Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 305: Đám buôn người

Trong tiệm.
Lâm Phàm bấm bấm ngón tay tính, lần này là tính nghiêm túc, không phải là giả vờ giả vịt. Lần này hắn coi như đã hiểu rõ, kỹ năng của bách khoa toàn thư cũng không phải là nghịch thiên.
Kỹ năng đoán mệnh này giống như là có thể xem thấu hết thảy, nhưng sự tình này lại coi không ra.
Giống như chuyện của Tưởng Lập kia, hắn có thể nhìn một chút ảnh chụp của Tưởng Lập, từ đó đại khái suy đoán ra phương hướng, đó cũng là bởi lưới trời thưa nhưng khó lọt. Anh ta làm nhiều điều phi pháp như thế, ông trời cũng sẽ hỗ trợ hắn thu lưới.
Nhưng bây giờ, khuôn mặt người phụ nữ kia căn bản không thấy rõ, đây lại là kiếp nạn trong đời của tiểu Nha, khả năng tính được không cao lắm.
Nếu như tại thời điểm sự tình còn chưa phát sinh, hắn ngược lại có thể tính ra được tiểu Nha sẽ có một kiếp này. Nhưng bây giờ sự tình đã phát sinh, nói cái gì cũng đã chậm.
Ngô Thiên Hà đứng một bên lắc đầu: “ Đoán mệnh thường được nói là nghịch thiên cải mệnh, nhưng đó chỉ là lúc mọi chuyện chưa xảy ra, anh có thể nghịch thiên cải mệnh. Nhưng hiện tại, ông trời đã ra tay, muốn cải mệnh gần như không có khả năng, chỉ có thuận theo ý trời, nhìn cá nhân tạo hóa mà thôi.
Lâm Phàm gật đầu một cái, hắn đồng ý với kiến giải của Ngô Thiên Hà. Ông ta nói rất đúng, quả thực chính là như vậy.
Ngô U Lan lo nghĩ: “ Bây giờ đã có người cung cấp tin tức chưa?”
Lâm Phàm nhìn Weibo một chút, quả thực có nhiều tin nhắn, nhưng mà những tin nhắn này đúng là khiến người ta giận sôi máu.
“Tôi có tin tức, nhưng trước tiên buộc anh phải đưa cho tôi một vạn tệ.”
“Tôi đã nhìn thấy đứa bé này, nhưng tôi sẽ không nói cho mấy người đâu, mấy người cứ sốt ruột đi ha ha.”
Mọi người nhìn thấy những tin nhắn này, cũng rất tức giận.
Triệu Chung Dương mắng: “Trong lòng của những người này có bao nhiêu ác độc, mới có thể nói ra những lời như vậy chứ.”
Ngô U Lan càng tức giận hơn, lửa giận bùng lên mà chửi tục: “Nếu như bây giờ bọn nó ở trước mặt tôi, nhất định tôi sẽ cho bọn nó mấy cái bạt tai.”
. . . . . .
Một chiếc xe màu đen nhìn không nổi bật đang dừng lại đợi đèn xanh đèn đỏ.
Ngồi phía sau xe là hai người phụ nữ, phía trước là một tài xế nam, độ tuổi trung niên, nhìn khá trung thực.
Mà trong lòng người phụ nữ hơi mập mạp là một bé gái đang nằm, dưới chân hai người là con chó Poodle đang nằm ở đó. Nó giống như đang rất sợ, cả người run lẩy bà lẩy bẩy.
“Lần này thu thu hoạch rất tốt, con bé này trông cũng không tồi, hẳn là có thể bán với giá cao.” Một người phụ nữ với làn da đen thui, vừa cười vừa nói.
Người phụ nữ mập mạp kia cười cười: “Hai người nói xem, con bé này nên đem bán cho Vương Nhị sẹo mụn để anh ta buôn cho tỉnh ngoài, hay là cho Lý Tiểu Bưu, để anh ta đánh gãy chân con bé này, cho nó đi ăn xin?
Người phụ nữ đen thui nhìn tiểu Nha, lộ ra vẻ tàn nhẫn: “Bán cho Lý Tiểu Bưu đi, đánh gãy chân, lại độc câm, mang đến xe điện ngầm ở phương Nam để ăn xin.”
Tài xế nam đang lái xe, cười nói: “Cô cũng thật quá tàn nhẫn, con bé đáng yêu như vậy, nếu bán cho Vương Nhị sẹo mụn, còn có thể bán với giá thật tốt luôn ấy.”
Ả mập nói tiếp: “Tôi nghĩ cũng là nên bán cho Vương Nhị sẹo mụn thì tốt hơn. Con bé này có vẻ xinh đẹp duyên dáng, 3 vạn tệ chắc chắn có thể bán được.”
Lúc này, sắc mặt nam tài xế cứng lại: “Chú ý một chút, cảnh sát giao thông tới.”
Nam tài xế kéo kính xe xuống: “Có chuyện gì không?”
Cảnh sát giao thông: “Kiểm tra đường bộ, làm phiền anh để tôi kiểm tra giấy lái xe một chút.”
Nam tài xế cười lấy ra giấy lái xe: “ Hôm nay đúng là xui xẻo mà, tôi đã bị bắt kiểm tra tới ba lần.”
Cảnh sát giao thông nhìn qua giấy lái xe, cười cười: “Ngại quá, đây là quy củ tạm thời. Đúng rồi, hôm nay trên Weibo truyền ra thông tin một cô bé bị bọn buôn người ôm đi, các vị có thể xem một chút. Nếu như thấy được, có thể tới đồn cảnh sát báo cáo, dù sao cũng chỉ là thuận tiện mà thôi.”
Nam tài xế trong lòng lộp bộp một tiếng, nhưng nụ cười trên mặt vẫn như cũ: “Nhất định, nhất định, bây giờ những kẻ buôn người này thật sự là quá càn rỡ, những gia đình, phụ huynh mất đi con nhỏ, sẽ đau khổ biết bao!”
Cảnh sát giao thông đưa giấy lái xe cho tài xế: “Đúng vậy, thật là đáng hận, không biết sau này đứa trẻ sẽ ra sao?”
Trong xe chó Poodle bắt đầu kêu lên, nhưng mà bị ả có làn da đen nhẻm lấy tay bóp cổ: “ Tiểu Hoa Hoa, trật tự nào!”
Ả mập ôm đứa trẻ vào trong ngực, hướng mặt cô bé vào trong, sau đó vừa cười vừa nói: “Đồng chí cảnh sát giao thông, con của tôi đang ốm, muốn dẫn nó đi bệnh viện khám một chút, vậy mà lại ngủ thiếp đi!”
Cảnh sát giao thông gật đầu một cái: “Vậy tôi cũng không nên chậm trễ việc của mọi người, nhanh đi bệnh viện đi, bệnh tình của đứa trẻ vẫn là quan trọng!”
Nam tài xế thu hồi giấy lái xe, cười ha hả nói: “Cảm ơn, đồng chí vất vả rồi!”
Cảnh sát giao thông cười cười, sau đó đi ra phía sau xe.
Chiếc xe rời đi xa dần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận