Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 575: Gió tanh mưa máu

Bọn người Vương Minh Dương đang làm như vậy, họ cũng làm từ thiện nhưng tuyệt đối sẽ không thành lập Viện phúc lợi nhi đồng làm gì. Đây là chuyện ăn no rửng mỡ, bọn họ muốn đóng góp thì đóng góp, hơn nữa không hề góp ít hơn người khác. Việc này mang lại cho họ khá nhiều danh tiếng trong xã hội, với quan điểm của họ đây là cuộc mua bán chỉ có lời mà không lỗ.
Không những có thể lên tin tức mà còn có tiếng tốt, kinh doanh kiểu này tìm đâu ra?
Lâm Phàm: “Chuyện này cứ quyết định vậy đi. Anh làm giúp tôi, xem như tôi nợ anh. Tôi rất nghiêm túc với chuyện này, không hề viễn vông. Hơn nữa tôi đã suy nghĩ rất kỹ càng, không phải là do bốc đồng trong phút chốc đâu.”
Vương Minh Dương: “Người một nhà phải đoàn kết với nhau chứ, chuyện này cứ giao cho tôi đi. Phải mất một thời gian nữa mới xong thủ tục, đến lúc cần cậu ký tên tôi sẽ gọi cậu, chuyện này không khó, có thể sẽ mất khoảng nửa tháng.”
Lâm Phàm cười nói: “Được, giao cho anh thì tôi yên tâm rồi. Tôi sẽ nhớ kỹ chuyện này, đợi đến ngày nào anh gặp chuyện không may, tôi sẽ nhắc nhở anh.”
Vương Minh Dương: “Đệt, chả lẽ không có việc này, tôi gặp chuyện gì cậu sẽ ngó lơ tôi chắc?”
“Ha ha, đùa thôi mà. Có cần nghiêm túc vậy không?” Lâm Phàm cười nói.
Hai người trò chuyện một lúc, Lâm Phàm mới cúp điện thoại.
Vừa cúp máy xong, Ngô Vân Cương gọi đến.
Sau khi điện thoại được kết nối, giọng Ngô Vân Cương có hơi nặng nề.
“Lâm đại sư, đã có kết quả. Tôn Liên Dân không nghe lời cậu nên đã bị phán tội lừa đảo, chịu mức án sáu năm tù.” Bên kia đầu dây điện thoại, đối với việc này Ngô Vân Cương rất bất đắc dĩ, ông ấy không nghĩ đến chuyện này lại có kết quả như vậy.
Lâm Phàm đã sớm đoán trước sẽ xảy ra chuyện này: “Ông đã truyền đạt lời tôi nói cho ông ta rồi mà. Đây là con đường ông ta đã chọn, không thể trách móc được ai. Ông đừng nghĩ nhiều, chuyện này ông đã cố hết sức rồi.”
Ngô Vân Cương: “Vâng, Lâm đại sư. Tôi muốn hỏi thăm sau này cuộc đời của ông ta sẽ ra sao?”
Lâm Phàm: “Khó nói lắm, hỏi cho vui thôi. Vận mệnh mỗi người không phải là đường thẳng, tất cả phải phụ thuộc vào sự lựa chọn của bản thân ông ta. Được rồi, khi nào rảnh đến Thượng Hải chơi, đừng suy nghĩ nhiều nữa.”
Sau khi trò chuyện vài câu, cúp điện thoại. Hắn không nghĩ chuyện vậy mà đến nông nỗi này.
Vốn dĩ vận mệnh Tôn Liên Dân không phải như thế, nhưng chẳng ai thèm tin hắn, chọn một con đường khác. Đi đến kết quả này là chuyện tất nhiên.
Thôi bỏ qua, đây chỉ là một chuyện rất nhỏ trong đời, nhỏ đến mức chẳng đáng để quan tâm nữa.
Ngô U Lan rót đầy nước trà cho Lâm Phàm: “Đêm nay phát sóng tập ba của chương trình 'Gia đình Ngôi sao', anh có ý nghĩ gì hay không?”
Lâm Phàm cười cười: “Ý nghĩ chắc chắn có. Tôi cảm nhận được có một trận chiến đã bắt đầu âm thầm xảy ra từ nơi sâu xa nào đó rồi, tuy nhiên tôi không sợ đâu.”
Triệu Chung Dương cười nói: “Không phải hai người Lý Mộc Trạch và Lục Đạo Nhân đó chứ?”
“Ha ha…” Lâm Phàm nói tiếp: “Cậu nói không sai, nhưng mà ai biết hai người họ sẽ làm gì đây?”
Triệu Chung Dương: “Các liền anh liền chị trong phòng trực tiếp của tôi đang rất chờ mong.”

Tám giờ tối.
Vô số người ngóng chờ trước màn hình TV, trước máy vi tính chuẩn bị đón xem tập ba của 'Gia đình Ngôi sao'.
Sự tương tác giữa các ngôi sao trong chương trình này rất tốt, thu hút được sự chú ý của rất nhiều người.
Trong ba mươi phút đầu, mọi việc rất bình thường. Đỉnh điểm nằm ở sự công phá ở ba mươi phút sau.
Tất cả mọi người xem đến đây, trong nháy mắt đều cảm thấy hoang mang.
Thoáng chốc, trên internet bắt đầu dấy lên một trận gió tanh mưa máu.
Hôm sau!
Chuyện đầu tiên Lâm Phàm rời giường chính là lướt Weibo, vừa xem tới lại giật hết cả hồn.
Hot search đứng hàng trên cùng ở Weibo chính là 'Gia đình Ngôi sao', đúng là sét đánh ngang tai.
‘Lão đại nổi giận với Lý Mộc Trạch và Lục Đạo Nhân’

Bình luận bên dưới ào ào nhảy lên.
“Tám giờ tối hôm qua xem 'Gia đình Ngôi sao', sau khi xem được một nửa tôi phát hiện diễn biến trở nên bất thường.”
“Mị thật sự choáng váng, lần này Lý Mộc Trạch và Lục Đạo Nhân đúng là mất mặt rồi!”
“Ủa Lâm đại sư là ai vậy? Trâu bò dữ à, dám chửi hai người đó luôn. ”
“Cười ẽ, Taekwondo là môn Lý Mộc Trạch tự hào nhất nhưng bây giờ bị người ta dùng một chiêu đánh nằm đất, đúng là cười muốn xỉu lên xỉu xuống.”
“Lý Mộc Trạch tự cao quá làm gì, dám nói mình là người đẹp trai nhất nên bị đối phương châm chọc đến nhục mặt, Dương Đào làm ngư ông đắc lợi còn khoe khoang. Mà nói thật lòng tôi vẫn cho rằng Dương Đào đẹp trai hơn Lý Mộc Trạch á.”
“Ha ha, Lâm đại sư đó đưa ra ba quy tắc xem tướng cực kỳ có ẩn ý. Lý Mộc Trạch và Lục Đạo Nhân đã từng là Tứ đại Hộ pháp của Sáp Đao phái, rõ ràng Lâm đại sư dùng chuyện này để xả giận lên người bọn họ.”
“Nhìn hai người này mắc ói ghê! Xem xong tập ba này, tôi không thể không nói tập này đúng là đỉnh của đỉnh, xem đã thật đó!”
“Tôi vừa đi tìm hiểu về ‘Lâm đại sư’ nè. Tìm rồi mới biết Lâm đại sư này thật ghê gớm, không ngờ anh ta nổi tiếng quá trời quá đất.”
“Biết lâu rồi má! Ở Thượng Hải này, Lâm đại sư trong phố Vân Lý rất nổi tiếng đấy. Đặc biệt bánh kếp nức tiếng gần xa, người ta tìm mua dữ lắm, xếp hàng còn chưa chắc mua được nữa cơ.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận