Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 316: Quà tặng cho cẩu gia hơi bị nhiều

Lâm Phàm liếc mắt nhìn, lập tức mất hứng.
Thức ăn cho chó GN!
Thức ăn cho chó Bảo Lộc!
Nhìn thoáng qua một lượt tất cả đều là thức ăn cho chó, còn có một vài cái bát ăn tinh xảo dành cho chó nữa.......
Điền Thần Côn vô cùng ngưỡng mộ nói: “Ai ya! Không nghĩ tới Cẩu gia lại được hoan nghênh đến vậy đấy! Lại còn có người chịu chi nhiều tiền để sắm sửa cho Cẩu gia trọn bộ đồ dùng thế này nữa chứ.”
Triệu Chung Dương nhìn vào trong phòng phát sóng trực tiếp hỏi: “Là người anh em nào mua tặng cho Cẩu gia thế? Thật sự là quá khách sáo rồi.”
Trong phòng phát sóng trực tiếp.
“Tuyệt vời quá đi!.....Người anh em này cũng nhanh tay gớm! Chuyện vừa mới xảy ra ngày hôm qua mà hôm nay quà tặng đã được giao tới nơi rồi. Lẽ nào từ hôm qua đã gửi chuyển phát nhanh rồi hả?”
“Là của tôi tặng đó! Cẩu gia bá đạo như vậy dĩ nhiên là phải ban thưởng cho xứng đáng rồi.”
“Đậu xanh! Chúng tôi cũng phải tặng quà cho Cẩu gia thôi, Cẩu gia lợi hại như thế, không ban thưởng một chút thì thật sự có lỗi với Cẩu gia rồi.”
Trong khi mọi người đang xem phát sóng trực tiếp thì bên ngoài cửa hàng lại truyền tới tiếng gọi của nhân viên chuyển phát nhanh.
“Lại là đồ của Cẩu gia, xin hãy ký nhận đi ạ.” Nhân viên chuyển phát nhanh lại tới.
Lâm Phàm và Điền Thần Côn liếc mắt nhìn nhau, cái này con mẹ nó cũng quá phản khoa học đi, thế quái nào mà lại có người gửi đồ tới tặng nữa vậy?
Điền Thần Côn ký nhận và mở ra, vẫn lại là thức ăn của chó, vẫn là bát ăn của chó còn có một vài đồ chơi cho chó.
Ngô U Lan vừa cười vừa nói: “Xem ra Cẩu gia thật sự rất được mọi người hoan nghênh đấy. Đây đã là phần quà thứ hai rồi hơn nữa còn là một món quà rất lớn. Chỗ thức ăn cho chó này đủ để Cẩu gia ăn đến thiên hoang địa lão rồi.”
Lâm Phàm lắc đầu: “Bên trong cửa hàng của chúng ta không lớn, đống thức ăn cho chó này phải để ở đâu đây?”
Ngô U Lan suy nghĩ một lúc rồi nói: “Thực ra chúng ta có thể chia cho những chú chó khác. Ở phố Vân Lý hình như có không ít chó hoang, nếu chúng ta chia những bao thức ăn cho chó này cho mọi người, để cho mỗi ngày bọn họ cho chúng ăn một ít. Chắc hẳn là sẽ không có vấn đề gì đâu.”
“Cách này hay đấy!” Hai mắt Lâm Phàm sáng lên: “Dù sao thì cũng nhiều thức ăn cho chó như vậy, một mình Cẩu gia ăn cũng không hết được. Vậy chi bằng chúng ta cứ đem phát cho mọi người để bọn họ giúp đỡ phân chia, đây thật sự là sự lựa chọn tốt nhất.”
Ngay sau đó nhân viên chuyển phát nhanh lại tới.
“Vẫn là hàng chuyển phát nhanh gửi cho Cẩu gia.” Lần này nhân viên giao hàng trong cái khó ló cái khôn, trực tiếp lục tìm toàn bộ hàng chuyển phát nhanh của Cẩu gia để giao hết trong một lần.
Đồng thời cũng kinh ngạc hết mức. Cẩu gia này rốt cuộc là nổi tiếng đến độ nào mà được nhiều người yêu thích đến vậy? Hàng chuyển phát nhanh được đóng gói thành từng bao lớn, nhiều đến nỗi người đàn ông ban nãy từng chỉ vào một con chó nói đó là Cẩu gia, cậu ta còn thật sự không tin, một con chó có thể được yêu thích đến như vậy sao?
Điền Thần Côn ký nhận một gói hàng, thế nhưng là cậu chuyển phát nhanh lại lấy ra một gói hàng khác nói: “Đằng sau cũng đều là của nó hết.”
Giờ khắc này, Điền Thần Côn sửng sốt đúng hình mất vài giây. Ông ta nhìn chiếc xe giao hàng ít nhất cũng có hơn chục kiện hàng cỡ lớn, nếu chất hết đống này vào trong cửa hàng thì bọn họ còn có chỗ đặt chân nữa sao?
Lâm Phàm vỗ trán một cái, thể hiện sự bái phục sát đất. Nhóm cư dân mạng này cũng quá nhiệt tình rồi đó, nhưng nghĩ kĩ lại thì cũng không có gì kì lạ. Số lượng người có mặt trong phòng phát sóng trực tiếp của Triệu Chung Dương rất nhiều, đặc biệt là trong buổi livestream ngày hôm đó, số lượt người xem đã lên tới hàng trăm nghìn vì thế có người tặng đồ cho Cẩu gia cũng là chuyện dễ hiểu.
Sau khi đã xếp tất cả các kiện hàng chuyển phát nhanh này ở ngoài cửa, Lâm Phàm nhờ Điền Thần Côn nhanh chóng đi thông báo cho các chủ cửa hàng xung quanh để họ đến phân chia một chút, con chó này căn bản ăn không nổi được nhiều thức ăn như vậy. Hơn nữa xem như đưa hết cho Cẩu gia ăn thì chắc nó cũng phải ăn đến phát ói luôn.
Điền Thần Côn cảm thán một câu: “Cái con chó này còn được yêu mến hơn cả con người, đúng là không có cửa để so sánh mà.”
Rất nhanh, các chủ cửa hàng xung quanh đã đến, thái độ của bọn họ đối với những con chó ở phố Vân Lý đã có sự thay đổi rõ rệt. Trước kia bọn họ còn sợ mấy con chó này sẽ cắn người, còn có những con chó hoang trông rất bẩn thỉu, nhưng qua sự việc đã xảy ra của nhà chị Hồng thì cách nhìn của bọn họ đối với chúng đã khác đi rất nhiều, thậm chí còn cảm thấy yêu thích chúng nữa. Bây giờ chỗ của Lâm đại sư có nhiều thức ăn cho chó như vậy, họ dĩ nhiên mỗi người mang một hoặc hai túi về nhà, dự định sẽ phân phát cho lũ chó hoang đó hoặc cho chó của nhà mình ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận