Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 156: Trả lời phóng viên

Cả đám người tụ tập quanh chủ tiệm.
“Có chuyện gì thế nhỉ? Sau khi ‘Lâm đại sư’ khai trương, phố Vân Lý chúng ta lúc nào cũng xôm tụ thật đấy.”
“Ông không biết hay giả điên vậy? Lâm đại sư chính là người thần bí đã K.O Hàn Lục chứ ai.”
“Hàn Lục là ai?”
“Ối giời ơi!Nói chuyện với ông mệt quá, tôi đi xem đây, biết đâu có thể lên TV thì sao?”
“Tôi đi nữa, chờ tôi với.”
Từ khi cửa tiệm Lâm đại sư khai trương đến nay đã khiến cho lượng khách hàng mua sắm ở phố Vân Lý ngày càng tăng cao.
Lúc trước là do ở phía trước phố Vân Lý có cửa hàng bách hóa thu hút khá nhiều khách hàng, nhưng hiện tại sức hút phố Vân Lý ngày càng tăng cao và khôi phục, cũng là do đa số người đều đến tìm cửa tiệm của Lâm đại sư.
Có người xem bói, rồi đi dạo một vòng.
Có người đến mua bánh kếp, cũng thích đi lượn xung quanh.
Phóng viên xúm xít, tay cầm micro, khiêng camera nhào tới như bầy ong vỡ tổ.
Bọn họ bây giờ cũng phục rồi, ai cũng biết người thần bí kia là ai, chỉ có phóng viên bọn họ là không biết.
Hơn nữa người ta đã nhắc họ nhưng họ không thèm tin, đến nỗi bây giờ mới phát giác được.
Cửa vào bị đạp gãy.
Người đông nghìn nghịt.
Những phóng viên này như là đang phê thuốc, bọn họ chặn Lâm Phàm trong phòng, không chừa cho hắn một chỗ để nhúc nhích bàn chân.
Lâm Phàm nổi tiếng!
Điền Thần Côn kinh ngạc!
“Yên lặng, yên lặng, mấy người muốn làm gì đây?” Lâm Phàm bị người ta chen đến góc tường, không còn cách nào khác đành trèo lên bàn đứng.
“Mọi người đừng chen lấn, này người đẹp, micro của cô sao không giơ lên cao mà cứ chọt vào đũng quần tôi vậy?”
“Còn anh nữa, chụp ở đâu đó? Chúng ta có thể ra ngoài rồi nói không, đừng chen nữa.”
“Nóng quá!”
Lâm Phàm hoa cả mắt.
Nghề nghiệp nào đáng sợ nhất trên đời này? Tất nhiên là phóng viên.
Chỉ cần có tin, không quan tâm anh đang ở chỗ nào, lớn nhỏ ra sao, hoàn cảnh xung quanh thế nào cũng phải săn cho được tin về.
“Xin hỏi anh là người thần bí đánh bại Hàn Lục phải không?”
“Xin hỏi anh có học qua võ thuật không ạ? Anh có thể nói một chút về việc của anh và Hàn Lục không?”

Các phóng viên giành nhau hỏi, không để cho Lâm Phàm trả lời.
Lâm Phàm hít một hơi thật sâu: “Làm phiền mọi người lui ra ngoài, muốn hỏi gì ra bên ngoài hỏi, ở đây quá chật dễ xảy ra chuyện chen lấn giẫm đạp.”
Song song với việc khuyên can, Lâm Phàm còn có ý nói không đi ra sẽ không trả lời, các phóng viên nghe vậy thì đành phải nhượng bộ.
Bên ngoài nhiều người thấy tình cảnh này cũng tò mò chạy đến xem.
Đầu người nhung nhúc chẳng khác nào là minh tinh họp fan hâm mộ.
“Nhiều phóng viên quá, không biết ngôi sao nào đến đây vậy nhỉ?”
“Không thấy ai nổi tiếng hết, không biết có chuyện gì nữa.”
“Chỗ này là tiệm của Lâm đại sư, chẳng lẽ việc này có liên quan đến Lâm đại sư sao?”
“Chúng ta đến mua bánh kếp mà. Rồi như vầy có bán không vậy?”
Những khách hàng trung thành lại bắt đầu đau đầu, nếu là người bình thường thì họ đã xông vào làm cho ra lẽ.
Nhưng những người này là phóng viên đó, dựa theo phong cách làm việc điên cuồng của phóng viên, nếu họ nổi giận gây sự cũng chẳng có ích lợi gì, nhỡ đâu còn bị bêu rếu trên mặt báo nữa.
Bên ngoài!
Lâm Phàm rất đau đầu đối diện những phóng viên này, biết trước có chuyện này chi bằng bữa trước hắn đừng ra tay cho xong.
“Có phải anh là người thần bí đã K.O Hàn Lục không?” Một nữ phóng viên hỏi.
Lâm Phàm im lặng, các phóng viên kiên nhẫn chờ đợi.
“Không phải, mọi người đoán sai rồi.” Lâm Phàm trả lời.
“Sao như vậy được? Chúng tôi đã lấy ảnh chụp đối chiếu thử, đúng là anh mà.” Các phỏng vấn nói.
Những chủ tiệm xung quanh cắt lời.
“Lâm đại sư anh nhận đi, chuyện này là chuyện tốt đó.”
Lâm Phàm trợn mắt, thừa nhận cái ‘bíp’. Ngay bây giờ hắn mà thừa nhận không biết còn xảy ra rắc rối gì nữa.
Bộ không thấy Hàn Lục đang rêu rao không phục trên mạng, đòi PK với hắn một lần nữa hay sao? Đấu nữa là chết thật đấy.
Chỉ vì muốn giữ thể diện cho mọi người, chứng minh võ thuật nước mình tinh diệu, nếu xảy ra chuyện gì hắn phải khóc với ai đây?
Nhiều nhân vật ẩn cư còn không nhảy ra, hắn nhào ra không phải bị tâm thần chứ là gì? Huống chi đã bị hắn K.O, còn so sánh cái gì nữa?
Phóng viên: “Xin hỏi Lâm đại sư, mọi người đều nói anh là đại sư xem bói, có phải họ cũng không biết võ thuật của anh rất lợi hại đúng không?”
Lâm Phàm chỉ chỉ vào cửa tiệm: “Ngoại trừ biết xem bói, tôi còn chủ một tiệm bánh kếp đấy.”
Phóng viên: “Vậy có phải Lâm đại sư đã thừa nhận mình là người bí ẩn đã K.O Hàn Lục không?”
Lâm Phàm biết muốn tránh cũng không thoát đành gật đầu: “Đúng, là tôi.”
Âm thanh xì xào vang lên.
Các phóng viên hưng phấn, cuối cùng đã tìm được một cái tít hấp dẫn.
Phóng viên: “Xin hỏi anh có đánh giá gì đối với Hàn Lục? Hàn Lục công khai phát biểu tình trạng ngày đó của anh ta không ổn định, hiện tại tuyên chiến muốn đấu lại một trận công bằng với anh.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận