Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 264: Sự kiện náo động

Độ cao trong video xem ra ít nhất cũng phải hai mươi mấy tầng lầu, nếu rớt xuống thì còn gì nữa đâu?
"Bây giờ cha mẹ làm sao thế, sao lại dám yên tâm để con ở nhà một mình thế này?"
Có tiếng khóc thút thít của người nhà đứa bé truyền ra từ trong video, trong lòng phóng viên cũng vô cùng tức giận, đồng thời tâm trạng cũng đầy bối rối, sốt ruột thay cho số phận của đứa trẻ trong video, chẳng biết cuối cùng cậu bé sẽ ra làm sao.
Sau đó, camera chuyển sang nơi khác, chuyển đến lối đi của tòa nhà.
Nhìn có vẻ là đoạn video thứ hai được ghép vào, hơn nữa hình như đoạn video này dài hơn nên hình ảnh cũng rõ hơn hẳn.
Trong video, mẹ của đứa bé kia khóc đến chết đi sống lại, anh ta xem video mà lòng cũng nghẹn lòng theo. Nhất là khi xe cứu hỏa còn bị kẹt đường trên đường đi hoàn toàn không chạy tới kịp, điều này còn khiến người ta sốt ruột hơn cả.
Giả sử gia đình tầng hai mươi sáu không làm trái với quy định của khu chung cư, không lặp thêm cửa chống trộm thì không ai dám tưởng tượng rơi từ tầng hai mươi tám xuống tầng hai mươi sáu sẽ có hậu quả thế nào.
"Trời ơi, thợ mở khóa chuyên nghiệp kiểu gì mà bẻ khóa cửa chống trộm lâu thế? Muốn làm người ta nôn nóng chết à?"
Trong video, thầy Vương đang cố gắng mở khóa nhưng đã rất lâu trôi qua mà vẫn không mở khóa được.
Đồng nghiệp của phóng viên nhỏ đi tới: "Em đang xem gì mà nhập tâm thế?"
Phóng viên nhỏ nói: "Có một đứa bé bị mắc kẹt trong cửa sổ chống trộm, không biết đã cứu được chưa. Phụ huynh vô trách nhiệm quá đi mất, sao có thể gây ra chuyện đó chứ?
Đám phóng viên lập tức đứng vây quanh cô.
"Khóa Nguyệt Mã?"
"Nhà tôi dùng khóa Nguyệt Mã, đây là loại khóa rất khó mở, cho dù là thợ mở khóa thì cũng phải mất rất nhiều thời gian."
"Tôi từng xem qua, hình như mất ba trăm phút mới mở được thì phải."
"Hả? Lâu thế ư, đứa bé đó sống nổi không đây?"
Các phóng viên lo âu xem tiếp. Lúc này, màn hình đổi hướng đến một người trẻ tuổi đẩy thợ mở khóa sang một bên.
"Trời đất, cậu này là ai mà giỏi thế?"
"Xem ra không cần xem hết rồi, chắc chắn đã cứu được đứa bé."
Mặc dù các phóng viên đang xem video không có mặt ở hiện trường nhưng tâm trạng của họ hiện tại chẳng khác gì những người đang trong video, vừa căng thẳng vừa lo lắng.
Cánh cửa trong video đã được mở, nhưng sau đó lại có thêm một cánh cửa khác.
"Trời đất, nhà này có bị điên không thế, lắp hai cửa chống trộm làm quái gì?"
"Hình như lúc nãy thợ mở khóa có nói cửa này là cửa dùng khóa vân tay không lỗ, về cơ bản không mở được, trừ khi phá cửa bằng biện pháp mạnh."
"Tôi biết loại khóa này, có thể nói đó là khóa khó mở nhất và không ai có thể mở ra được, trừ khi chủ về nhà mở khóa nếu không thì hoàn toàn không có cách mở."
"Thôi không xem nữa đâu, video này giật gân quá, tôi xem mà tim như muốn rớt ra vậy."
Các phóng viên vây xem lần lượt bỏ đi, họ không muốn nhìn thấy kết quả. Đột nhiên, từng tiếng động lớn truyền ra từ trong điện thoại như sấm nổ.
Phóng viên trẻ nọ nhìn không chớp mắt, sau đó trợn mắt há hốc mồm.
Những phóng viên đã rời đi nghe thấy âm thanh ấy thì quay về lại. Lúc nhìn thấy hình ảnh trong video, ai nấy đều sững sờ.
"Sao có thể mạnh đến thế!"
"Phá cửa bằng tay không ư? Sao có thể!"
Ầm!
Không lâu sau, cánh cửa dùng khóa vân tay kia ầm ầm ngã xuống đất, không chỉ các phóng viên này mà kể cả người trong video cũng vô cùng khiếp sợ.
Đứa bé đã được giải cứu, video cũng đã kết thúc nhưng người trẻ tuổi ấy lại biến mất tăm.
Giờ phút này, các phóng viên xem video hoàn hồn, tất cả đều hét lên.
"Ảo thật đấy!"
"Đúng là không phải người!"
"Liên lạc với tài khoản Weibo này hỏi chuyện này xảy ra ở đâu mau lên, cho lên tin tức nhanh nào."
"Không được, không tận mắt chứng kiến thì không ai tin đâu."
Chính sự tình cờ kỳ diệu ấy đã làm các phóng viên phát hiện tin tức động trời này, sau đó sửa video cẩn thận, chèn cả mô tả trong đó rồi đăng lên báo đài.
Chuyện này thật sự khó mà tưởng tượng nổi, không một ai dám tin vào mắt mình.
Chắc chắn sẽ có một trận sóng to gió lớn trên mạng xã hội nữa rồi đây.
Phố Vân Lý!
"A..., sao hôm nay ông chủ nhỏ không tới nhỉ."
"Nhìn thông báo trên tường kia, thân thể ông chủ nhỏ không khoẻ nên phải nghỉ ngơi một tuần."
"Ôi, không ham đâu."
"Hơi bực mình đấy, sao ông chủ nhỏ lại có thể như vậy, có phải chuyện xảy ra gần đây làm cho ông chủ nhỏ huênh hoang hay không?uốn bán thì bán, không muốn bán thì không bán."
"Tôi cũng cảm thấy ông chủ nhỏ hơi làm quá rồi đó anh nói hôm qua vẫn còn tốt sao hôm nay lại có vấn đề rồi."
"Mấy người đủ rồi, mấy người biết nghỉ ngơi, ông chủ nhỏ người ta không thể nghỉ ngơi sao?"
"Không phải chứ, mỗi ngày làm mười phần bánh kếp rất đơn giản mà, cần gì phải nghỉ ngơi."
Có người dân không hiểu, nhưng có người dân không vui, cảm giác những người này đang được đằng chân lân đằng đầu. Ông chủ nhỏ người ta muốn khi nào bán thì lúc ấy bán. Hơn nữa nếu ông chủ nhỏ người ta đã dán thông báo rồi, vậy nhất định là có chuyện, sao bọn họ có thể nghĩ như vậy thật là không chịu được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận