Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 857: Khuyên lão sư bớt giận

"Đoạn kế tiếp, có một sai lầm nhỏ. Đây là dựa theo sắp xếp của cổ thư, nhưng mà cái này chính xác sao? Người xưa viết cái gì cũng đúng à? Chúng ta cần phải dùng suy nghĩ và phân tích để phân biệt rõ đúng sai..”
“Trang ba mươi lăm, mục thứ ba.”
“Trang bốn mươi tám, mục thứ sáu.”
“Trang một trăm lẻ ba, mục thứ mười hai.”

Phần lớn cư dân mạng đều rất choáng váng, họ phát hiện Lâm đại sư hoàn toàn nổi giận rồi.
“Quá trâu bò... bị đánh cho rát mặt rồi đây này..”
“Lâm đại sư không hổ là Lâm đại sư. Nói có lý có căn cứ, hoàn toàn không có sơ hở nào để phản bác lại.”
“Tôi cảm thấy Lâm đại sư nói cũng rất đúng. Người xưa cũng là người, chúng ta cũng là người. Tại sao chúng ta phải luôn tin vào người xưa mà không tự mình suy xét, từ đó sửa cũ thành mới, bác bỏ những quan điểm cũ kỹ.”
“Đúng vậy, bây giờ y học tân tiến như vậy. Dù sao thì cổ nhân cũng không thể so lại được chúng ta hiện tại.”
Triệu Minh Thanh ngồi ở trước mặt máy tính xem weibo. Ông ta nhìn thấy lão sư đại sát tứ phương nhưng không lộ ra vẻ cao hứng mà vẻ mặt còn rất nghiêm túc. Bởi vì đối với ông ta mà nói bài đăng trên Weibo chính là bài giảng của lão sư.
Sau đó ông ta vừa nhìn xem, vừa lấy ra một bản Trung y cơ sở học lật qua lật lại, tìm kiếm tình huống lý luận trên đó, dùng bút đánh dấu trọng điểm.
Ông ta cũng phát hiện trong bản Trung y cơ sở đúng là có sai sót, nhưng mà không rõ ràng như lão sư phát hiện. Khi cẩn thận kiểm tra lại, ông không khỏi cảm thán, thật sự đúng là có vấn đề.
Hiệp hội Trung y.
Châu Thanh Tuyền lập tức yêu cầu mọi người mở Weibo ra, chú ý đến weibo của Lâm đại sư. Mặc dù lời nói của Lâm đại sư hơi thô tục, nhưng chúng đều có lý. Trong đó một vài vấn đề, họ chỉ nhìn một lần là có thể phát hiện, có vẻ đúng là như thế thật.
Vương Điền Phong cảm thán: “Lâm đại sư lần này cũng quá trâu bò rồi. Chuyện này sẽ gây chấn động giới Trung y cho xem.”
Chu Thanh Tuyền cười khổ nói: “Haizz, không nghĩ tới chuyện này.”
Vương Điền Phong cười nói: “Quả thật lời của thần y nói rất đúng, những lời đáng giá này coi như là đã thức tỉnh chúng ta.”
Mọi người xung quanh yên lặng gật đầu, cũng đều đồng ý cách nói này.
Đây là lần đầu tiên có người bình luận ở trên mạng về Trung y cơ sở học. Mà những gì Lâm đại sư nói là có cơ sở, căn bản là không thể bác bỏ.
Các học sinh của Học Viện Trung Y lúc này đều choáng váng.
“Cmn, thiệt hay giả vậy, trong tài liệu này đúng hơn là không nên có nhiều sai lầm đến vậy chứ.”
“Không biết, y thuật của tôi cũng chỉ là bình thường, đọc cái gì cũng không hiểu, dù sao trong sách nói cái gì thì là cái đó."
“"Thanh Nguyên Y Tịch" là cổ thư nhất định phải đọc, chúng ta cần học thuộc lòng. Vị thần y kia nói đây chỉ là cổ thư vỡ lòng của Trung y, bên trong có sai sót. Vậy chúng ta còn học thuộc để làm gì?”
"Tôi đi đây, không thể nào là sự thật được, cái này mẹ nó không phải là đang chơi chúng ta đấy chứ.”
"Mau ghi chép đi, thần y nói thì chắc chắn những điều này đều có đạo lý. Nếu như thần y xóa rồi thì không tìm lại được nữa đâu.”
“Đúng, đúng.”
Lâm Phàm càng nói càng hăng, dù sao cũng đắc tội người khác rồi nên hắn cũng không sợ nữa. Muốn nói cái gì thì nói cái đó, nói đến long trời lở đất.
"Đối với vấn đề trên, tôi sẽ dùng một câu hỏi để nói lên ý chính.”
“Tại sao Trung y còn tiếp tục sử dụng lý luận sai lầm thế này, dùng tài liệu giảng dạy trăm ngàn chỗ sai để tiếp tục bồi dưỡng phế vật sao?”
“Tôi cho rằng, chính là do tư tưởng cổ hủ. Tư tưởng lớn hơn hết thảy.” Lâm Phàm nói.
Triệu Minh Thanh đã hoàn toàn đắm chìm trong lời nói của lão sư.
Những vấn đề này đáng để tất cả mọi người suy xét.
Lúc này, ông ta phát hiện lời nói của lão sư quá kinh người, không chết không thôi, đây quả thực là cách nói đao to búa lớn.
Đinh đinh!
Điện thoại gọi tới.
“Viện trưởng Triệu, nhờ ông khuyên giải cho thần y bớt giận đi. Những lời này không thích hợp để nói vào lúc này đâu.” Người của Bộ giáo dục gọi tới.
Khi họ nhìn thấy những lời nói này, họ xém nữa là đã sụp đổ.
Đây là muốn quậy tung giới Trung y đến long trời lở đất mà.
Triệu Minh Thanh rất tiếc nuối nói: “Ngại quá, tôi rất đồng ý lời nói của lão sư. Đồng thời, lão sư cũng có suy nghĩ của riêng mình. Là học trò của ngài ấy, tôi không có lý do gì để ngăn cản lời nói của lão sư mình.”
Cúp điện thoại.
Triệu Minh Thanh tiếp tục đắm chìm vào trong đó, ông ta sẽ không bị ảnh hưởng bởi bất kỳ ai.
Huống hồ ông ta thấy lão sư nói rất đúng, hoàn toàn không có vấn đề gì.
Bây giờ xã hội rất phát triển, cơ sở y tế cũng rất tiên tiến. Lẽ ra trong một môi trường tốt như vậy thì Trung y phải phát triển tốt hơn, nghiên cứu ra nhiều đơn thuốc có ích cho người dân hơn mới đúng. Nhưng thật đáng tiếc, Trung y vẫn mãi dậm chân tại chỗ như thế.
Theo ông ta, Trung y đúng là cần phải được cải cách. Nhưng mà sự cải cách này rất khó khăn.
Nếu là một Trung y bình thường nói ra lời nói này, sớm đã bị quần chúng tấn công từ lâu, cho rằng đó là một lời nói giả tạo gây hoang mang dư luận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận