Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 614: Có gì đó sai sai

Lúc này, các phóng viên nhường ra một con đường, sau đó chặn viện trưởng Trần lại.
Viện trưởng Trần tự biết mình không thể tránh khỏi, đành phải đứng ra đối mặt.
“Các vị phóng viên, cô bé mọi người quan tâm đang rất khỏe mạnh, giải phẫu rất thành công, căn bệnh đã khỏi hoàn toàn. Có thể nói bây giờ cô bé không khác người bình thường. Còn về người giả mạo bác sĩ, tôi muốn nói lời cảm ơn đến anh ta. Anh ta chính là thần y chân chính. Tôi xin phép hứa hẹn trước ống kính ngay tại đây, nếu như vị thần y kia có thể đến bệnh viện chúng tôi làm việc, chúng tôi đồng ý trả mức lương hấp dẫn và anh ta sẽ được nhận đãi ngộ cho vị trí cao nhất.”
Trong thoáng chốc.
Các phóng viên ồ lên.
Dường như tất cả đều nghe nhầm rồi.
Có gì đó sai sai thì phải.
Các phóng viên ngơ ngác nhìn nhau, bên trong ánh mắt toát lên vẻ ngạc nhiên, giải phẫu rất thành công? Muốn thuê cái kẻ giả mạo bác sĩ kia?
“Đệt!”
Vậy không phải ngầm nói y thuật của cái người giả mạo bác sĩ kia rất cao, tình hình của cô bé rất khả quan. Hơn nữa người trước mặt này còn là viện trưởng, thân phận Viện trưởng của bệnh viện lớn nhất Nam Kinh có địa vị không hề thấp, lời nói do chính ông tuyên bố không phải nói chơi mà là chắc chắn 100%.
Các phóng viên không buông tha chuyện này, lập tức chen nhau phỏng vấn, cố gắng thu thập càng nhiều tin tức càng tốt. Tuy nhiên trong lòng Viện trưởng Trần đang nhấc lên cơn sóng dữ, ông cần có thời gian bình tĩnh lại đồng thời thảo luận kỹ hơn với các chuyên gia về chuyện này. Đối với bọn họ, video phẫu thuật lần này là một tài liệu học tập quý báu, bên trong video chứa rất nhiều nội dung để họ học tập. Vả lại có một số thứ trong đó bọn họ vẫn cần phải điều tra, tranh thủ tìm ra thật nhiều tin tức hữu dụng.
Cục cảnh sát!
Đội của đội trưởng Dương mang theo một tập tư liệu trở về. Lúc này một nữ cảnh sát trẻ trung đáng yêu chạy đến: “Đội trưởng Dương, nghe nói các anh đi bệnh viện Nam Kinh vậy có biết cuộc giải phẫu của cô bé đang được chú ý gần đây không? Kết quả thế nào không? Thành công chứ?”
Đội trưởng Dương nhìn đồng sự, lập tức cười tươi: “Thành công mỹ mãn, đã hồi phục hoàn toàn.”
Nữ cảnh sát: “Đội trưởng Dương thật biết gạt người, cho là giải phẫu thành công thì cũng không thể hồi phục hoàn toàn ngay lập tức được đâu.”
Đội trưởng Dương vẫy tay: “Bây giờ tôi đang bận, để bọn họ nói cho cô nghe. Tôi đang rất tò mò, không biết kẻ thần bí này là người nào đây.”
Nữ cảnh sát không hiểu rõ ý của đội trưởng Dương, sau đó cô đi hỏi thăm các đồng nghiệp khác thì mới biết rõ tất cả sự tình. Mặt nữ cảnh sát đơ ra, dường như không dám tin vào sự thật, sau đó cô bình tĩnh lại rồi hưng phấn nhảy cẫng lên giống như gặp được chuyện vui mừng nhất trên đời.

Mà lúc này Lâm Phàm đã đi đến thành phố tiếp theo.
Hàng Châu.
Chọn ngẫu nhiên một thành phố tương đối xa, đi xa hơn có thể an toàn hơn một chút, cho nên chuyện ở bệnh viện Nam Kinh hiện tại hắn cũng không biết. Bây giờ hắn vẫn còn đang lo lắng và sợ hãi, không biết mình có bị bắt không đây, nếu bắt được không biết hắn có phải ngồi tù hay không nữa.
Bước ra khỏi nhà ga, tìm một chỗ để nghỉ ngơi, cho dù có bị bắt thì chờ mình xong nhiệm vụ rồi bị bắt cũng không muộn.
Hôm sau.
Trên internet bắt đầu nổi bão. Câu chuyện của bé Điềm Điềm bị các phóng viên đăng lên mạng nhận được sự quan tâm của rất nhiều người. Khi thấy tin này, rất nhiều người vô cùng vui mừng, từ tận đáy lòng cảm thấy vui vẻ thay cho cô bé. Bọn họ luôn theo dõi sát sao chuyện này, biết điều kiện của cô bé không tốt, bọn họ còn kêu gọi quyên góp giúp cô bé vượt hoàn cảnh khốn khó.
“Ha ha, tối nay tin vui nức lòng người chính là tin này.”
“Trong khoảng thời gian này tôi rất lo lắng, sợ cuộc giải phẫu thất bại. Bây giờ nhìn thấy tin này tôi cũng an tâm rồi.”
“Khoan, dừng lại. Mấy người có xem kỹ tin tức này không? Người giải phẫu cho Điềm Điềm là một người thần bí giả mạo bác sĩ. Hơn nữa theo tôi được biết, lúc đó phía bệnh viện đã từng thông báo, chuyên gia đứng đầu của bệnh viện bọn họ cũng không dám chắc tỉ lệ giải phẫu thành công quá cao.”
“Tin tức còn nói đây là một vị thần y từ đâu đi ra, phẫu thuật xong thì bị người ta rượt chạy mất dép rồi trốn mất.”
“Mọi người xem cái video truy đuổi đi, chạy nhanh lắm đó.”
“Xí khoan, cả nhà có nhớ trước đây ở bệnh viện Tô Châu cũng có một bác sĩ thần bí chữa dứt điểm bệnh ung thư cho một bệnh nhân hay không?”
“Nhớ nha, có chuyện đó mà. Nhưng chưa hẳn đó là cùng một người. Tôi cho rằng chuyện ở Tô Châu có thể là giả, không phải thật đâu. Mọi người nghĩ ung thư là bệnh gì mà muốn chữa hết là chữa hết được?”
….
Trên internet xôn xao bàn tán.
Cục cảnh sát Nam Kinh.
Một cảnh sát cầm hồ sơ điều tra vội vã chạy đến văn phòng đội trưởng Dương: “Đội trưởng Dương, anh xem tài liệu này thử. Đây là thông tin trước đây ở bên bệnh viện Tô Châu cũng có một người bí ẩn chữa hết bệnh cho một bệnh nhân ung thư, cuối cùng người này cũng biến mất không ai có thể tìm thấy. Đây là hình chụp do camera bên Tô Châu chụp được, ảnh hơi mờ nhìn không rõ lắm. Còn đây là hình chụp từ camera bệnh viện Nam Kinh, người đó cúi đầu cũng không chụp được toàn bộ gương mặt.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận