Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1031: Mọi chuyện cứ để cho lão sư giải quyết

"Hừ! Cho mặt mũi mà không cần."
Anh ta không ngờ tới lại còn có người dám từ chối lời mời của Giám đốc Mã.
Nếu vậy chuyện còn lại cũng không phải chuyện của anh ta, Giám đốc Mã sẽ tự giải quyết.
Anh ta lấy điện thoại ra.
"Mã gia, Triệu Minh Thanh đã từ chối, hơn nữa cái tên lão sư của ông ta cũng ở đây, hắn cũng cự tuyệt." Lưu Nhâm cung kính nói, không dám lỗ mãng.
"Ừm."
Đầu dây bên kia không nói nhiều mà chỉ trả lời hời hợt một từ.
Lưu Nhâm biết, mặc dù Mã gia mặt ngoài rất bình tĩnh, nhưng chỉ sợ trong lòng đã tạo thành bão tố, giống như một con mãnh hổ đang ngủ mà tỉnh giấc.
Anh ta biết bệnh tình của Mã gia vô cùng nghiêm trọng, nhưng trong thời gian ngắn sẽ không chết. Nhưng nếu như không kịp thời trị liệu, vậy thì cũng cách cái chết không xa.
Mã gia có được địa vị này làm sao có thể đơn giản mà chết đi như vậy.
Trong lúc mạng sống gặp nguy hiểm, chuyện gì cũng có thể làm ra.
......
Triệu Minh Thanh nói: "Lão sư, chúng ta từ chối quyết đoán như vậy, tôi sợ Mã Thanh Châu sẽ trả thù. ”
Lâm Phàm bật cười: "Ông còn biết đối phương sẽ trả thù? Sao lúc đầu lại không sợ. ”
Triệu Minh Thanh đáp: "Ban đầu chỉ là chuyện riêng của học trò, dù sao học trò cũng đã có tuổi rồi, còn sợ bị bọn họ trả thù gì chứ. Chỉ là bây giờ lão sư đã tham dự vào chuyện này, học trò sợ…”
"Được rồi, đừng nói những thứ này, không có gì phải sợ. Ông phải nhớ kỹ, vừa rồi tôi có xem tướng số cho ông thì thấy có khí đen quấn quanh, rõ ràng là có kiếp nạn lớn, sẽ xảy ra án mạng. Nhưng giờ thì tốt rồi, ai bảo ông bái tôi làm thầy cơ chứ, tôi sẽ chống đỡ cho ông." Lâm Phàm nói.
"A?"
Triệu Minh Thanh sửng sốt, sau đó khẩn trương nói: "Lão sư, vậy cái này… cái này.”
Lâm Phàm cười nói: "Có phải rất cảm động không? Có cảm giác có lão sư thực sự quá tốt phải không, có chuyện gì cũng có thể chống đỡ giúp ông. ”
Coi như phải đối mặt loại chuyện này, hắn cũng không sợ hãi chút nào. Cho dù không có trang kiến thức lớn võ hiệp thì hắn cũng chẳng sợ, chứ đừng nói chi là hiện tại.
Vẻ mặt Triệu Minh Thanh có chút ngưng trọng, có vẻ như rất lo lắng nói: "Lão sư, học trò không nên gây phiền toái cho ngài, học trò.... ”
Ông tự trách, tự trách bản thân sâu sắc.
Từ lúc bái sư đến bây giờ, ông ta chưa làm gì tốt cho lão sư, mà lão sư vẫn luôn là người đứng ra giúp ông.
Mình lớn tuổi như vậy, đối với người trẻ tuổi đã là gánh nặng rồi.
"Ôi chao, làm sao thế, tôi không thích vẻ mặt lúc này của ông lắm nha. Tôi hỏi ông này, có phải cảm thấy cảm động hay không?" Lâm Phàm hỏi.
Triệu Minh Thanh nặng nề gật đầu: "Cảm động. ”
Lâm Phàm vỗ vai Triệu Minh Thanh: "Cảm động là được rồi, nhớ kỹ, tôi là lão sư của ông mà, tôi không chống đỡ thì ai chống đây. Huống hồ Mã Thanh Châu không phải thứ tốt lành gì, hơn nữa lão sư của ông là ai chứ ? Tôi là Lâm Phàm của Chính Nghĩa có hiểu không, cái tên kia không ngoi đầu ra thì coi như xong, còn nếu mà hắn dám ngoi đầu lên thì tôi sẽ giúp hắn ngồi xổm trong tù.”
Triệu Minh Thanh cảm động, đôi mắt già nua chảy nước mắt ròng ròng.
"Lão sư, tôi cảm thấy hắn hẳn là không có khả năng ngồi tù, ngài không biết đó thôi, địa vị của Mã Thanh Châu ở Thanh Châu rất lớn. Hơn nữa quan hệ phức tạp, tôi từng đi qua Thanh Châu thấy một lần. Lão sư, có thể ngài không biết, các tầng lớp lãnh đạo Thanh Châu đều có quan hệ với tên Mã Thanh Châu này, hơn nữa phía sau đối phương còn có người làm chỗ dựa." Triệu Minh Thanh nói.
"Được rồi, việc này ông không cần suy nghĩ nhiều, mọi chuyện cứ giao cho lão sư ông là được. Quan tâm hắn là Mã Thanh Châu hay Mã Lan Châu chứ, tôi có rất nhiều biện pháp để giải quyết."
Lâm Phàm quyết định làm thêm một chuyện tốt, đó chính là dẹp bỏ tên Mã Thanh Châu này. Nhưng hắn còn chưa hiểu rõ tên Mã Thanh Châu này lắm, đợi lát nữa trở về điều tra một chút để xem tên này rốt cuộc có lai lịch gì.
Nhưng có một người chắc chắn có thể nói với hắn.
Đó chính là Lục Ly.
......
Ngày hôm sau!
Tập đoàn Lục Thị.
Một chiếc xe Limousine dừng trước cửa tập đoàn, lập tức có vệ sĩ đi tới cung kính mở cửa.
Trải qua sự kiện bị trùm ma túy bắt cóc, sâu trong nội tâm Lục Ly cũng bị dọa cho choáng váng. Anh ta nào dám để chuyện như vậy xảy ra lần nữa, bởi vậy anh ta đã sắp xếp một số lượng lớn vệ sĩ để bảo vệ an toàn cho bản thân.
Trước kia không nghĩ tới mình sẽ bị bắt cóc, anh ta cũng đã an bài bốn năm vị vệ sĩ.
Nhưng nào ngờ ở trước mặt những trùm ma túy kia, mấy vệ sĩ này căn bản không đủ nhìn, bị người ta thu thập một trận không có chút khả năng phản kháng nào.
Hiện tại mỗi lần anh ta đi ra ngoài, cơ bản sẽ có hai mươi vệ sĩ, hơn nữa còn được trang bị đầy đủ.
Tuy rằng thanh thế có chút lớn, nhưng so với an toàn thì đây tính là gì chứ.
Ánh mắt anh ta nhìn chung quanh một vòng, đột nhiên thấy được một thân ảnh quen thuộc.
Mà đám vệ sĩ hiển nhiên cũng chú ý tới Lâm Phàm, lúc vừa định đi lên thẩm vấn thì Lục Ly đã ngăn lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận