Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 333: Vụ án kết thúc

Lâm Phàm vẫy tay: “Tạm biệt, tôi tự lái xe về được. Sự việc chỉ mới bắt đầu, đợi lát nữa anh hẵng báo cáo với lãnh đạo. Hơn nữa, chuyện này không thể truyền ra ngoài. Nếu truyền ra, sẽ rút dây động rừng, ảnh hưởng đến những việc sau này.”
Lưu Hiểu Thiên gật đầu: “Vâng, tôi sẽ báo cáo sau. Chuyện này liên quan quá rộng, còn cần liên lạc với cục cảnh sát các tỉnh khác, mở một cuộc họp, cố gắng một mẻ hốt gọn và cứu tất cả trẻ em ra ngoài.”
Có được phần tài liệu này, chỉ cần nghiêm túc cẩn thận hành động, nhất định sẽ cứu được rất nhiều trẻ, chỉ mong sau này không xảy ra vấn đề gì.
Tất nhiên, Lâm Phàm cũng không thể kiểm soát vấn đề này, hắn chỉ có thể giúp đỡ đến đây, còn tiếp theo thực sự phụ thuộc vào họ.
Nhìn Lâm Phàm rời đi, Lưu Hiểu Thiên lập tức trở lại văn phòng, báo cáo với lãnh đạo, đồng thời tổ chức cuộc họp.
Chuyện này phải được thực hiện nhanh chóng, trước khi tất cả những kẻ buôn người kịp phản ứng lại, trực tiếp hốt gọn một mẻ.
Phố Vân Lý.
Lâm Phàm trở lại tiệm, Ngô U Lan đã về, Ngô Hoán Nguyệt cũng đã về trước.
Hắn gọi điện thoại và biết được tâm trạng Ngô Hoán Nguyệt hiện tại có vẻ không tệ, tuy rằng trán có chút trầy xước nhưng cũng không phàn nàn gì, hôm nay có kỳ đà cản mũi nhưng tất cả vẫn đều vui vẻ.
Sau khi cúp điện thoại, Lâm Phàm ngồi ở đó, Ngô U Lan rót một tách trà.
“Sau đó thế nào? Có phải đã xảy ra chuyện gì không?” Ngô U Lan tò mò hỏi.
Lâm Phàm lắc đầu: “Không có gì, chỉ là một số chuyện vặt.”
Trước khi chuyện này kết thúc, hắn không muốn nói cho bất kỳ ai biết, để tránh có chuyện ngoài ý muốn.
Trong phòng phát sóng trực tiếp, Triệu Chung Dương kể cho mọi người nghe chuyện xảy ra với Lâm đại sư ngày hôm nay, những người hâm mộ đều rất phẫn nộ.
Gâu gâu.
Cẩu gia Nicholas đã về. Bây giờ nó rất đẹp trai, đi đâu cũng giống như một ngôi sao, đặc biệt là cửa hàng của chị Hồng ở đối diện, cẩu gia muốn đến thì đến, muốn đi thì đi mà không ai cản trở.
Mấy ngày sau.
Ngày ngày trôi qua sóng yên biển lặng, nhưng Lâm Phàm biết đám người Lưu Hiểu Thiên đã sớm bắt đầu hành động theo cuốn sổ của Vương Thâm, về cơ bản tất cả những kẻ buôn người phía trên đều đã bị phong toả. Nếu không phải nghĩ đến việc bọn chúng sẽ phản kháng dữ dội khi bị bắt, rồi làm tổn thương những đứa trẻ kia thì bọn họ đã làm rùm ben lên rồi.
Lưu Hiểu Thiên mỗi khi có việc gì sẽ gọi điện và báo cáo tiến độ công việc, thực ra Lâm Phàm cũng đã nói với anh ta rằng không cần phải báo cáo. Thế nhưng đối với Lưu Hiểu Thiên, chuyện này Lâm đại sư đã giúp đỡ rất nhiều nên hễ có chuyện gì đều sẽ thông báo.
Trước cửa tiệm.
Người dân: “Lâm đại sư, số của chúng tôi đều đã nhận được rồi, mau báo số thôi.”
Lâm Phàm phản ứng lại, cười nói: “Được…”
Nicholas Cẩu gia không cho đám bạn của mình tới chơi. Bây giờ nó đã kiên quyết từ bỏ những người anh em của mình để có thể ăn bánh kếp, nhưng bọn chúng lại đang sống một cuộc sống rất sang chảnh. Đồ ăn mà fan hâm mộ cho cẩu gia quá nhiều, nhiều đến phát sợ. Sau đó lại phân tán xuống dưới, điều này khiến những chú chó đó mỗi ngày đều có đủ thức ăn, ăn đến no nê.
Bây giờ, Lâm Phàm mới biết người đến xếp hàng mua bánh ngày càng nhiều, lượng người xếp hàng mỗi ngày đông hơn trước. Có điều mỗi ngày chỉ được mười phần, khiến họ cảm giác nhàm chán. Nhưng không có cách nào khác, người ta không ép bạn mua, bạn có thể bỏ đi nếu không muốn mua, khi có người rời đi thì những người khác đều sẽ cảm thấy vui mừng vì bớt đi được một đối thủ.
Từng chiếc bánh thơm ngon lần lượt xuất hiện, mọi người đều rất vui vẻ, họ đứng đợi ngoài cửa, nhìn tờ đơn trên tường.
Bọn họ nghe nói chỉ cần có thể hiểu được nội dung trong đó thì có thể lấy được bánh. Mấy ngày nay có rất nhiều người thử qua, cũng có rất nhiều người đã được nhận bánh.
“Điểm bách khoa +1.”
Lâm Phàm đang tự tay làm bánh, vẻ mặt vui vẻ vì có thể thu được một chút điểm bách khoa. Lần trước tiêu hao 100 điểm nên chỉ còn lại 18 điểm. Nhưng trải qua khoảng thời gian cố gắng này, điểm bách khoa của hắn đã tăng lên 30, tuy không nhiều nhưng cũng là một sự cải thiện.
Nhìn những cái bánh trong tay mọi người, trong lòng Lâm Phàm cảm giác rất thành công.
Sau khi làm xong, Lâm Phàm vẫn như cũ nằm ở đó.
Triệu Chung Dương đang nghịch điện thoại, bỗng kêu lên: “Lâm đại sư, xem cái này đi.”
Lâm Phàm không biết chuyện gì đang xảy ra, sau đó mở WeChat, Triệu Chung Dương đã gửi qua một liên kết.
Triệu Chung Dương nói: “Ai da! Lợi hại! Không ngờ bọn buôn người này lại có cả một tập đoàn, mạng lưới quá lớn rồi.”
Lâm Phàm vui mừng khôn xiết, mới có năm ngày mà đã xử lý xong rồi sao?
Bấm vào liên kết.
“Dưới đây là bản tin. Hơn 8.000 cảnh sát từ Sở cảnh sát đô thị Thượng Hải và ba sở cảnh sát các tỉnh đã phát hiện ra một tập đoàn buôn người quy mô lớn. Bắt giữ 1.300 người liên quan và giải cứu 1.200 trẻ em bị bắt cóc. Đây là vụ buôn người lớn nhất từng được phát hiện ở nước ta...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận