Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 491: Đài truyền hình mời

Dưới tòa nhà chung cư.
Triệu Chung Dương thở dài nói: “Đám người ngớ ngẩn này quả thật là tự chui đầu vào lưới, thật là khiến người ta thương tâm mà.”
Lâm Phàm cười rồi lắc đầu: “Làm lãng phí một chiếc dép lê, sớm biết đã không ném vào thùng rác, sau này cũng không phải là không thể dùng được!”
Điền Thần Côn khen ngợi nói: “Chiêu này thực sự quá lợi hại, đúng là không phải bình thường. Đem Bát Quái Chưởng kết hợp với dép lê vậy mà lại tạo ra chiêu thức mới vô cùng mạnh mẽ, chuyện này không thể không nói, Lâm Phàm đối với lời khen của Điền Thần Côn vẫn bình thản tiếp nhận.
Mấy ngày tiếp theo Lâm Phàm tiếp tục livestream, người xem livestream cũng càng ngày càng nhiều, bình thường đều đạt đến một trăm ba mươi lăm nghìn người xem. lúc cao nhất có thể đạt tới hai trăm năm mươi nghìn người xem. Đương nhiên, đây đều là mức độ được yêu thích ảo, thực sự không có nhiều người xem đến mức như vậy, có điều đối với Lâm Phàm mà nói, lực ảnh hưởng có thể khuếch tán đi như vậy thì thực sự rất tốt.
Chỉ là, âm thanh nhắc nhở nhiệm vụ hoàn thành thì vẫn không vang lên, hiển nhiên vẫn còn rất xa, chưa đạt được yêu cầu.
Chuyện này thực sự đúng là khó hiểu, số người xem livestream càng ngày càng nhiều như vậy, thế mà còn chưa hoàn thành được nhiệm vụ. Chuyện này hắn thực sự đành bất lực.
Lúc này, Lâm Phàm xem Weibo tin nhắn cá nhân có rất nhiều tin nhắn riêng. Những tin nhắn này đều là của những người xem livestream gửi đến, đại bộ phận đều là những câu cảm ơn.
“Lâm đại sư! Cảm ơn anh! Tôi thực sự rất may mắn, lúc tôi đang bước vào vực sâu thì lại xem được livestream của anh. Thế nhưng, tôi cũng cảm thấy rất đáng tiếc vì người bạn của tôi không nghe lời của tôi, cậu ta tham gia vào trận đánh bạc kia rồi bị người ta lừa mất mấy chục vạn. Có điều đã báo cảnh sát rồi nên chắc sẽ có kết cục tốt đẹp!”
“Từ sau khi xem livestream của ngài, tôi đã bắt đầu bỏ đánh bạc rồi. Mặc dù đôi lúc trong lòng vẫn có nghĩ tới, thế nhưng mỗi lần có suy nghĩ này thì tôi sẽ mở livestream của ngài ra xem lại lần nữa!”
“Ngài chính là ánh sáng dẫn đường trong cuộc đời tôi đó Lâm đại sư!”
Đối với những tin nhắn cá nhân này, Lâm Phàm cơ bản đều trả lời. Đương nhiên có một số tin nhắn khiến hắn bất lực, đơn giản chính là muốn bái sư, học một chút kỹ thuật để lấy lại số tiền đã bị thua.
“Lâm đại sư! Xin anh nhận tôi làm đồ đệ đi mà! Tôi đã thua sạch tất cả rồi! Tôi bảo đảm, chỉ cần tôi lấy lại được số tiền tôi đã thua, tôi sẽ không bao giờ đánh bạc nữa!”
“Lâm đại sư anh ở đâu?”
“Lâm đại sư chó má kia, tôi chỉ muốn lấy lại số tiền đã thua kia mà thôi, anh vậy mà lại không muốn giúp đỡ ư!”
Những thứ này, làm Lâm Phàm thực sự cảm thấy bất lực. Hiển nhiên, là cũng có những người không thể cứu được nữa rồi.
Đã làm hết sức mình, hơn nữa cũng không phải là Bồ Tát hóa thân, những tin nhắn cá nhân này vốn cũng chẳng cần phải để ý đến.
Ting ting!
Lúc này điện thoại reo lên.
Số điện thoại gọi đến là một số máy lạ.
Lâm Phàm: “Xin chào! Anh là ai?”
“Chào anh! Lâm đại sư! Tôi là nhân viên tổ chương trình truyền hình của Thượng Hải, Lý Quang Vinh. Ngày mai chúng tôi có một chương trình liên quan đến việc phản đối đánh bạc, chúng tôi thấy anh có làm livestream phản đối đánh bạc trên mạng. Vậy nên chúng tôi muốn mời anh đến làm khách mời, không biết anh có thời gian hay không?” Lý Quang Vinh giọng điệu từ tốn hỏi.
Chương trình của bọn họ đều là buổi tối, lượng rating rất thấp, bởi vậy mới nghĩ đủ mọi biện pháp, làm mọi chương trình có ý nghĩa. Mà chương trình lần này bọn họ đã phải suy nghĩ rất lâu, họ mời những vị được mệnh danh là vua cờ bạc phản đối đánh bạc ở khắp các nơi Nam Bắc đến làm khách mời, giúp làm tăng lượng rating.
Mà bây giờ muốn mời thêm Lâm Phàm cũng là do có nhân viên nhìn thấy livestream trên mạng. Sau đó thì đưa ra ý kiến, không bằng để cho người phản đối đánh bạc của Thượng Hải lên sóng có lẽ sẽ có hiệu quả khác.
Bây giờ đã là kỳ thứ hai, kỳ thứ nhất đã kết thúc rồi. Kỳ đầu tiên là vua cờ bạc phương Nam Diệp Chân Minh làm khách mời, nên kỳ thứ hai này bọn họ muốn mời vua cờ bạc phương Bắc đến, đồng thời thuận tiện kết hợp với cả Lâm Phàm để làm tiếc mục.
Nhận được cuộc điện thoại này, Lâm Phàm lập tức bật cười, lên đài truyền hình sao? Cảm giác này hình như cũng không tồi, so với livestream chắc chắn càng có thêm nhiều ưu thế.
“Được! Không vấn đề gì! Ngày mai tôi sẽ chuẩn bị đến đài truyền hình Thượng Hải!” Lâm Phàm đồng ý.
Lý Quang Minh: “Vâng! Được! Chúng tôi sẽ cho người ở cổng đón anh. Bởi vì là buổi tối phát sóng, vậy nên thời gian ấn định là bảy giờ nhé!”
Lâm Phàm: “Ừm! Được! Cảm ơn anh!”
Sau khi ngắt điện thoại, Lâm Phàm mỉm cười, chuyện này có thành công hay không có lẽ phải xem lần này rồi. Lần này mà còn không thành công thì thực sự là hết cách rồi, cũng chỉ có thể từ từ chậm rãi hoàn thành nhiệm vụ mà thôi.
Dọn dẹp lại một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận