Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 528: Sự kiện nhảy lầu

Triệu Chung Dương cũng khá hào hứng với việc này: “Tôi cũng muốn đi. Dù sao cũng là thi đấu, chúng ta phải đi để cổ vũ cho vận động viên nước nhà mới được.”
Ngô U Lan không nói gì, đối với việc này đôi khi đi xem để giải trí cũng tốt.
Cuối cùng Lâm Phàm gật đầu: “Vậy được, dù sao cũng không có việc gì làm, nếu mọi người đều muốn thì chúng ta cùng nhau đi xem thử xem sao.”
Sở Uyên nở nụ cười: “Lâm đại sư, đến lúc đó mọi người đến sớm một chút. Tôi là phóng viên có thể dẫn mọi người vào khu nội bộ tham quan nữa đấy.”
“Được.” Lâm Phàm gật đầu, hắn không từ chối việc này.
Sau khi Sở Uyên ra về.
Lâm Phàm mở Weibo, đăng một dòng trạng thái.
“He he, ngày mai tôi đi xem giải vô địch thế giới. Thật mong chờ được nhìn thấy màn biểu diễn của họ.”
Một đám người nhanh chóng bình luận phía dưới.
“Lâm đại sư có lên chạy một vòng không vậy?”
“Tôi tin rằng nếu Lâm đại sư tham gia nhất định có thể đè mấy nhà vô địch kia bẹp dí, để họ biết sự lợi hại của Lâm đại sư.”
“Ha ha, cười đau ruột. Mấy người tưởng Lâm đại sư là thần à?”
“Tôi rất mong đợi giải vô địch thế giới lần này. Có rất nhiều nhà vô địch từ các nơi trên thế giới đến tham dự, đó sẽ là một trận long tranh hổ đấu. Thật tò mò không biết vô địch thế giới của nước chúng ta sẽ xếp hạng mấy đây.”
“Đây là thi đấu thương nghiệp, còn phải đoán quán quân à? Chắc chắn là Usain Bolt, tuyển thủ Jamaica thắng rồi.”
“Móa nó, mấy đứa không nói anh cũng quên mất, thằng cha đó không phải là người, liên tục phá kỷ lục của chính mình, thật khủng khiếp, thật đáng sợ.”
Lâm Phàm xem những bình luận này, không khỏi có phần tiếc nuối. Thật sự hắn cũng rất muốn tham gia, chỉ cần tham gia một lần là hoàn thành nhiệm vụ là chuyện đơn giản đến cỡ nào chứ.
Tiếc là mình không thể tham gia.
Nhưng đi xem thử cũng là một lựa chọn không tồi.
Hôm sau!
Khi Lâm Phàm đến phố Vân Lý đã thấy rất nhiều người xếp hàng ngay cửa ra vào, nhìn mãi hắn cũng thấy quen thuộc.
Cẩu gia Nicolas không biết chạy đi nơi nào. Kể từ khi đổi chỗ ở, trừ việc giữa trưa sẽ trở về một lần thì mỗi ngày không thấy hình bóng của Cẩu gia ở đâu nữa.
Tuy nhiên theo suy đoán của Lâm Phàm, có thể Cẩu gia ra ngoài đánh chiếm địa bàn. Đến chỗ ở mới tất nhiên phải giành lấy địa bàn cho mình, đàn em của Cẩu gia quá nhiều, có lẽ những con chó xung quanh đây không phải đối thủ của Cẩu gia.
“Ông chủ nhỏ đến rồi!”
Một tiếng hô vang lên, cả nhóm người xôn xao. Từ lúc họ ăn bánh kếp của Lâm đại sư đến nay thì đã không thể quên được, họ đã bị bánh kếp thu phục hoàn toàn, hương vị đó đúng là rất mê hoặc.
Một phần năm mươi đồng, hơi đắt một chút nhưng đúng là đắt xắt ra miếng.
Cư dân thành thị xếp một hàng rồng rắn thật dài trước cửa ra vào của tiệm Lâm đại sư.
Mỗi ngày bán mười phần làm cho đám cư dân này vừa yêu lại vừa hận Lâm đại sư. Hận không thể đánh gãy hai chân Lâm đại sư, chỉ chừa lại đôi tay để mỗi ngày phải làm bánh kếp cho họ. Yêu chính là hương vị tuyệt vời của chiếc bánh kếp do Lâm đại sư chế biến.
“Lâm đại sư…” Đúng lúc này, Lưu Hiểu Thiên vội chạy tới.
Lâm Phàm thấy người đến, hơi bất ngờ: “Đồn trưởng Lâm, anh đến đây làm gì?”
Bây giờ Lưu Hiểu Thiên đã thúc giục: “Lâm đại sư, mạng người quan trọng. Anh mau gói cho tôi một phần bánh kếp đi.”
“Đồn trưởng Lưu, dù quan hệ của chúng ta khá thân thiết nhưng anh muốn không xếp hàng mà lấy bánh kếp là không đúng đâu.” Lâm Phàm cười nói, tất nhiên trong lòng hơi tò mò không biết Lưu Hiểu Thiên đã gặp phải chuyện gì.
Mồ hôi trên đầu Lưu Hiểu Thiên chảy ròng ròng, vẻ mặt cam chịu: “Lâm đại sư à, không phải cho tôi đâu. Có một người đàn ông muốn nhảy lầu, anh ta nói trước khi rời khỏi thế giới này, giây phút cuối cùng muốn ăn bánh kếp của anh. Nếu chúng tôi không lấy được bánh kếp cho anh ta, anh ta sẽ nhảy xuống ngay lập tức. Anh nói xem đây là chuyện gì? Chúng tôi không còn cách nào đành phải lấy bánh kếp lừa gạt anh ta trước, sau đó mới có thể tranh thủ thời gian cứu anh ta.”
Lâm Phàm dừng tay: “Đồn trưởng Lưu, anh không nói đùa đấy chứ?”
Lưu Hiểu Thiên: “Tôi có rảnh đâu mà đem chuyện này ra đùa? Trời nóng thế này, nếu anh ta bị cảm nắng trượt chân rơi xuống thì anh bảo tôi phải làm sao đây?”
Triệu Chung Dương đang livestream cũng hoảng sợ nói: “Tin chấn động! Có người nhảy lầu, trước khi nhảy còn muốn ăn bánh kếp của Lâm đại sư. Chuyện này… này.”
Khán giả đang trong phòng trực tiếp choáng váng.
“Ối mẹ ơi, trên đời này còn có loại người này, trước khi đi còn phải ăn bánh kếp của Lâm đại sư. Quả là người hâm mộ cuồng nhiệt của Lâm đại sư.”
“Móa ơi, bánh kếp của Lâm đại sư ngon dữ vậy hả? Đến nỗi một người muốn chết còn phải ăn mới nhảy xuống?”
“Đó giờ chỉ nghe trước khi nhảy lầu đòi gặp minh tinh, nhưng chưa từng nghe trước khi nhảy lầu muốn ăn bánh kếp bao giờ.”
“……..”
Lâm Phàm: “Nghiêm trọng vậy à?”
Lưu Hiểu Thiên thở dài: “Đúng là tôi chưa gặp chuyện này bao giờ. Lâm đại sư đừng hỏi nữa, cứu người quan trọng hơn, mau chóng đưa tôi một phần bánh kếp để tôi chạy qua bên đó đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận