Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1249: Hốt gọn một mẻ

Lúc này, Lâm Phàm tiến lên một bước, tung chiêu ném qua vai khiến tên đàn ông đập thật mạnh xuống đất.
Đám người xung quanh nhìn thấy cảnh này lập tức trợn mắt há hốc mồm, sau đó tức giận mắng một tiếng rồi lao về phía Lâm Phàm.
Ánh mắt Lâm Phàm khẽ đảo một cái, trên người của đám người này vậy mà lại có vũ khí!
Nhưng mà không sao, với Lâm Phàm mà nói thì đám người này đều chỉ là cặn bã.
Đối phó với đám người này, tự nhiên không cần vận dụng đến kiến thức phân loại võ hiệp làm gì. Bát Quái Chưởng có thể dễ dàng đối phó với bọn họ rồi.
Ngay lập tức tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Những tên đàn ông cao lớn này đều bị đánh gục trên mặt đất.
Đặc biệt là tên cầm đầu vẻ mặt càng khiếp sợ hơn, bọn hắn nhiều người như vậy mà đểu không thể làm gì được đối phương.
Sao có thể như vậy!
“Mấy người có bị thiểu năng hay không? Đến gây phiền phức cho tôi thì cũng phải nghe ngóng nghề nghiệp của tôi một chút chứ, tôi là phó chủ tịch Hiệp hội võ thuật Thượng Hải, không ngờ mấy người lại ngu ngốc tới đây tìm cái chết, tôi hỏi mấy người có phải là bị ngốc hay không?”
Lâm Phàm lắc đầu thở dài, cũng không phí lời, trực tiếp bấm một dãy số.
“Alo, đồn trưởng Lưu à, tôi bị tập kích ở dưới bãi đỗ xe, đối phương khoảng hơn chục người. Hơn nữa trên người còn có vũ khí, vừa nhìn đã biết không phải là người tốt rồi, anh mau qua đây đi.”
Bọn họ không ngờ tên này thực sự báo cảnh sát, có người muốn bò dậy để trốn thoát, nhưng Lâm Phàm sao có thể để bọn họ rời đi như vậy được chứ, trực tiếp đạp lần nữa cho bọn họ nằm trên mặt đất.
Một cuộc gọi chắc là vẫn chưa được, sau đó lại bấm gọi thêm mấy cuộc gọi nữa.
“Báo giải trí Thượng Hải phải không? Tôi là Lâm đại sư, tôi ở dưới bãi đỗ xe gặp phải đám người bất hợp pháp tấn công, mấy người tới đây xem một chút đi.”
“Báo ngôi sao, tôi là……”
“Báo nhân dân…”
“Tuần san giải trí…”
Liên tục gọi điện, Lâm Phàm gọi hơn chục nhà báo, nhất định phải làm lớn chuyện này lên mới được.
Giao cho cảnh sát cũng không phải là phong cách của hắn, biết rõ đối phương là do Anh Kim phái tới thì nhất định phải trả lại một món quà cho thật đàng hoàng, nếu không còn tưởng rằng hắn bị ngốc thật.
Quả nhiên, một lúc sau.
Người đến sớm nhất quả nhiên vẫn là đám phóng viên.
Nhưng lúc bọn họ nhìn thấy hiện trường, tất cả đều đứng hình, sau đó bấm ‘tách tách’ máy ảnh trong tay, quay chụp lại tình cảnh hiện trường.
“Lâm đại sư, đây là chuyện gì vậy?”
“Lâm đại sư, đám người này từ đâu tới, tại sao bọn họ lại muốn tấn công anh?”
Đám phóng viên đều hưng phấn, bọn họ cảm thấy bên trong nhất định có tin tức lớn.
Lâm Phàm lộ ra vẻ mặt vô tội nói: “Tôi cũng không biết, tôi mới từ chương trình ‘Giọng ca nội lực’ quay về thì bị đám người này vây quanh, bọn họ bảo tôi phải thành thật một chút và đừng nói lung tung nữa, tôi cũng không biết đây là chuyện gì.”
Phóng viên: “Lâm đại sư, xin hỏi gần đây anh có đắc tội với ai không?”
Câu hỏi của phóng viên này rất khó hiểu, không nói đến Anh Kim, mà là để Lâm Phàm tự mình trả lời, đồng thời cũng cho Lâm Phàm một cơ hội để khoác lác.
Lâm Phàm âm thầm ấn một cái like cho vị phóng viên này.
Làm rất tốt!
Không uổng công hắn đối tốt với bọn họ.
Lâm Phàm im lặng một lúc, rồi nói: “Mấy người nói xem, cả đời Lâm Phàm tôi chưa từng xích mích với người khác, vẫn luôn thuyết phục người khác bằng lý lẽ, lấy đức báo ân, chính nghĩa, lương thiện, cho nên chưa từng đắc tội với ai cả. Nhưng bởi vì gần đây học viên của tôi từng gặp chuyện mờ ám nên tôi chủ động truy tìm chân tướng sự thật, chỉ sợ là đã đắc tội với người ta rồi.”
“Nếu phải tính đến thì có lẽ là đã đắc tội với Anh Kim.”
Quả nhiên, lời vừa nói ra, đám phóng viên càng hưng phấn hơn, sau đó hướng máy quay vào đám đàn ông cao lớn nói: “Mấy người có phải là do Anh Kim phái đến tìm Lâm đại sư báo thù hay không?”
Người đàn ông, “Không phải, không phải!”
Vừa mở miệng đã mang đậm hương vị Đông Bắc.
Đám phóng viên kinh ngạc nói: “Nghe giọng của mấy người hình như là người Đông Bắc, Anh Kim không phải là chị cả ở Đông Bắc hay sao?”
“Đúng vậy, chuyện này xem ra tám chín phần phần là phải rồi.”
“Có lý!”
Lâm Phàm ở bên cạnh cười nhìn hết thảy, chuyện này quả nhiên phát triển theo ý nghĩ của hắn.
Sảng khoái!
Cũng không biết sau khi ngày mai tin tức được đưa ra thì sẽ có chuyện gì xảy ra.
Đồng thời trong lòng cũng thầm nghĩ.
Anh Kim, tôi không hủy hoại bà thì quả thật là tôi phí công vô ích!
Đám đàn ông đến uy hiếp Lâm Phàm đều trợn tròn mắt.
Bọn họ không ngờ tên này lại âm hiểm như vậy, không chỉ gọi cảnh sát mà con mẹ nó còn chủ động gọi phóng viên tới.
Đây rõ ràng là chiêu trò đã được sắp xếp kỹ lưỡng!
Không lâu sau.
Lưu Hiểu Thiên đưa theo một đội cảnh sát đến.
“Lâm đại sư, cậu không sao đấy chứ?” Lưu Hiểu Thiên vội vàng chạy đến, nhìn thấy bên ngoài có một nhóm người vây quanh thì mới đầu còn tưởng lại xảy ra chuyện rồi, lúc phát hiện ra là phóng viên thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Còn về Lâm đại sư có xảy ra chuyện hay không thì khả năng này là rất nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận