Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 879: Chuyên gia phá mật mã tới

“Không biết nữa. Đồng chí cảnh sát, anh để cho chúng tôi vào xem đi. Chúng tôi là nhà báo, có quyền được biết chân tướng sự việc.”
“Mẹ kiếp, tin tức lớn như này mà chúng ta lại không được phép phỏng vấn, bực mình thật.”
“Tình hình của Lâm đại sư thế nào rồi, có phải đã bị bế đi rồi không?”
“Anh nói nhảm nhí gì thế, Lâm đại sư lần này gây ra chuyện lớn như vậy, nếu như không bị bế đi thì tôi đi bằng tay.”
“Bây giờ trên Weibo khắp nơi đều là tin tức về Lâm đại sư, chỉ có thể nói chuyện lần này làm quá gọn ghẽ. Thế nhưng thủ đoạn lại có chút hơi quá.”
“Nếu như ở nước ngoài, Lâm đại sư sẽ không có chuyện gì, nhưng đáng tiếc...”
“Tiếc cái rắm, giờ mới chỉ là mang người đi, cũng chưa nói lên được chuyện gì.”
“Đúng vậy.”
Các phóng viên vừa đi vừa thảo luận. Tuy không thu được thông tin gì hữu ích thế nhưng bọn họ nhiều người sức mạnh lớn, có thể ở lại đây cùng nhau nghĩ cách. Các chủ cửa hàng xung quanh cũng là đối tượng thu thập thông tin của các phóng viên.
“Chào chú, xin hỏi Lâm đại sư thế nào rồi?”
Lão Trương buồn bực trả lời: “Ông chủ nhỏ bị bọn họ đưa đi rồi. Chúng tôi chỉ có thể bất lực giương mắt nhìn ông chủ nhỏ rời đi.”
Phóng viên toát mồ hôi: “Xin hỏi chú nghĩ thế nào về chuyện này?”
Lão Trương: “Có thể nghĩ gì chứ, ông chủ là người tốt. Lần này bị bắt đi chắc chắn là có chuyện gì đó không đúng. Nếu không phải do tôi đã lớn tuổi thì tôi đã sớm cứu ông chủ ra rồi.”
...
Trong xe cảnh sát.
Lâm Phàm trông có vẻ rất bình tĩnh và thoải mái: “Đội trưởng Lưu, chút nữa sẽ đi đâu?”
Lưu Hiểu Thiên cười nói: “Đi tới chỗ bọn tôi. Cậu yên tâm, chuyện lần này mặc dù khá nghiêm trọng nhưng tôi với Cục trưởng nhất định sẽ bảo toàn cho cậu, thế nên để cậu ở cùng với chúng tôi sẽ tốt hơn.”
“Được, nghe theo anh vậy. Tôi gọi điện thoại đã.” Lâm Phàm lấy điện thoại ra, giờ phải đi nhờ vả “chống lưng” của hắn rồi.
Điện thoại được kết nối.
“Lão Lâm, tình hình thế nào rồi?” Trịnh Trọng Sơn hỏi.
Lâm Phàm trả lời: “Lão Trịnh, giờ tôi phải tới đồn cảnh sát rồi. Chuyện lần này có chút nghiêm trọng, giờ tôi cần ổn định lại một chút.”
Lão Trịnh: “Chuyện lớn vậy sao? Cậu không có vi phạm ba quy tắc tôi đã nói với cậu chứ?”
“Đương nhiên là không vi phạm rồi, ông còn không tin tôi sao?”
“Vậy thì tốt. Chuyện nghiêm trọng tới mức nào? Ai đang phụ trách vụ việc lần này, gọi điện thoại cho người ta đi, tôi sẽ nói chuyện với họ.” Lão Trịnh nói.
Lâm Phàm: “Hiện giờ tôi cũng không biết người phụ trách là ai, thế nhưng người bên Cục An ninh mạng cũng tới rồi. Tôi dự tính sẽ tạm thời ở trong tù khoảng một tháng, đấy là tôi đang nghĩ vậy. Dù sao lần này tôi cũng đã xâm nhập bất hợp pháp.”
Lão Trịnh : “Vi phạm là vi phạm, nhưng cũng phải xem tình hình, cậu ngồi tù một tháng để làm gì? Để tôi giúp cậu sắp xếp.”
“Không được, nhất định không được làm như vậy. Việc ngồi tù một tháng này do tôi chủ động yêu cầu. Ông nghe ngóng một chút thì sẽ biết được sự tình cụ thể. Giờ không nói nữa.” Lâm Phàm trả lời lại.
Sau khi cúp điện thoại, Lưu Hiểu Thiên dò hỏi: “Gọi cho ai thế? Có thể không?”
Lâm Phàm tùy tiện đáp lại: “Trịnh Trọng Sơn, một vị đại tướng già.”
Trịnh Trọng Sơn? Lưu Hiểu Thiên im lặng suy nghĩ, cái tên này nghe có chút quen tai, thế nhưng nhất thời cũng không nghĩ tới phương diện kia. Đột nhiên anh ta cảm thấy có gì đó không đúng, sửng sốt nhìn Lâm Phàm: “Cậu nói là Trịnh Trọng Sơn?”
Lâm Phàm gật đầu: “Đúng.”
Trời má!!! Lưu Hiểu Thiên bùng nổ, vẻ mặt khó tin nhìn Lâm Phàm, là vị đại tướng được nhắc tới trong truyền thuyết kia sao? Anh ta thật sự không dám nghĩ tới.
Buổi tối.
Địa điểm dã chiến tạm thời của Cục An ninh mạng.
Thân Kiệt Vân nghiêm trọng nhìn chiếc máy tính trước mặt, bây giờ máy tính đã được bật nhưng màn hình hiện lên cần phải nhập mật khẩu.
“Chuyên gia phá giải mật mã đã tới chưa?”
“Sắp đến nơi rồi.” Mọi người xung quanh sắc mặt cũng rất nghiêm túc.
Sự việc lần này còn nghiêm trọng hơn so với những thứ bọn họ đã từng gặp phải. Với kỹ thuật của bọn họ muốn phá khóa chiếc máy tính này đương nhiên sẽ không có vấn đề gì. Nhưng đây là máy tính của ai chứ?
Máy tính của đại thần đó!!!
Máy tính của đại thần sẽ có thể dễ dàng mở khóa vậy sao? Thế nên không có ai dám động vào, chỉ có thể đợi chuyên gia mở khóa tới, dù sao người ta cũng là dân chuyên nghiệp. Còn họ là kiểu cái gì cũng giỏi, thế nhưng chuyên gia giải mã người ta cũng đã làm lâu năm, chuyên môn chắc chắn sẽ giỏi hơn bọn họ.
“Chuyên gia tới rồi.”
Lúc này, một người đàn ông trung niên xách theo chiếc cặp nhỏ đi vào.
“Cục trưởng Thân, có chuyện gì vậy?” Vị chuyên gia họ Hà hỏi.
Thân Kiệt Vân chỉ vào máy tính trước mặt: “Lão Hà, lần này ông phải chú ý một chút. Đây là máy tính của tên hacker đã đột nhập vào hệ thống ngân hàng trên toàn quốc. Bây giờ mở máy lên cần phải có mật khẩu, chúng tôi không dám nhập bừa, chỉ có thể đợi ông tới.”
Sắc mặt ông Hà dần trở nên nghiêm trọng, ông ta biết chuyện tên hacker đã làm mưa làm gió trên internet hôm nay. Kỹ thuật của tên đó quả thật kinh thiên động địa, không ai sánh bằng, khiến cho người ta vô cùng kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận