Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 502: Khai trương lần hai

Ngay từ khi bắt đầu, Lâm Phàm đã chuẩn bị sẵn sàng cho mọi tình huống, cho dù là kiến thức gì thì hắn cũng có thể thản nhiên tiếp nhận, thế nhưng giờ phút này hắn lại ngây ngẩn cả người.
Bởi vì hai chữ "Điền kinh" này đã làm Lâm Phàm sợ hãi.
Chuyện này không khoa học!
Hoàn toàn không khoa học mà!
"Lý Tiểu Quân?" Lâm Phàm không tự chủ được mở miệng.
Đứa bé trốn sau lưng mẹ nghe thấy Lâm Phàm gọi tên của mình thì nhất thời bị dọa đến run rẩy, giọng nói có loại cảm giác như cầu xin: “Mẹ....”
Lý Tiểu Quân lén lút ngẩng đầu, trong lúc nhất thời đã chạm phải ánh mắt của Lâm Phàm, vì vậy bị dọa mà cúi đầu. Nhóc con thấy ánh mắt người này rất hung dữ, như là muốn đánh nó vậy..
Tên nhóc này đã đọc nhiều truyện tiểu thuyết, trong đó có rất nhiều ông chú xa lạ làm những điều xấu xa với trẻ em.
Bây giờ nhóc con cảm thấy sợ hãi, sợ rằng người đàn ông trước mặt sẽ làm điều gì đó xấu xa với mình.
"Đứa nhỏ nhà chị rất thích chạy bộ hay sao?" Lâm Phàm hỏi.
Cô gái cười gật đầu: “Đúng vậy! Ở trong lớp, mỗi khi tham gia đại hội thể thao điền kinh thì thằng bé đều là nhà vô địch. Chạy rất nhanh đó!"
“Ồ...." Lâm Phàm gật gật đầu. Sau đó hắn tươi cười nhìn Lý Tiểu Quân. Nhóc con, nhóc cũng giỏi phết đấy!
Hắn cái gì cũng không làm, chỉ là nhìn nhóc con này mấy lần thôi, thế mà nó lại sợ hắn như vậy, chẳng lẽ là do hắn trông quá xấu nên mới khiến đối phương sợ mình hay sao?
Đối với nhiệm vụ này, hắn cũng chịu phục. So với cờ bạc thì hình như lại càng khó khăn.
Làm thế nào mà hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ này đây chứ?
Chẳng lẽ còn phải ra đường chạy bộ hay sao?
Đừng đùa nữa! Nếu làm như vậy thì không phải là hắn bị bệnh thần kinh sao?
Xuống lầu dưới, cửa thang máy mở ra.
Lý Tiểu Quân lập tức lôi kéo mẹ mình ra ngoài. Cậu nhóc không dám ở chỗ này nữa. Hiện tại nhóc thật sự rất sợ, người này nhất định là muốn làm chuyện xấu xa gì đó với nhóc.
"Sao Tiểu Quân lại đi vội như vậy? Con mau chào tạm biệt với chú đi!" Người phụ nữ nói.
Lý Tiểu Quân nghe vậy thì lại càng hoảng sợ, nhóc con lập tức kêu lên một tiếng rồi chạy ra khỏi thang máy.
Người phụ nữ nhìn Lâm Phàm rồi xấu hổ cười. Con trai nhà cô làm cô xấu hổ rồi.
......
Lâm Phàm có chút bất đắc dĩ, quả thực là bó tay rồi! Vậy mà hắn lại nhận được kiến thức 'Điền kinh'. Chẳng lẽ hệ thống muốn hắn chạy nhanh hơn một chút sao?
Chỉ là phải làm như thế nào mới có thể trở thành Lâm đại sư được mọi người kính ngưỡng đây?
Chuyện này có chút rắc rối rồi.
Không nghĩ nhiều nữa! Thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng! Nghĩ nhiều cũng là tăng thêm phiền não mà thôi!
Việc sửa sang cho các cửa hàng ở Phố Vân Lý đã sắp xong. Một số cửa hàng khá nhỏ thì đã hoàn thành, chủ cửa hàng cũng đã chuyển hàng hóa vào bên trong. Chỉ là bọn họ đã bàn bạc với nhau, quyết định sẽ cùng nhau khai trương để thêm phần náo nhiệt.
Vài ngày sau.
Phố Vân Lý đón một sự kiện vui vẻ.
Ở phố Vân Lý, bọn Điền Thần Côn đứng trước cửa tiệm, vẻ mặt tươi cười.
"Cậu xem cái bảng hiệu này thế nào? Có cảm thấy rất khí phách hay không?” Điền Thần Côn cười nói: “Tôi phải tìm tới mấy nhà thì mới tạo ra được tác phẩm tốt nhất đấy!”
Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn, ba chữ 'Lâm đại sư' rồng bay phượng múa, ngòi bút sắc bén. So với bảng hiệu trước kia thì cái này càng thêm đẳng cấp, cũng có một loại cảm giác rung động thị giác.
Triệu Chung Dương cầm điện thoại di động: “Phố Vân Lý khai trương rồi! Đây là lần đầu tiên tôi thấy tất cả các cửa hàng cùng nhau khai trương. Rất náo nhiệt nha! Còn có rất nhiều người dân vây xem chung quanh nữa.”
Cư dân mạng trong phòng livestream đều rất vui mừng.
"Tuyệt vời…chúc mừng Lâm đại sư khai trương."
"Không nói nữa! Tặng lễ vật đi!"
"Vẫn là phố Vân Lý như cũ. Người ở khu Hồng Điền sau này sẽ rất hạnh phúc rồi, mỗi ngày đều có thể ăn được bánh kếp của Lâm đại sư rồi!"
"Quá náo nhiệt! Thật sự là quá náo nhiệt!"
"Nếu như tôi cũng có thể ở hiện trường thì tốt biết bao, có thể cảm nhận loại không khí vui vẻ này!"
......
Lão Lương: "Ông chủ nhỏ, chúc mừng.... “
Lâm Phàm cười nói: “Cùng vui! Cùng vui.”
Lão Trương: “Chúc ông chủ nhỏ làm ăn thịnh vượng!”
Lâm Phàm trả lời: "Mỗi ngày tôi chỉ bán được mười phần, làm giàu không dễ nhưng mọi người thì phải cố lên!"
“Ha ha..."
Các chủ cửa hàng tụ tập với nhau ở một chỗ, ở cửa ra vào đều có một lẵng hoa.
Những thứ này là bạn bè và người thân tặng. Cũng có của các chủ cửa hàng tặng cho nhau, bầu không khí này rất hiếm thấy.
Một số khu dân cư ở xa.
"Ồ! Hôm nay hình như rất náo nhiệt đấy!"
"Nghe nói khu phố mua sắm phía trước khai trương. Hôm nay tất cả cửa hàng đều cùng khai trương."
"Náo nhiệt như vậy! Chúng ta đi xem một chút đi!."
Lâm Phàm đứng ở cửa nhìn thấy hết mọi chuyện, hắn cảm thấy rất hài lòng. Hôm nay thật sự là một ngày vui lớn.
"Lâm đại sư...." Lúc này, Sở Uyên xuất hiện trước mắt Lâm Phàm.
Lâm Phàm cũng chỉ gặp người phóng viên này vài lần mà thôi. Lúc này hắn cười nói: "Sở phóng viên, sao lại rảnh tới nơi này vậy?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận