Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 837: Không phải là nên ngày càng nhỏ lại mới đúng sao?

“Mẹ kiếp, mấy lầu trên nói có thật không vậy?”
"Không rõ lắm, nếu quảng cáo thì hơi quá đáng rồi."
"Anh quản lý Bảo Kiếm, anh ở đâu rồi."
Lúc này, anh quản lý Bảo Kiếm xuất hiện.
Đại Bảo Kiếm: "Không phải bọn họ quảng cáo đâu, là thật đó. Tôi vừa mới chuẩn bị đi Đại Bảo Kiếm nên tạm thời tới phòng tắm này tắm rửa, lại không nghĩ tới sau khi cọ lưng xong thì tôi lại phát hiện Đại Bảo Kiếm hóa ra lại nhạt nhẽo và vô vị, không còn nghĩ đến nó nữa, đã bỏ thành công.”
“Mẹ kiếp, quá tuyệt..."
"Anh Bảo Kiếm cũng bị gieo hoạ à."
"Thật không? Anh Bảo Kiếm chính là người chuyên nghiệp, có mười một năm kinh nghiệm đi đại bảo kiếm rồi, sao lại đột nhiên hoàn lương như vậy chứ?”
"Không thể tin được."
Woa, sao mà manh manh thế: "Tôi kiểm tra một chút, cách chỗ tôi cũng rất gần, tôi chuẩn bị đi thí nghiệm, các bạn chờ tôi nhé. "
Một tiếng sau.
Woa, sao mà manh manh thế: "Mẹ ơi, tôi đề cử, thật sự rất đề cử. Ở trên mạng tôi vẫn hay mạo danh mình là cô em dễ thương để lừa gạt những cư dân mạng kia. Nhưng bây giờ tôi cảm thấy mình lại có thể làm ra chuyện như vậy chứ? Đây là đang lừa gạt tình cảm của người khác, lừa gạt tiền bạc của người khác. Bây giờ tôi xin trả lại toàn bộ quà tặng đã lừa gạt được, về sau tôi muốn trở thành một nam tử hán chân chính."
Mọi người: ".... ”
“......”
Lâm Phàm đương nhiên không biết tay nghề thần kỳ của hắn đã bắt đầu được mọi người đăng tải lên diễn đàn.
Buổi tối, hắn thu dọn đồ đạc và chuẩn bị rời đi.
Ba nhân viên khác cũng mỉm cười nói: "Ông chủ nhỏ, sau khi cậu tới, việc làm ăn trong cửa hàng của chúng tôi tốt hơn rất nhiều so với trước kia.”
Đây là sự thật, sau khi ông chủ nhỏ đến, việc làm ăn thật sự đã tốt hơn trước.
Nhất là ông chủ nhỏ còn dạy bọn họ kỹ thuật chà lưng, bọn họ cũng học được không ít. Tuy nhiên bọn họ không biết làm sao ông chủ nhỏ lại có thể lợi hại như vậy, cho dù học được thì bọn họ cũng không học được toàn bộ.
Điểm mấu chốt chính là, kỹ thuật của bọn họ tăng lên. Một số khách hàng cũ cũng khen ngợi tay nghề của bọn họ không giống như trước kia, cảm thấy thoải mái hơn so với trước kia nhiều.
Lâm Phàm nghi hoặc nói: "Gần đây ông chủ Tăng đang làm gì vậy? Sao không thấy xuất hiện?"
“Không biết. Nhưng mà tôi nghe nói ông Tăng đang bàn chuyện làm ăn với người ta." Một nhân viên chà lưng nói.
"Tôi cũng có nghe nói, hình như là chuẩn bị giới thiệu dự án mới. Trước kia khi làm ăn không tốt, ông Tăng lo lắng đến sứt đầu mẻ trán, tôi thấy rất có thể là cái kia." Nói rất mập mờ nhưng đàn ông đều hiểu.
Lâm Phàm kinh ngạc: "Không phải ông ta nói không làm cái chuyện kia mà, sao bây giờ lại nghĩ vậy rồi?”
“Chắc là người ta chủ động tìm tới, có lẽ là dắt mối cho bên ngoài, mỗi tháng người ta cho ông ấy một khoản tiền, điều này không chỉ có thể dẫn dắt việc làm ăn mà còn có thể có thêm một khoản thu nhập. Cho nên nói, có lẽ là ông Tăng sẽ không chịu nỗi dụ hoặc này.”
Lâm Phàm gật đầu, hắn cũng biết, làm nghề này không có nhóm thì thật sự không cạnh tranh lại với người ta.
Giới thiệu khách từ phòng tắm, người ta thì phụ trách chuyện kia, mỗi tháng được thêm một khoản tiền. Hơn nữa, chủ yếu là điều này có thể dẫn thêm nhiều người đến đây tắm rửa, đây là hiện trang mà tất cả phòng tắm đều không thể tránh khỏi.
Nhưng cũng có phòng tắm, người ta thực sự đến chỉ vì tắm chứ không phải để làm những thứ kia, cho nên người ta vẫn có thể làm được. Chủ yếu là do phục vụ tốt và giá cả hợp lý, khiến cho khách hàng trải nghiệm cảm giác được phục vụ cao cấp mà giá cả lại phải chăng.
Hắn không nghĩ tới còn có nhiều chuyện như vậy, bèn xua tay nói: "Tôi về trước, ngày mai gặp.”
......
Ngày hôm sau!
Phố Vân Lý.
Chuyện Lâm Phàm làm công việc chà lưng trong phòng tắm của ông Tăng được lan truyền. Các ông chủ cửa hàng đều ngẩn người, cảm giác tư tưởng của ông chủ nhỏ không giống như bọn họ, sao đang yên đang lành lại làm cái nghề này chứ.
Lâm Phàm nằm đó chơi điện thoại di động, trên Weibo gần đây sóng yên biển lặng, có không ít chương trình tạp kỹ và phim xuất hiện.
Lúc này, một tin nhắn riêng tư đến.
Anh Cường: "Thần y, thuốc cậu cho tôi có thật sự hữu dụng hay không?”
Đọc được tin nhắn này, Lâm Phàm có chút bất đắc dĩ, đây không phải là hỏi vô nghĩa hay sao, vô dụng mà tôi còn cho chắc?
Lâm Phàm: "Chắc chắn là hữu dụng, gần đây lại có gì không đúng hay sao?”
Anh Cường: "Gần đây giọng nói của tôi trở nên rất mềm mại, không còn thô kệch. Hơn nữa, râu cũng dần bị rụng hết, không mọc lại được nữa, rốt cuộc thuốc này có tác dụng hay không?”
Lâm Phàm nghi hoặc: "Anh Cường, có phải là cô suy nghĩ quá nhiều rồi hay không? Đây là hiện tượng bình thường mà. Chẳng lẽ cô còn muốn râu dài, giọng nói trở nên thô ráp, làn da trở nên sần sùi hay sao?”
Anh Cường: "Đúng vậy! Thần y, chính xác là tôi muốn như vậy, theo lý thì giọng nói của tôi hẳn là phải trở nên thô ráp, cũng có thể mọc râu, sao bây giờ lại có thể như thế này chứ. Hơn nữa, tôi cảm thấy chỗ đó của tôi hình như trở nên lớn hơn trước kia, không phải là nên càng ngày càng nhỏ lại hay sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận