Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 298: Lâm đại sư, tôi đã lầm tin anh

Bây giờ Lâm Phàm bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, tất cả mọi người cảm thấy chán ghét, ùa vào nhục mạ hắn.
Hắn không hề để bụng những chuyện này, chuyện gì đến sẽ đến nhưng bây giờ hắn phải khiến cho bão tố biến thành lốc xoáy.
Trong công ty Khởi Ý Weibo.
“Weibo của Lâm đại sư làm mọi người nổi giận, có nên khóa tài khoản Weibo của anh ta lại không?”
Người phụ trách: “Không cần khóa, cái Weibo này không nên đụng vào.”
Các nhân viên làm việc tại công ty Khởi Ý Weibo cảm thấy choáng váng, họ không nghĩ tới sẽ có một người có thể kích động quần chúng nhân dân căm phẫn đến cỡ này, đúng là hiếm có khó tìm.
Không phải trước đây Weibo chưa từng có chuyện tương tự nhưng bình thường sẽ không quá nghiêm trọng. Còn dạng giống như Lâm đại sư dám gây sự một lúc cả đám minh tinh đang hot thì đúng là chán sống.
Mãi đến giữa trưa.
Lâm đại sư không hề đáp trả bất kỳ bình luận nào, tất cả mọi người đều cho rằng Lâm đại sư đã co đầu rút cổ không dám lên Weibo hoặc bị hù dọa đến núp ở đâu đó rồi.
Dù sao rất nhiều minh tinh nổi tiếng đều chuẩn bị khởi kiện, bị nhiều minh tinh khởi kiện một lúc như vậy không phải là chuyện giỡn chơi.
Hơn nữa lượng theo dõi trên Weibo của Lâm đại sư đang tuột dốc thê thảm, chỉ trong vài giờ ngắn ngủi đã giảm mất 20 vạn.
Những người khác tuyên truyền, càng làm càng nổi vì muốn bình luận buộc phải theo dõi mới bình luận được.
Còn như Lâm đại sư thì hay lắm, vốn dĩ không hề cài đặt quy định bình luận này cho nên số bình luận còn cao hơn cả số theo dõi.
Ngô U Lan lo lắng hỏi: “Lâm đại sư, anh thật sự không lo lắng gì sao?”
Lâm Phàm nhìn đồng hồ: “Vội gì chứ? Bây giờ chỉ mới bắt đầu. Đến giờ rồi, chơi thôi.”
Bây giờ đã cách mười mấy tiếng từ chuyện tối qua, một dòng trạng thái Weibo được cập nhật.
“Tối qua download được hai bộ phim, tưởng rằng phim gợi cảm, nào ngờ hóa ra lại là cái này….”
Trạng thái Weibo vừa đăng, tiếp tục tải lên hai video.
Trong chớp mắt trên Weibo.
Bình luận ào ào như thác lũ.
“Ngu quá, đúng là ngu như heo.”
“Lâm đại sư, tui đã lầm tin ông…”
“Lâm đại sư, chú ác thật đấy…”
Tốc độ bình luận xuất hiện dồn dập ngang ngửa tốc độ ánh sáng.
Bỗng nhiên.
Rất đông dân mạng giống như đã nói hết những điều cần nói, bình luận dừng lại.
Dường như tất cả mọi người đều biến mất.
Chỉ có Lâm Phàm biết, chuyện nên làm mình đã làm. Còn kết quả thế nào đã không còn liên quan đến hắn.
Trong tiệm!
Ngô U Lan mở video, vốn vẻ mặt đang nghi ngờ bỗng nhiên thay đổi…
Lúc này, Tưởng Lập nhàn nhã uống trà trong văn phòng, xem máy tính.Gần đây mọi chuyện quả thực có hơi phiền phức, nhưng chung quy đều đã qua rồi, đến nỗi con chó dại trên Weibo kia, hắn cảm giác đã đến lúc phải thu lưới. Nếu không cho tên này một bài học, chỉ sợ là sẽ không biết trời cao đất dày.
Trên máy tính đều là hồ sơ cá nhân của từng học sinh. Mặc dù nhìn qua giống như hắn đang làm việc, nhưng ánh mắt của Tưởng Lập lại giống như đang chọn phi tử.
“Cái này được, tiếc quá trên mặt có nốt ruồi”
“Cái này không tệ, các phương diện đều đạt.”
……….
Điện thoại di động vang lên, là Trần Quyên gọi.
Tưởng Lập lắc đầu, ông ta biết người phụ nữ này trong lòng đang lo lắng, nhưng chuyện này còn có gì để lo nữa? Hết thảy đã giải quyết xong, căn bản không cần phải lo lắng, mà muốn lo lắng thì cũng phải là đối phương.
Điện thoại kết nối, đầu bên kia lập tức truyền đến tiếng gầm gừ của Trần Quyên: “ Anh mau nhìn Weibo, cái tên kia đã đăng hai cái video lên. Anh nói cho tôi biết, đây rốt cuộc là chuyện gì, có phải là anh quay hay không? Không đúng, anh làm sao có thể, đến tột cùng là ai làm?”
Tưởng Lập nhíu mày, nói linh tinh cái gì vậy, hoàn toàn không biết đang nói gì.
“Chuyện gì vậy? Video nào?”
“Chính anh tự mình xem đi” Dứt lời, Trần Quyên dập điện thoại, giống như có việc gì gấp lắm.
Tưởng Lập lắc lắc đầu, sau đó mở Weibo, không có chuyện gì mà, chẳng lẽ là chuyện của Lâm đại sư bên kia? Sau đó ông ta mở Weibo của Lâm đại sư, nhìn thấy tiêu đề, hắn cười khinh bỉ. Đây là đang muốn đánh lạc hướng sao? Đáng tiếc, tất thảy đã không kịp nữa rồi.
Khi ấn mở video lên, bên trong vang lên âm thanh quen thuộc của hắn.
“Những chuyện xảy ra…Đám người gian xảo này tưởng rằng mình có ích thật à?”
………
Nhìn video trên máy tính, chén trà đang cầm trong tay nháy mắt rơi xuống, cả người ông ta đều choáng váng hoa mắt.
“Cái này…sao…sao có thể?”
………
Trên internet hoàn toàn tĩnh lặng, tạm thời có có bất cứ phong ba bão táp nào.
Hạ Y Mạc về đến nhà cũ, cô trầm mặc không nói không rằng, mỗi ngày tự nhốt mình trong phòng.
Cô vẫn luôn một mực chú ý đến Weibo của Lâm đại sư, nhưng cô thực sự không hiểu nổi hành động của Lâm đại sư.Nhất là vừa rồi, video trên weibo kia rốt cuộc là sao chứ?
Sau đó cô tự giễu mình một tiếng. Cũng đúng, người ta làm sao dám giúp tiếp, cái này chắc hẳn là đang nói sang chuyện khác rồi. Hai cái video kia, cô đều chẳng có tâm tình muốn mở lên xem. Cô lại nghĩ tới Hoàng Diệu Diệu, không biết bây giờ Hoàng Diệu Diệu sao rồi…
Nhưng không biết là ma xui hay quỷ khiến, chẳng hiểu vì sao, Hạ Y Mạc lại mở video lên xem.
Khi thấy nội dung trong video, cô ngây ngẩn cả người...
Bạn cần đăng nhập để bình luận