Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1063: Xong đời

Tại đồn cảnh sát!
Các phóng viên đã sớm chết lặng nhìn Mã Mộc Phong, bọn họ dường như đã quên Mã Gia đã kể ra bao nhiêu chuyện. Đã từng gặp được một tin tức lớn thì đã khiến cho họ vui mừng hớn hở, thế nhưng bây giờ tin tức tràng giang đại hải, khiến cho bọn họ gần như bị bội thực.
Quá nhiều, thực sự là quá nhiều.
Leng keng.
Điện thoại Trần Xương Bình vang lên, khi nhận được điện thoại, lông mày ông bỗng nhiên nhíu chặt.
"Không được, Mã Mục Phong tự mình đến chỗ chúng tôi tự thú, lẽ ra nên để chúng tôi thẩm tra xử lý. Hơn nữa các anh là cục ở tỉnh, không có quyền can thiệp.”
Lâm Phàm: "Trần cục trưởng, làm sao vậy?"
Trần Xương Bình sắc mặt khó coi: “ Tin tức Mã Mục Phong đến tự thú đã lan rộng ra ngoài, tỉnh bộ tới đây đòi người.”
“ Không đưa, tôi hoài nghi những người ở tỉnh bộ này có âm mưu khác.” Lâm Phàm nói.
“ Ừm.” Trần Xương Bình gật đầu: “Chuyện này tôi cũng hiểu, tôi đã từ chối rồi. Nhưng mọi chuyện sợ rằng không có dễ giải quyết như vậy."
Leng keng!
Lúc này, điện thoại lại vang lên.
Mà khi Trần Xương Bình nhìn thấy người gọi đến là ai, sắc mặt đã hoàn toàn biến sắc.
Trình Niên Lương.
Kết nối đầu dây bên kia.
"A lô, Trần cục trưởng à, đêm hôm gọi điện thoại cho anh, không có làm phiền anh đấy chứ?"
Trần Xương Bình dám không cho người bên tỉnh bộ đem người đi, thế nhưng cũng không dám làm càn trước mặt người này: “ À, không có gì.”
Trình Niên Lương: “Vậy thì tốt, chuyện kia tôi đã biết rồi, là tôi nhờ người bên tỉnh bộ qua đón người, đợi lát nữa phiền anh ra tiếp một chút. Chuyện này anh yên tâm, công lao chắc chắn sẽ giữ lại cho anh, sẽ không để anh phải làm không công đâu.”
"Không phải, lãnh đạo, chúng tôi đã thẩm tra ra rồi, không cần đưa cho bên tỉnh bộ đâu.”
"Hả? Anh muốn làm trái mệnh lệnh của tôi sao?"
"Tôi…" Trần Xương Bình bị làm khó, việc này có chút khó giải quyết rồi.
Mà lúc này, Mã Mục Phong nhìn về phía Trần Xương Bình: "Trần cục trưởng, có phải là Trình Niên Lương?"
Trần Xương Bình gật đầu: “ Đúng vậy.”
Các phóng viên xung quanh nghe được cái tên Trình Niên Lương này thì đều sợ ngây người. Bọn họ thân là phóng viên, đương nhiên biết người kia là ai. Đây chính là một đại nhân vật mà ngày ngày đều xuất hiện trên ti vi.
Mã Mục Phong xin được trò chuyện cùng người kia, sau đó nhấn loa ngoài: “A lô, Trình Niên Lương à, là tôi Mã Mục Phong đây. Tôi đã tự thú rồi, trước đây có ông làm chỗ dựa cho tôi, còn che gió chắn mưa cho tôi, bao che tất cả, tôi cũng đã trả lại đầy đủ lợi ích ông cần rồi. Bây giờ thời khắc đã điểm, tôi khuyên ông nên tự thú với tôi đi. Ông với tôi cũng không giống nhau, tôi không cầu được xử lý khoan hồng, thế nhưng ông là lãnh đạo, nếu thành thật thẳng thắn thì sẽ được khoan hồng, cho nên có lẽ vẫn sẽ được tha thứ.”
Khi Mã Mục Phong nói ra những lời này, các phóng viên đều trợn tròn mắt, ngay cả Trần Xương Bình cũng hoàn toàn choáng váng.
Hóa ra cuối cùng, chỗ dựa chỗ dựa Mã Mục Phong lại chính là Trình Niên Lương.
"Ông nói cái gì đó? Tôi quen biết ông sao, đừng có mà ngậm máu phun người." Bên đầu dây điện thoại kia, Trình Niên Lương trợn tròn mắt, hắn không nghĩ tới Mã Mục Phong thế mà lại trực tiếp nói hẳn tên hắn ra ngoài.
Người có chút đầu óc, cũng biết cái gì có thể nói, cái gì không thể nói.
Mã Mục Phong thở dài một tiếng: “Ai, đã đến lúc này, ông vẫn còn không thừa nhận để làm gì cơ chứ? Mã Mục Phong tôi chưa bao giờ đổ thừa người khác, cái này tôi cũng chỉ là vì muốn tốt cho ông thôi. Ông đã từng chăm sóc cẩn thận cho tôi như vậy, tôi cũng không muốn nhìn ông càng chạy càng xa, cuối cùng không về được đâu."
“ Trần Xương Bình anh làm cái gì vậy hả? Tại sao lại đưa điện thoại cho hắn ta, người kia đang muốn vu oan hãm hại tôi ông có hiểu không?” Trình Niên Lương gầm thét lên, âm thanh cũng bắt đầu có chút run rẩy. Nếu như không phải tâm thái tốt, hiện tại chỉ sợ đã bị hù chết.
Mã Mục Phong lắc đầu: “Các phóng viên đều ở đây, ông cũng đừng trốn tránh nữa. Những giấy tờ chứng minh cũng nằm trong tay tôi cả, hàng năm, mỗi tháng, hối lộ cho ông bao nhiêu đều có chứng cứ. Xã hội này là công bình, chính trực, không thể bởi vì tôi Mã Mục Phong là có thể thay đổi được nó. Mà ông ngồi ở vị trí cao kia, cũng không thể ỉ lại lẽ đó mà làm chuyện thương thiên hại lý. Vì lẽ đó, tôi phải nói cho tất cả mọi người, rằng sau lưng tôi có ai, tôi đã cấu kết với ai.”
Mọi người ở hiện trường đều chết lặng, không ai nói được một câu nào.
Các phóng viên lộ vẻ mặt hoảng sợ, chuyện này quá lớn rồi.
Con mẹ nó, đây chính là sắp bắt được lão hổ đó nha.
“Mã Mục Phong ông có phải điên rồi hay không. . . ." Trình Niên Lương gầm thét lên, nếu như mọi người thấy sắc mặt hắn bây giờ thì chắc chắn là rất dữ tợn.
Hắn không nghĩ tới tên Mã Mục Phong này thế mà nói ra mấy lời này trước mặt đám phóng viên.
Chuyện này…
Xong đời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận