Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 444: Phố Thiên Hoành mời chào

Điện thoại di động được mở loa ngoài, mọi người đều không biết đây là chuyện gì, không biết vì sao ông chủ nhỏ lại nói 'có hứng thú' là có ý gì.
Nhưng chẳng bao lâu thì họ đã hiểu.
"Lâm đại sư, tôi là từ weibo của anh biết được, đối với những sự kiện truyền kỳ kia của anh tôi đều xem hết. Trùng hợp là khu phố mua sắm Thiên Hoành chỗ tôi vừa xây xong, hiện giờ đang chuẩn bị công tác chiêu thương. Cho nên tôi nghĩ, cho người khác thuê cũng là thuê, không bằng dẫn Lâm đại sư tới đây.” Hoàng Bân cười nói.
Sau khi khu phố mua sắm Thiên Hoành được xây dựng xong, kế tiếp chính là công việc tìm người cho thuê nhà. Anh ta theo dõi weibo của Lâm đại sư, không phải vì Lâm đại sư bói toán chuẩn hay là do làm bánh kếp ngon. Mà là do sự kiện của đại học Tinh Quan lần đó khiến cho hắn chú ý, cuối cùng sau khi tìm hiểu một chút thì phát hiện vị Lâm đại sư này rất có năng lực, bởi vậy vẫn luôn theo dõi.
Hôm nay lại trùng hợp nhìn thấy chuyện mâu thuẫn giá thuê cửa hàng trên weibo của Lâm Đại sư, cả dãy phố thương mại Vân lý đang chuẩn bị dọn khỏi nơi đó. Thế là anh ta tìm cách liên lạc với họ một chút, nếu như thực sự thành công thì anh ta có thể giải quyết ổn thỏa chuyện chiêu thương của phố mua sắm Thiên Hoàng rồi.
Hơn nữa, chuyện một cái cửa hàng nhỏ nhoi mà kéo nhân khí cho cả một con phố mua sắm khiến anh ta rất tò mò. Anh ta cũng muốn tìm hiểu một chút đây là có chuyện gì.
Lâm Phạm cười nói: “Hoàng tổng khách khí rồi, chỉ là tôi thắc mắc không biết, giá thuê mặt bằng của phố mua sắm Thiên Hoàng là bao nhiêu? Nếu như đắt quá, vậy khả năng chúng tôi không thể thuê nổi rồi.”
Tại khoảnh khắc này, các chủ cửa tiệm bên ngoài dường như ngừng thở. Đối với bọn họ, cuộc điện thoại này có vẻ không hề đơn giản, hình như là có người gọi đến để chiêu thương.
Lâm Quốc Cường nhíu mày, ông ta biết khu phố mua sắm Thiên Hoàng. Nơi ấy cũng rất gần đây, chỉ cách vẻn vẹn phố Vân lý hai khu nhà mà thôi. Hơn nữa xét về vị trí địa lý còn có phần giống nhau, bởi xung quanh đều là khu dân cư.
Hoàng Bân lên tiếng: “Vấn đề này thì Lâm Đại sư cứ yên tâm. Chúng tôi tuyệt đối sẽ không giống như công ty bất động sản Tân Vũ đâu. Cái gì mà một phát tăng vọt giá thuê lên gấp đôi, chúng tôi là công ty chân chính, tiền thuê mặt bằng đều là căn cứ theo tình huống thị trường mà điều tiết cả mà.”
Lâm Phạm cười nói: “Hoàng tổng, thật ra người của công ty Tân Vũ còn đang đứng ngay trong cửa hàng tôi, nói xấu người ta là không tốt.”
Hoàng Bân lịch sự nói xin lỗi, sau đó cười nói: “ Được rồi, được rồi, tôi xin nói thẳng. Hiện tại vì khu chúng tôi mới mở, cho nên đều áp dụng hợp đồng ba năm ký lại một lần, một năm đầu miễn tiền thuê, một mét vuông có giá 20 tệ một ngày, mỗi năm sẽ tăng giá thuê 5%. Đây là chúng tôi dựa theo giá cả thị trường mà để ra cái giá này, có thể nói là thấp nhất trên thị trường, mặc kệ là sau này lượng khách đi lại khu phố này có tăng lên bao nhiêu thì chúng tôi sẽ vẫn giữ nguyên giá không bội ước, cứ căn cứ theo hợp đồng mà tính, anh thấy thế nào?”
Tuy rằng thành tích học tập của Lâm Phàm không tốt cho lắm, nhưng đầu óc hắn vẫn rất là linh hoạt. Nếu lấy một cửa hàng là 40 mét vuông làm ví dụ thì một năm tiền thuê mặt bằng sẽ khoảng tầm hai trăm mấy chục ngàn. Bây giờ, dựa theo mặt bằng cửa hàng hiện tại của mình thì khoảng mười mấy mét vuông, một năm tiền thuê nhà là khoảng một trăm mấy chục ngàn, cái này so sánh đã thấy chênh lệch. Hoàng tổng nói giá tiền này thấp là đúng, quan trọng là còn miễn phí tiền thuê năm đầu, có thể nói điều này đúng là có lực hấp dẫn rất lớn.
Mà hằng năm, chỉ tăng thêm có 5%, đây là một con số hoàn toàn nằm trong phạm vi tiếp nhận được.
Hoàng Bân nói tiếp: “ Chúng tôi cũng có một hợp đồng dài hạn đối với những khách hàng cao cấp. Hằng năm tiền thuê tăng lên tương đối ít, trung bình dao động trong khoảng 3%, anh thấy có được không?”
Đối với mấy cái giá cả tăng giảm gì đó đầu óc Lâm Phàm có chút mơ hồ, giống như mỗi lần tính toán đều phải tiêu hao một đống tế bào não vậy.
Thế nhưng đối với các chủ cửa hàng đang đứng xung quanh mà nói, đây quả thực là một chuyện đáng để vui mừng.
“Ông chủ nhỏ, phố mua sắm Thiên hoành này giá rất tốt! Đây là một mức giá hết sức phải chăng đó!”
“Đúng đấy! Nơi đây chính là thượng Hải, là siêu thành thị cấp 1, đâu phải là những thành thị tuyến 2 tuyến 3, chỉ có những nơi đó mới cho thuê ba năm thì miễn tiền thuê một năm đầu. Nếu như phố mua sắm Thiên Hoàng thực sự miễn tiền thuê một năm đầu, vậy thì chúng ta thực sự là hời đó.”
Thậm chí giá thuê tăng mỗi năm này cũng hết sức hợp lý. Bình thường giá thuê tăng hàng năm của một khu phố mua sắm đều ở mức 10 - 15%. Thế mà phố mua sắm Thiên Hoành lại lấy cái giá như vậy, đây chính là khu phố mua sắm có lương tâm nhất.”
Từng chủ cửa hàng ở đây đều tỏ ra hết sức hưng phấn.
Mới đầu trong lòng họ còn có một chút lo lắng, thế nhưng chỉ qua một cú điện thoại kia, mấy cái phiền não ấy phút chốc bị quét hết sạch.
Lưu Quốc Cường hoàn toàn không nghĩ tới sự tình sẽ biến thành như vậy. Cái phố mua sắm Thiên Hoành này cũng quá là rộng rãi rồi, bọn họ còn muốn làm ăn không vậy?
Loại tăng trưởng kiểu này, trong ngắn hạn hoàn toàn không kiếm được xu nào.
Nếu như xét về lâu về dài mà nói, căn cứ vào trình độ phát triển của Thượng Hải, cái khu phố mua sắm này chỉ sợ là sẽ nhanh chóng mà phá sản.
Không có cái công ty nào ngốc đến độ xây cửa hàng ở những nơi không có bóng người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận