Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 493: Phố Vân Lý không đổi

Lão Lương ở bên cạnh cũng tràn đầy hy vọng vào tương lai: "Lúc từ phố Vân Lý rời đi, tôi còn có chút luyến tiếc. Thế nhưng vừa rồi tôi có đi khảo sát chung quanh, phát hiện nơi này tiềm ẩn lưu lượng người qua lại có khả năng rất lớn. Chờ đến lúc khai trương thì nhất định có thể hấp dẫn không ít người.”
Đúng lúc này, một chiếc xe từ xa đi tới.
Chị Hồng xuống xe, sau đó tươi cười: “Tôi nói cho mọi người biết tin tốt đây!”
“Chị Hồng, chị có tin tức tốt gì vậy?” Lâm Phàm cười hỏi, việc tiếp tục làm hàng xóm với bọn họ trong mắt hắn là một chuyện rất tốt. Dù sao họ ở chung lâu như vậy ở phố Vân Lý, hơn nữa giữa mọi người cũng phát sinh không ít chuyện, tình cảm này không cần phải nói nhiều.
“Lâm đại sư, chỉ sợ cậu nghĩ cũng không nghĩ tới đâu, hôm nay không phải tôi về phố Vân Lý thu dọn đồ đạc sao? Tôi thuận miệng nói một câu, nói rằng chúng ta rất luyến tiếc phố Vân Lý này. Thế là giám đốc công ty Tân Vũ Lưu Quốc Cường đồng ý đưa cho chúng ta tấm biển, nói sau này chúng ta có thể tiếp tục dùng cái tên phố Vân Lý. Lúc ấy tôi đã nghĩ, chúng ta ở phố Vân Lý nhiều năm như vậy, đã có tình cảm đối với cái tên này cho nên đã tự chủ trương đồng ý. Vừa rồi tôi đi hỏi người phụ trách khu phố mua sắm Thiên Hoành, họ nói chỉ cần mọi người không có ý kiến gì là có thể dùng." chị Hồng chia sẻ.
Mọi người đều kinh ngạc và vui mừng không thôi.
"Thật tốt quá, vậy chúng ta có thể đổi cái tên này thành phố Vân Lý."
"Tuy rằng thay đổi vị trí nhưng chỉ cần không thay đổi tên thì là tốt rồi."
"Xem ra công ty Tân Vũ này cũng biết chuyện kia là do bọn họ không đúng, hiện tại đây coi như là bồi thường cho chúng ta."
"Sau này phố chúng ta vẫn là phố Vân Lý, cái này không có bất kỳ ai có ý kiến gì."
Tình huống này đúng là ngay cả hắn cũng không nghĩ tới, công ty Tân Vũ sẽ cam lòng mà đưa tấm biển cho bọn họ ư? Lưu lượng của khu phố là một phần nhưng mà tên của một khu phố thật sự cũng có giá trị thương mại. Bây giờ lại đưa cho bọn họ, có lẽ chính là một loại bồi thường.
Phố Vân Lý!
Ba chữ này, nghe có vẻ dễ nghe hơn khu phố mua sắm Thiên Hoành rất nhiều.
Lâm Phàm vui vẻ nói: "Nếu đã như vậy, chúng ta đi tìm người đổi tên khu phố này đi. Một người ứng tiền này thì ra trước, sau đó chúng ta họp lại rồi chia đều với nhau, mọi người thấy thế nào?"
“Chuyện này không thành vấn đề."
"Sao lại dùng tiền của anh nữa chứ, để chúng tôi trả tiền này cho."
"Đúng vậy, anh giúp chúng tôi nhiều việc như vậy, chúng tôi còn chưa cảm ơn anh đâu đấy, việc đổi tên phố có đáng bao nhiêu đâu cơ chứ."
"Công ty Tân Vũ tăng tiền thuê nhà, nếu không phải anh dẫn đầu, chỉ sợ chúng tôi dù ra đi hay ở lại thì cũng sẽ không giống được như bây giờ, tìm thấy một nơi tốt thế này."
Lâm Phàm xua tay: "Không được, tiền này mọi người phải chia đều, đừng để ai trở thành đặc biệt được không?”
Mọi người hai mặt nhìn nhau, sau đó cười nói: " Được rồi, nghe lời ông chủ nhỏ, sau này chúng ta sẽ tiếp tục cố gắng."
“Không sai, sau này chúng ta phải đoàn kết, mặc kệ ai gặp phải vấn đề thì đó đều là vấn đề chung của tất cả mọi người. Chỉ cần chúng ta đoàn kết lại, sau này sẽ không cần sợ bất cứ chuyện gì."
"Ha ha, tôi đã mở cửa hàng nhiều năm rồi, gặp được mọi người thật sự là quá may mắn."
"Không, không, phải nói là gặp được ông chủ nhỏ thì chúng tôi mới có thể đoàn kết, hơn nữa mối quan hệ này mới có thể càng ngày càng tốt."
"Trước kia ông chủ nhỏ không có ở đây, có đôi khi giữa chúng tôi sẽ phát sinh những mâu thuẫn nhỏ. Bây giờ thật tốt biết bao, mọi người gặp chuyện đều nhượng bộ nhau. Tôi mở cửa hàng mười mấy năm, thật đúng là chưa bao giờ gặp qua hàng xóm như vậy."
"Ha ha...."
Tất cả mọi người bật cười, hiện tại tâm tình của bọn họ đều rất tốt, Lâm Phàm đứng ở bên cạnh cũng nở một nụ cười, cuộc sống như vậy mới là sảng khoái nhất.
Chờ trang trí nơi này xong cũng không biết sẽ như thế nào. Nhưng chắc chắn sẽ càng hot hơn so với lúc trước.
Về phần khu phố mua sắm Thiên Hoành này thì từ nay về sau nó chính là "Phố Vân Lý".
Đó là một điều đáng để ăn mừng.
Hiện tại trên Weibo hắn cũng có chút danh tiếng, hơn nữa phố Vân Lý trước kia cũng có không ít khách hàng trung thành nên tin tức như vậy hắn đương nhiên là muốn lan truyền.
Cập nhật Weibo.
"Khu phố mua sắm Thiên Hoành chính thức đổi tên thành phố Vân Lý, còn có một tin tức khác, mời mọi người đón xem tin tức đêm mai trên đài truyền hình Thượng Hải...."
Tắt điện thoại.
Vừa lòng thỏa ý.
Tối mai là lần đầu tiên hắn lên TV, đúng là hơi có chút khẩn trương.
Sau khi rời khỏi phố Vân Lý, chuông điện thoại của Lâm Phàm vang lên.
Vương Minh Dương: "Trong weibo của cậu nói là có ý gì? Tối mai cậu sẽ lên chương trình tin tức của đài truyền hình Thượng Hải à?”
Lâm Phàm cười nói: "Sao nào? Tôi có lợi hại không? Người ta mời tôi làm khách mời, cần phải đón xem đúng giờ đấy nhé."
Vương Minh Dương: "Tôi xem làm gì, tôi sẽ trực tiếp đến hiện trường."
......
Cúp máy.
Điền Thần Côn: "Tối mai cậu được lên TV à? Cậu có thể đưa tôi đi cùng được không? Lâm Phàm: "Ông đi làm gì? Có mời ông đâu cơ chứ?”
Điền Thần Côn: "Đừng vậy chứ, chuyện này lớn như thế cơ mà, dẫn tôi đi trải nghiệm một chút đi .”
Lâm Phàm cười ha hả nói: "Hắc hắc... "
“Đừng hắc hắc chứ. Nói cho tôi một lời xem nào, tôi đi xách túi cho cậu cũng được. Lên TV chắc chắn phải có người đi theo xách túi, cậu nhìn tôi thế này thôi chứ việc đó là sở trường của tôi đấy nhé."
Điện thoại của Lâm Phàm rung lên liên tục, chỉ cần là người quen quen thì tất cả đều gọi điện đến hỏi thăm.
Kiểu thần thần bí bí này, khẳng định là muốn làm cho người ta tò mò.
......
Bạn cần đăng nhập để bình luận