Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1242: Lâm đại sư nói chuyện quá thẳng

Những phóng viên gật gật đầu, lời này đúng là rất có đạo lý, đúng là như vậy thật. Bọn họ đã xem qua chương trình của hai năm trước, cho dù nói như thế nào thì giọng hát của Trần Thụy An kia thực sự rất hay. Hơn nữa khả năng khống chế bài hát cũng rất mạnh, rõ ràng có thể giành giải quán quân, còn cần trộm bài hát sao.
Lâm Phàm chắc chắn sẽ không nói là tôi dựa vào xem tướng mà nhìn ra được, dù sao bây giờ bản thân cũng là nhân vật công chúng. Nếu như nói thật như vậy thì cũng không biết có bị người ta nói là truyền bá mê tín hay không.
Có điều cho dù nói thì cũng không sao, ai muốn đến tố cáo thì cứ đến, nhất định hắn sẽ làm cho đối phương tè ra quần.
Lâm Phàm suy nghĩ một chút: “Vấn đề tiếp theo, về phần Anh Kim. Tôi có đánh giá rất thấp về bà ta, người đàn bà lắm chuyện này quá kiêu ngạo.”
Những phóng viên tròn mắt, vẻ mặt ngơ ngác, không ngờ rằng Lâm đại sư vậy mà lại bá đạo như vậy. Ban ngày ban mặt, ở trước mặt vô số ống kính mà lại trực tiếp nói Anh Kim là người đàn bà lắm chuyện.
Chuyện này quá ấn tượng.
“Các anh nghĩ xem, từ tướng mạo của Anh Kim có thể nhìn ra, bà ta là người bụng dạ rất nhỏ nhen. Hơn nữa còn thích chơi lớn, giả bộ làm lão đại. Thậm chí không để ai trong mắt, nếu như bà ta không làm chuyện gian lận thì cũng không gọi là Anh Kim. Ồ! đúng rồi, đại bộ phận cư dân mạng chắc chắn không nhìn ra được những bức ảnh của bà ta đều đã qua chỉnh sửa, so với người thật có sự khác biệt rất lớn, có điều mọi người chỉ cần nghe tôi chắc chắn không sai.”
Những phóng viên nhìn Lâm đại sư, từng người tạm thời không ai muốn nói gì cả, chỉ có thể theo thói quen mà ấn máy ảnh.
Bọn họ phát hiện Lâm đại sư đang bôi đen Anh Kim không còn đáng 1 đồng, thù này phải lớn như nào đây?
Lâm Phàm nhận lấy chén trà từ tay Ngô U Lan uống một ngụm nhỏ, sau đó biểu cảm rất nghiêm túc nói.
“Giới ca sĩ là một nơi rất thần thánh, sao có thể xảy ra chuyện gian lận, tính nguy hiểm của sự gian lận lớn như nào, các anh chắc chắn chưa nghĩ qua. Chuyện này có thể bóp chết nhân tài, nếu như gặp một nhân tài thì các anh sẽ làm như thế nào? Chắc chắn là bồi dưỡng nhân tài đó chứ không phải là dùng sự gian lận để chèn ép nhân tài, ghen tị với nhân tài. Ví dụ như Anh kim chèn ép Trần Thụy An, cũng không hoàn toàn là vấn đề tiền bạc, theo tôi thấy đây cũng là tài hoa của Trần Thụy An hiến Anh Kim ghen tị.”
Phóng viên: “…”
Lâm Phàm vẫn thao thao bất tuyệt nói: “Còn cả Triệu Lỵ kia, cũng tham gia trong chuyện gian lận, điều này khiến tôi rất khinh thường. Cùng người gian lận như vậy làm giám khảo, theo tôi thấy thực sự là một chuyện đáng xấu hổ. Những năm gần đây, bọn họ cũng kiếm được không ít tiền, cũng không thể tiếp tục để họ gây họa cho các hậu bối nữa. Nếu như là tôi, tôi sẽ tự rời khỏi giới ca hát, từ nay về sau không còn ra ngoài làm mưa làm gió nữa.”
Những phóng viên trợn mắt há mồm nhìn Lâm đại sư, những lời này bọn hắn đều đã ghi lại, nhưng luôn cảm thấy có cái gì đó sai sai.
Nói như này có chút bá đạo quá rồi, nếu như đăng lên như vậy sẽ gây ra ảnh hưởng lớn như nào đây.
Ngô U Lan âm thầm kéo kéo Lâm Phàm, mặc dù cô ta vẫn luôn đứng về phía anh Lâm nhưng có lời cũng không thể nói quá được.
Sẽ dẫn đến kẻ thù.
Lâm Phàm nhìn thấy động tác của Ngô U Lan nhất thời nở nụ cười, hỗ trợ tốt.
“Các anh xem, bạn tôi cũng cảm thấy tôi nói có chút thẳng thắn quá, nhưng ý tôi muốn nói chính là, con người tôi chính là thẳng thắn như vậy, không cách nào.” Lâm Phàm nói.
Một phóng viên lặng lẽ hỏi: “Lâm đại sư, chúng tôi đều biết anh là người chính nghĩa, lời vừa rồi nếu như anh cảm thấy không tốt, chúng tôi có thể xóa đi.”
Lâm Phàm xua tay: “Không cần xóa, cứ như vậy đăng lên đi, lời tôi nói ra sẽ không hối hận, thói đời này làm chuyện sai còn có thể không cho người khác nói hay sao?”
Những phóng viên cũng chịu thua rồi, nhưng tâm trạng rất sảng khoái, hiện tại lại có thêm tin tức lớn.
Cuối cùng những phóng viên rời đi với sự hài lòng mãn nguyện.
Trên mặt Lâm Phàm nở nụ cười, phải như vậy chứ. Nếu như quá khiêm tốn thì không bằng nói nhảm cho rồi.
Điền Thần Côn thở dài, tên nhóc này vốn rất bá đạo, xem ra lần này là cố ý làm ra chuyện này.
Trước cửa khách sạn.
Mặc dù Triệu Lỵ che kín mít đi ra, nhưng vẫn bị những phóng viên nhận ra. Sau đó những phóng viên lập tức vây quanh, đèn flash không ngừng chiếu sáng.
“Triệu Lỵ, cô đối với chuyện gian lận hai năm trước, có muốn nói gì không?”
“Anh Kim nhận 5 triệu, còn cô nhận được bao nhiêu vậy?”
“Hai giám khảo còn lại có nhận tiền không?”
“Cô thân là tiền bối trong giới ca sĩ, tại sao lại làm chuyện gian lận như vậy?”
Đối mặt với sự truy vấn của những phóng viên, Triệu Lỵ chỉ cúi đầu không nói một lời, cuối cùng dưới sự bảo vệ của vệ sĩ cũng an toàn rời khỏi nơi này.
Bây giờ cô ta thực sự muốn chết.
Đều tại cái tên kia, nếu như không phải tại gã thì sao những chuyện kia có thể bị bại lộ chứ.
Xong đời rồi, lần này thực sự xong đời rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận