Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 841: Chúng ta trở thành người nhà

Đinh đinh!
Vừa nói chuyện điện thoại với lão sư, Châu Thanh Tuyền lại gọi điện đến.
“Lão Triệu, giúp đỡ chút, bên chỗ tôi có một bệnh nhân khiến tôi bó tay rồi. Ông có thể mời lão sư của ông ra tay trị liệu một chút được không?” Chu Thanh Tuyền không cùng mấy người Lâm Phàm đi khám từ thiện là vì muốn chữa trị cho một vị bệnh nhân. Đến nay vấn đề khó khăn đã xuất hiện, không biết phải làm gì nên đành tìm người trợ giúp.
Triệu Minh Thanh nói: “Lão Chu, chuyện này để tôi giúp ông xem thử, nếu không được thì hãy mời lão sư của tôi.”
……
Phố Vân Lý
Buổi sáng Lâm Phàm bán bánh kếp, sau đó nghỉ ngơi một chút đến buổi chiều thì đi cô nhi viện Nam Sơn dạy vẽ cho bọn nhỏ. Có điều mỗi ngày chỉ vẽ tranh thôi thì quá đơn điệu, cho nên hắn muốn làm phong phú thêm sở thích của bọn nhỏ.
Không nói đến gần đây hắn đang suy nghĩ, mình còn biết cái gì không, đến bây giờ khó khăn lắm mới tích lũy được một ít điểm Bách Khoa nên tạm thời không nỡ dùng. Dù sao vẫn chưa đến lúc khẩn cấp, nếu có thì có lẽ cần phải sử dụng.
Nhiệm vụ kiến thức ở trang số mười không quá khó, có lẽ sẽ hoàn thành trong thời gian ngắn nữa mà thôi.
Cho nên tạm thời hắn không cần dùng điểm Bách Khoa để đổi thêm kiến thức, đến lúc xem thử kiến thức trang số mười hai là cái gì.
“Gâu gâu……”
Cẩu Gia Nicholas sủa lên.
“Cẩu Gia, gần đây mày gặp được chuyện tốt gì thế hả, sao càng ngày càng hoạt bát như vậy?” Lâm Phàm cười nói, có điều phải nói là gần đây Cẩu Gia tính tình thay đổi không ít.
Hơn nữa Cẩu Gia cũng không còn là con chó nhỏ ngày xưa nữa rồi, nó đã lớn hơn nhiều. Có điều vẫn đáng yêu như vậy, so với trước kia lại càng lười biếng hơn. Mỗi ngày không phải nằm lì ở chỗ này để ngủ thì chính là dẫn theo một đám đàn em chó đi xung quanh gieo rắc tai họa cho mấy con chó khác..
Nhưng gần đây có chuyện kỳ lạ xảy ra, Cẩu Gia Nicholas cũng không đến chỗ kia nữa, nó chỉ nằm ở cửa nhìn chằm chằm qua phía đối diện, giống như là đang bảo vệ cái gì đó.
Cẩu Gia là chó đất Trung Hoa, đối với người dân ngày nay thì chó đất không quá đáng giá, họ cho rằng chúng không có đẳng cấp. Thế nhưng ở phố Vân Lý lại khác, cho dù là chó gì thì đều nhận được sự hoan nghênh của người dân ở đây.
Chủ yếu là do lúc trước bọn chúng đã từng lập được công lớn.
Trong đó Cẩu Gia là được hoan nghênh nhất, các chủ cửa hàng đều rất thích Lâm Phàm, vì thế ‘yêu ai yêu cả đường đi lối về’, do đó Cẩu Gia cũng được thơm lây.
“Ông chủ nhỏ, chúc mừng, về sau chúng ta chính là người nhà rồi.”
Chị Hồng bước vào, mặt đầy ý cười.
“A?” Lâm Phàm sửng sốt, “Chị Hồng, những lời này là sao?”
Chị Hồng liếc mắt nhìn Cẩu Gia Nicholas, sau đó cười nói: “Cái này phải hỏi Cẩu Gia rồi, Cẩu Gia nhà cậu làm Tiểu Hoa Hoa nhà tôi mang thai rồi đó.”
Lâm Phàm trợn tròn mắt, sau đó nhìn về phía Cẩu Gia: “Mày làm bụng người ta to lên rồi sao?”
“Gâu gâu” Cẩu Gia Nicholas sủa với Lâm Phàm vài cái, sau đó nhấc chân chạy về phía cửa hàng đối diện, tiếp đó dùng đầu mở cửa kính nhà chị Hồng để cho Tiểu Hoa Hoa ra ngoài. Sau đó ở bên cạnh Tiểu Hoa Hoa, cùng đi dạo trong phố Vân Lý.
Điều này có vẻ khó tin đối với những người khác, nhưng đối với các chủ cửa hàng ở phố Vân Lý thì đều biết rằng Cẩu Gia rất thông minh.
Lâm Phàm lúng túng cười, không ngờ Cẩu Gia lại thành công. Vốn dĩ vóc dáng của nó khá thấp bé, không thể với tới. Thế nhưng ngày đêm nhớ nhung, cuối cùng vào khoảnh khắc cơ thể trưởng thành rồi lại làm ra hành động quấy rối với Tiểu Hoa Hoa.
Lâm Phàm vui vẻ nói: “Xem ra phải xem ngày, chúng ta cùng nhau ăn một bữa mới được.”
Chị Hồng cười nói: “Ông chủ nhỏ, Tiểu Hoa Hoa nhà tôi là bảo bối của chúng tôi. Hiện tại bị Cẩu Gia nhà cậu lừa mất, cậu phải cho tôi một lời giải thích mới được nha.”
“Đương nhiên, đương nhiên.” Lâm Phàm cười nói. Chuyện này tuy chỉ là chút việc nhỏ của đám thú cưng, nhưng mà cũng làm cho quan hệ giữa hàng xóm với nhau gần gũi hơn một chút.
Đối với những chủ cửa hàng xung quanh mà nói, trong lòng bọn họ dần dần có cảm giác mọi người đều là người một nhà. Bất luận là ai xảy ra chuyện gì thì nhất định mọi người sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ.
Đây là điều trước đây chưa từng có, nhưng từ khi có sự xuất hiện của ông chủ nhỏ thì dần tạo thành một sợi dây liên kết, cái cảm giác như thế đối với họ thực sự rất tốt.
Buổi tối.
Trung tâm tắm rửa của ông Tăng
Ba thợ chà lưng đang ở một bên xem kỹ thuật của ông chủ nhỏ.
“Đều hiểu cả chưa? Lúc này phải luân phiên nặng nhẹ, một mềm một mạnh, mức độ thoải mái sẽ được tăng lên.” Lâm Phàm giải thích.
Mọi người đều là thợ có tay nghề, lập tức gật đầu.
“Ông chủ nhỏ, kỹ thuật của cậu thật lợi hại, vì sao trước đây chúng tôi lại không nghĩ tới điểm này chứ. Còn có thể kết hợp huyệt đạo này để tiến hành xoa bóp lưng, đây vẫn là lần đầu tiên chúng tôi nghe nói đến đó.”
“Hắc hắc, được ông chủ nhỏ dạy dỗ, tôi càng thêm tự tin với bản lĩnh của mình, không ngờ chà lưng lại còn có nhiều kiến thức như vậy.”
Mọi người đều sững sờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận