Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 147: Tôi biết là ai rồi!!!

Hiệp hội võ thuật truyền thống Trung Quốc.
Một nhóm người đều cảm thấy khó chịu vì lời thách đấu võ thuật truyền thống Trung Quốc của Hàn Lục. Nhưng bây giờ, tất cả những phiền muộn đó đều đã tan biến hết rồi.
Trong văn phòng, một nhóm người đang vô cùng vui vẻ.
“Được, đánh hay lắm, thằng nhóc này thật có bản lĩnh.”
“Hàn Lục quá sức kiêu ngạo, cậu ta còn nói rằng đã đánh thì phải đánh lớn một chút. Vậy mà lại trực tiếp khiêu chiến với hội trưởng luôn, cậu ta cho rằng mình là ai vậy.”
“Mọi người có ai biết người trẻ tuổi này không, một mầm non tốt như thế này thì phải thu nhận vào trong hiệp hội mới được.”
“Hiện tại chúng tôi còn chẳng biết người này là ai thì thu nhận thế nào mới được chứ?”
“Tuy rằng chỉ đánh có mấy chiêu, nhưng những kỹ xảo bên trong mấy chiêu này đều vô cùng phi thường, nói ngắn gọn là không bình thường. Cho dù có luyện tập xuyên suốt hai mươi năm đi chăng nữa thì cũng không làm được như tên nhóc đó đâu.”
Trong hiệp hội, có một ông lão mở miệng nói: “Phải tìm, phải lục soát hết mọi ngóc ngách để tìm, nhất định phải tìm cho ra tên nhóc đấy. Bởi vì khuyết điểm của hiệp hội chúng ta chính là thiếu đi sức trẻ, đầy liều lĩnh và máu chiến như vậy.”
Phòng phát sóng trực tiếp Đấu Ngư.
Triệu Chung Dương được phẫu thuật nên cơ thể đã dần hồi phục trở lại. Hiện tại, cậu ta đang nằm phát sóng trực tiếp ngay trên giường bệnh.
“Anh Dương, hôm qua Hàn Lục bị K.O do một người bí ẩn, anh có cảm nghĩ gì không?”
“Bây giờ video này đang vô cùng hot, trực tiếp nhảy thẳng lên hot search luôn mà.”
“Thật tự hào, ai nói võ thuật truyền thống Trung Quốc của chúng ta không có tác dụng gì chứ.”
“Các người đừng có mà đánh trống lãng nữa, không phải Hàn Lục đã nói rồi sao, đấy chỉ là giả vờ đánh thôi.”
“Giả con mẹ cậu, tên đó nói thế mà cậu cũng tin à. Hắn ta trực tiếp khiêu chiến hội trưởng của hiệp hội võ thuật truyền thống Trung Quốc, nếu hội trưởng thua thì chẳng phải cũng chứng minh rằng võ thuật truyền thống Trung Quốc chỉ là giả dối thôi sao, mục đích tên đó nói vậy chính là để tự mình nâng cao mình lên thôi, cũng thật sự là quá nham hiểm.”
“Tôi không còn gì để nói nữa, hình như nghe cũng có lý nha.”
“Hiện tại tất cả mọi người đang tìm kiếm chàng trai trong video kia, không biết có tìm được không nữa.”
Triệu Chung Dương nằm trên giường bệnh, xem cuộc đấu khẩu trong phòng trực tiếp xong. Sau đó cậu ta tò mò lên mạng tìm thử video đó xem, nhưng khi nhìn thấy người trẻ tuổi trong video thì cậu ta lập tức ngây ngẩn cả người.
Phòng phát sóng trực tiếp.
“Mẹ nó, tôi biết người trẻ tuổi này là ai rồi.” Triệu Chung Dương khiếp sợ mở miệng.
Nghe được lời này, các fan lập tức bình luận tràn lan khắp màn hình.
“Là ai thế anh Dương?”
“Đúng đấy, anh Dương cũng đừng úp úp mở mở nữa, mau nói cho bọn tôi biết đi.”
“Tên lửa đến rồi đây, chỉ mong anh Dương nhanh tung tin nóng cho mọi người.”
Triệu Chung Dương cẩn thận nhìn lại một lần nữa, sau đó mở miệng nói.
“Đây là…Lâm đại sư!”
Phòng phát sóng trực tiếp như bị đảo lộn.
“Sao có thể là Lâm đại sư chứ? Đại sư thoạt nhìn có vẻ mong manh dễ vỡ, sao giờ lại lợi hại như vậy được?”
“Anh Dương, anh có nhầm không vậy?”
“Vị Lâm đại sư này là ai vậy?”
“Vừa nhìn là biết anh là người mới, ngay cả Lâm đại sư cũng không biết là ai, Lâm đại sư chính là ân nhân của anh Dương đó!”
“Tôi không tin, chỉ là một người xem bói, mà anh lại nói đó là cao thủ võ thuật truyền thống, có đánh chết tôi cũng không tin!”
...
Ở phố Vân Lý!
Lâm Phàm nhàn nhã nằm đó, hoàn toàn không hay biết trên mạng đang xảy ra chuyện gì.
Điện thoại vang lên, là điện thoại của Đại Thụ.
Sau khi nhận cuộc gọi.
“Phàm tử!”
“Đại Thụ!”
“Cậu quá lợi hại rồi đó!”
“Chuyện gì vậy? Tôi có lợi hại gì đâu!”
“Còn giả bộ nữa, người trong video ở trên mạng không phải là cậu sao?”
“Video nào? Tôi có quay video nào đâu!”
“ Cậu tự xem đi, hot search đứng đầu trên weibo, trăm phần trăm chính là cậu !”
“Được, để tôi xem thử, đúng là kỳ lạ mà!”
...
Vừa cúp điện thoại đang chuẩn bị lên weibo xem thì lại có thêm cuộc gọi đến.
Là điện thoại của Vương Minh Dương.
“ Người anh em, cậu đúng là thâm tàng bất lộ đấy!”
“Cái gì? Sao anh lại bảo tôi là thâm tàng bất lộ?”
“ Cậu thật sự không biết hay là giả bộ không biết vậy? Trên mạng đều đồn ầm lên rồi, vừa mở video ra đã thấy vẻ mặt mê hoặc đó của cậu, may mà lần trước cậu không ra tay, nếu không chắc tôi thảm thật rồi!”
“Anh vẫn ổn đấy chứ? Anh nói cái mẹ gì vậy, tôi không hiểu gì hết. Mà thôi, không phải nói nữa, để tôi xem thử!”
“Được!”
...
Sau khi cúp điện thoại, Lâm Phàm cảm thấy kỳ lạ, dạo gần đây bản thân không đi ra ngoài ăn chơi bừa bãi, video này nửa xu cũng không có liên quan gì đến hắn, chắc chắn là có người có vẻ ngoài gần giống hắn nên đã nhận nhầm người thôi.
Sau đó hắn lên weibo, xem tin đứng đầu hot search.
“Cao thủ MMA đứng đầu của Hoa Hạ Hàn Lục bị một gã bí ẩn K.O.”
Nhìn tên tiêu đề này đã thấy không có một chút liên quan gì đến mình, cái tên Hàn Lục này cũng không biết là ai, vậy thì đánh nhau với hắn lúc nào chứ!
Nhầm lẫn, đây chắc chắn là một sự nhầm lẫn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận