? Tôi đây đều dựa theo quy củ của công ty tới làm việc, còn có thể có vấn đề gì hay sao?
“Tôi...” Lưu Quốc Cường á khẩu không biết phải nói cái gì. Được, coi như cô ta trâu bò.
Lúc này, Lâm Phàm gọi điện thoại Hoàng tổng: “ Chuyện mới vừa rồi chúng tôi đều đồng ý. Nếu như có thể, ngày mai chúng ta ký hợp đồng có được không?”
Hoàng tổng liền nói: “ Vậy thì tốt quá! Lâm đại sư, anh cứ yên tâm. Chuyện này tôi sẽ xử lý ngon lành. Anh chuyển lời của tôi cho các chủ cửa tiệm cùng chuyển đi ở phố Vân lý một tiếng, nói rằng khu phố mua sắm Thiên Hoành rất hoan nghênh mọi người đến!”
Lâm Phạm cười nói: “Nhất định, nhất định!”
Cúp điện thoại.
“Giám đốc Lưu, thật ngại quá.” Lâm Phạm cười cười.
Lưu Quốc Cường vẫn cố níu kéo: “Lâm đại sư à ,việc này chúng ta vẫn có thể thương lượng lại mà.”
Lâm Phạm cười nói: “ Điện thoại đã gọi đi rồi, bây giờ thương lượng lại thì tôi lại phải mất công từ chối người ta. Chuyện làm ăn vẫn là không nên đùa giỡn như vậy được đâu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận