Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 171: Cô vĩnh viễn không thắng được tôi

Quảng trường thể thao.
"Giọng hát triển vọng" Từ 24 người rút gọn còn 12 người.
Bởi vì kết quả hòa nhau và giám khảo là Tề Minh lão sư không hài lòng với Anh Kim nên tức giận rời khỏi sân khấu dẫn đến chương trình kết thúc giữa chừng.
Đối mặt với tình huống bất ngờ này, ban tổ chức cũng bó tay, cho rằng sắp xảy ra đại loạn. Lần này livestream bọn họ đã phải lấy hết dũng khí để xin người phía trên và cam đoan không biết bao nhiêu lần mới được phê duyệt.
Tính tình Tề Minh lão sư bọn họ đều biết, bởi vậy lúc chuẩn bị chương trình này người đầu tiên bọn họ nghĩ đến chính là Tề Minh lão sư.
Công chúng nói có màn đen à? Tề Minh lão sư làm giám khảo, chẳng lẽ các người còn cho rằng có màn đen hay sao? Muốn dựa hơi, núp bóng sao? Tề Minh lão sư đã từng vạch trần rất nhiều tiết mục nên đã sớm trở thành một cái gai trong lòng một số ban tổ chức.
Những người khác không dám sử dụng, nhưng mà họ dám sử dụng.
(Màn đen: Những việc mờ ám, chơi xấu, đi cửa sau trong showbiz)
Nhưng ngàn tính vạn tính, vậy mà tính sót Anh Kim. Họ để cho Anh Kim làm giám khảo bởi vì nhìn trúng danh tiếng và tính chuyên nghiệp của bà ta. Nhưng không nghĩ tới Anh Kim này lại dựa vào thân phận của mình mà làm ra màn đen.
Bọn họ bây giờ mới nhớ tới, màn đen của Anh Kim cũng không ít. Không chỉ nói loại thi đấu thế này, ngay cả giải thưởng ca sĩ cũng có thể có một màn đen, mà cũng chẳng có biện pháp gì.
Ban đầu khi xảy ra việc này họ còn sợ rating sẽ giảm xuống, nhưng sau đó khi thống kê rating, rating này lại trực tiếp nghịch thiên trở thành chương trình đứng đầu. Điều này làm cho bọn họ sướng đến phát điên.
Bên ngoài!
"Ông chủ lớn như anh sao lại đích thân đến hiện trường?" Lâm Phàm hỏi.
Vương Minh Dương mỉm cười nói: “Sao tôi có thể không đến cơ chứ, tuy rằng là 24 người lấy 12. Nhưng so với trận chung kết, trận này còn quan trọng hơn nhiều.”
Lâm Phàm ngược lại không để chuyện này ở trong lòng: “Cơ bản không có vấn đề gì đâu, chỉ cần đừng có thế lực nào đó sau màn nữa là được.”
Vương Minh Dương vừa nghe đã giận dữ nói: "Nếu bà ta dám làm màn đen, ông đây sẽ là người đầu tiên xông lên sân khấu đánh cho một trận.”
"Ôi, anh chính là ông chủ lớn đó nha, cái này cũng dám làm à. Không sợ tổn hại hình tượng của mình sao?" Lâm Phàm vui vẻ nói.
"Hình tượng cái rắm, bà già này còn dám chơi màn đen, xem tôi có dám động đến bà ta hay không!" Vương Minh Dương tính tình nóng nảy, nếu như đợi lát nữa còn có màn đen thì thật đúng là không tốt.
Lâm Phàm nhìn đồng hồ: "Sắp đến giờ rồi, đi vào thôi.”
......
Bên trong sân.
Lâm Phàm và Vương Minh Dương ngồi ở vị trí phía trước, hơn nữa vị trí này rất gần ghế giám khảo, giống như là vì để K.O Anh Kim mà chuẩn bị.
Khán giả đã có mặt, họ đang bàn tán xôn xao về trận đấu tối nay.
Lúc này cái đáng xem nhất chính là trận quyết đấu giữa Ngô Hoán Nguyệt và Vương Vũ Thần.
Đây là cao trào lớn nhất của vòng 24 lấy 12.
Vé vào cửa rất khó lấy được. Không biết có bao nhiêu người muốn đến xem trực tiếp. Tuy nhiên đối với một người giàu có như Vương Minh Dương mà nói thì việc lấy trước mấy tấm vé là chuyện tương đối dễ dàng.
Chuyện quyết đấu giữa Ngô Hoán Nguyệt và Vương Vũ Thần trên tin tức giải trí rất có độ nóng, phóng viên có mặt cũng không ít.
Phát trực tiếp.
"Trận đấu sắp bắt đầu rồi, không biết kết quả cuối cùng sẽ như thế nào."
"Tư liệu của Vương Vũ Thần đều bị tung ra, cô ta có quan hệ thân thích với Anh Kim."
"Thật là máu chó, thế này còn có sự công bằng hay không?"
"Ngô Hoán Nguyệt lúc này có thể nguy hiểm, hậu trường của Vương Vũ Thần cứng rắn như vậy, sáng tác bài hát mới không phải như đi chơi. Bây giờ chỉ cần phát huy bình thường, phần thắng của Vương Vũ Thần đã có tám phần."
"Tề Minh lão sư lúc nàyđen cả mặt, vừa mới liếc về phía Anh Kim, quả thực tức giận ngập trời."
"Ngược lại, đợi lát nữa hy vọng Vương Vũ Thần thua, thật muốn nhìn xem biểu tình của Anh Kim sẽ như thế nào."
"Cơ hội chiến thắng không lớn."
......
Hậu trường
Ngô Hoán Nguyệt nhắm mắt dưỡng thần vì trận đấu cuối cùng mà làm một lần trùng kích.
Trên ghế sô pha, Vương Vũ Thần cúi đầu nhìn di động trong lòng rất là phẫn nộ.
Ba ngày rồi.
Trên Weibo, tên kia nổi giận mắng mình đã ba ngày, tuy rằng Anh Kim bảo mình không cần để ý những thứ này nhưng cô khó mà làm được.
Những ngôn từ độc ác đó. Không thể cấm được.
Mỗi một lần chặn bình luận thì, sẽ có một acc khác đi ra, nối liền không dứt, cuồn cuộn không ngừng.
Đồng thời thứ làm cho Vương Vũ Thần không thể chịu đựng được hơn chính làngười tức giận mắng mình còn rất kiêu ngạo, trực tiếp gửi tin nhắn riêng cho mình.
"Thu Đao Chặt Cá tôi đây muốn mắng cô, cô cấm một acc của tôi, tôi còn có hàng ngàn hàng vạn acc khác, cô vĩnh viễn cấm không hết."
Tức giận hay không?
Có hận hay không?
Vương Vũ Thần đẩy toàn bộ chuyện này đổ lên người Ngô Hoán Nguyệt, sau đó đứng dậy, đi tới bên cạnh Ngô Hoán Nguyệt.
"Mặc kệ cô làm cái gì, cô vĩnh viễn sẽ không thắng được tôi."
Ngô Hoán Nguyệt sửng sốt, sau đó khẽ mỉm cười..
......
Bạn cần đăng nhập để bình luận