Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 557: Náo loạn

Lâm Phàm: “y dô! Số tốt như vậy sao, có điều đừng quên đó nha, công dân tốt lần này nhớ phải lấy về cho tôi nhé!”
Lưu Hiểu Thiên đáp: “Yên tâm! Chuyện này chắc chắn không thành vấn đề! Ngày mai tôi sẽ xin cho mọi người giải công dân tốt!”
Những cảnh sát viên bên cạnh cũng rất vui vẻ, tăng ca mấy ngày rồi cuối cùng cũng có thể về nhà ngủ một giấc thật ngon. Lúc trước vẫn chưa phá được án, áp lực của bọn họ rất lớn, bây giờ cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, ngủ một giấc thật ngon rồi.
Đối với bọn họ, ông chủ nhỏ thật sự là người rất tuyệt!

Vài ngày sau.
Phố Vân Lý.
Lâm Phàm đứng ở trong tiệm, tò mò nhìn ra bên ngoài cửa hàng: “Gần đây những khách sạn xung quanh hình như đều tăng giá!”
Triệu Chung Dương: “Ừm! Đều tăng giá rồi! Tổ chương trình sắp đến, rất nhiều fan hâm mộ của các ngôi sao đã chiếm chỗ ở các khách sạn xung quanh để chờ ngôi sao trong lòng họ đến!”
Lâm Phàm cười nói: “Lúc tôi mới đến, bên ngoài đã vây kín người rồi, rất nhiều người cầm poster ngôi sao, trận này cũng quá hot rồi!”
Điền Thần Côn lắc đầu: “Theo đuổi minh tinh có cái gì tốt chứ. Sao không có ai theo đuổi tôi chứ! Điền mỗ tôi mặc kệ nói thế nào thì cũng rất dễ ra tay đó!”
“Ông thì thôi bỏ qua đi! Nhan sắc này của ông sợ rằng không giữ lại được!” Lâm Phàm có chút đả kích.
Hả?
Lúc này, bên ngoài truyền đến âm thanh kinh thiên động địa, từng đợt âm thanh reo hò như một làn sóng, âm thanh càng lúc càng lớn.
Lâm Phàm cảm thán nói: “Điên cuồng quá rồi!”
“Ra xem thử một chút nào!” Ngô U Lan là người đầu tiên đi ra cửa, nhìn về phía đằng xa.
Khi Lâm Phàm đứng ở cửa cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngẩn cả người, thật sự là quá nhiều người, nói là biển người cũng không sai. Hơn nữa độ tuổi của những fan cuồng kia cũng không lớn lắm, trong đó có rất nhiều fan nữ. Chỉ thấy những fan nữ này trên tay giơ lên tấm bảng của các ngôi sao không ngừng hò hét.
“Trạch Trạch! Em yêu anh!”
“Hoàng Duyệt! Nhìn bên này đi! Nhìn bên này đi!”
“Aaaa, anh ấy nhìn tôi cười rồi! Vui chết mất thôi!”
Đám người hâm mộ kia hiện tại đều rất hưng phấn, những người bảo vệ thì ngăn thành một bức tường bảo vệ những ngôi sao ở giữa. Đồng thời tạo thành một lối đi cho những ngôi sao h đó có thể an toàn đi qua.
Đạo diễn Hồ nhìn thấy cảnh này, cũng không khỏi kinh hãi, đúng là quá điên cuồng rồi., Ông ta gặp qua không ít ngôi sao, nhưng có thể có hiệu ứng như thế này thì thực sự là không nhiều.
Giá cả mà tổ chương trình mời bọn họ mặc dù rất cao, nhưng tất cả đều đáng giá. Mùa đầu tiên chỉ có mười hai tập, nhưng phí xuất hiện thấp nhất cũng phải là ba nghìn vạn. Đối với một chương trình gameshow mà nói thì đây đã là phí mời tham gia rẻ nhất rồi, mà người có lượng fan hâm mộ cao nhất được chào giá lên đến bảy ngàn vạn. . Đây chính là át chủ bài để thu hút tỉ lệ quan tâm của người xem, chỉ cần có anh ta ở đây tất cả đều đáng giá.
Bởi vì ở đây chuẩn bị quay chương trình gameshow, cho nên sẽ kiểm soát nghiêm ngặt lượng người ra vào phố Vân Lý.
Những người đang dạo phố kia cơ bản đều là diễn viên quần chúng, mà những ông chủ cửa hàng đều không có thay đổi. Đối với những ông chủ cửa hàng này mà nói, lúc này bọn họ rất kích động. Khi bọn họ từ chỗ Lâm đại sư biết được chuyện này, bọn họ đã hưng phấn cả nửa ngày. Đây không phải là do bọn họ thích theo đuổi ngôi sao hay gì, mà là bọn họ không nghĩ phố Vân Lý vậy mà lại có thể lên truyền hình nên khiến bọn họ vô cùng hưng phấn.
Mặc dù hôm nay có thể không làm ăn được gì, nhưng cuối cùng sự ảnh hưởng do điều này mang lại, tuyệt đối sẽ làm cho người ta không thể tin được.
Một vài ông chủ cửa hàng cười tủm tỉm bàn luận: “Ông chủ nhỏ đối với chúng ta thật có lòng, loại chuyện tốt như này cũng đều dành cho chúng ta!”
“Điều đó là đương nhiên rồi! Tôi nghe nói, mấy ngôi sao lớn này chút nữa còn quay quảng cáo cho chúng ta nữa đó!”
“Sau này phố Vân Lý chúng ta sẽ trở lên nổi tiếng như thế nào, thực sự không dám tưởng tượng. Đợi chút nữa chúng ta có thể chụp ảnh cùng với mấy ngôi sao này rồi đem treo trong cửa hàng, sau này chắc chắn sẽ có rất nhiều người qua đây xem!”
“Cách này hay đó!”
“y! Có gì đó không đúng, bên ngoài hình như đang xảy ra chuyện gì đó!”
“Hình như cãi nhau rồi, mau đi xem xem!”

Lúc này, Lâm Phàm ngẩn người, hắn quên mất một chuyện quan trọng, đó chính là mỗi ngày sẽ có người đến đây xếp hàng mua bánh kếp. Bây giờ bên phía đạo diễn Hồ đã phong tỏa con đường, chắc chắn khiến những người dân này bất mãn.
Một vị đại ca giọng nói vang dội quát: “Tôi không biết các anh đang quay chương trình gì nhưng chúng tôi đến đây là để mua bánh kếp của Lâm đại sư. Ông dựa vào cái gì mà không cho chúng tôi vào chứ?”
“Đúng vậy! Con đường này cũng không phải là của các ông, chúng tôi đi mua bánh kếp thì có liên quan gì đến các ông?”
“Bỏ ra! Bỏ ra mau!”
Đạo diễn Hồ há mồm trợn mắt, ông ta không ngờ rằng chuyện này sẽ biến thành như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận