Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 155: Có người giết đến tận cửa

Ngày hôm sau!
Internet náo nhiệt hẳn lên.
Hiện tại “Giọng ca triển vọng’ nhận được nhiều sự quan tâm của khán giả trong nước. Tỷ suất người xem rất cao, đặc biệt sự việc xảy ra tối qua đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Tràn ngập những tin tức.
‘Cuộc thi hát trực tiếp đầu tiên ở trong nước, xếp hạng cực kỳ cao’.
‘Kết quả bình chọn từ hai mươi bốn chọn ra mười hai, lần đầu tiên xuất hiện tình trạng hoà’
‘Tề Minh lão sư tức giận đập micro, khó chịu vì Anh Kim cho điểm không công bằng’.
‘Vương Vũ Thần đã phạm sai lầm, Anh Kim lại ủng hộ’.
‘Ngô Hoán Nguyệt hát rất hay nhưng không thắng lại phần trình diễn bị lỗi của người có ca khúc góc.”
‘Weibo của Tề Minh lão sư thầm mắng Anh Kim, loại người này không xứng đáng làm người hướng dẫn’
….
Cộng đồng mạng cũng đứng ngồi không yên.
Vương Vũ Thần cùng với Ngô Hoán Nguyệt đều không có nổi tiếng lắm, nhưng mà Anh Kim thì mọi người đều biết. Có rất nhiều khán giả tức giận, chỉ cần ai đó có liên quan đến Anh Kim thì đều bị ghét, cũng không phải là loại tốt đẹp gì.
“Anh Kim thật đáng kinh tởm rồi"
“Lần trực tiếp này tôi xem qua rồi. Thật là tức mà, rõ ràng là có lỗi mọi người đều nhìn thấy, chỉ có bà ta là không nhìn thấy"
“Nếu tôi là Tề Minh lão sư, thì ngay lúc đó trực tiếp đá cho bà ta mấy cái. Trong giới âm nhạc bà ta đã dùng sức ảnh hưởng của mình để chèn ép bao nhiêu người rồi hả?”
“Thật là chó chết mà, càng ngày càng đáng ghét. Hồi trước mua đĩa nhạc của bà ta để ủng hộ bà ta lên, bây giờ bà ta lại còn có đức hạnh này đây"
“Não của tổ chương trình này chứa phân hay sao? Nếu không phải vì Tề Minh lão sư tôi cũng không thèm xem cái chương trình này đâu, tự dưng lại đi mời một bà già đáng ghét như vậy"
Weibo của Tề Minh lão sư:
“Có hai học sinh, bởi vì chứng minh ai có năng lực đại diện cho khoa nên đã tiến hành tổ chức làm một bài kiểm tra công bằng. Trong đó học sinh áo đỏ cùng với lão sư có thân thích, còn người học sinh kia chỉ là quan hệ học sinh bình thường, thành tích cuối cùng thi xong đã có. Người học sinh áo đỏ kiểm tra có kết quả kém, mà người học sinh còn lại kiểm tra kết quả hoàn mỹ. Đáng lý ra, đại biểu cho khoa chính là học sinh không có mối quan hệ với vị lão sư kia. Nhưng chính người lão sư kia lại nói chữ viết của học sinh áo đỏ rất đẹp, nên để cho học sinh áo đỏ làm đại biểu khoa. Tôi muốn hỏi một chút, lão sư như vậy cũng có tư cách làm lão sư hay sao? Còn đâu là công bằng, công chính, đạo đức của một nhà giáo có còn không?”
Cộng đồng mạng bình luận trả lời bên dưới.
“Ủng hộ Tề Minh lão sư, đối với những loại rác rưởi thì cần phải trở mặt ngay tại chỗ"
“Tề Minh lão sư là đang ám chỉ Vương Vũ Thần có quan hệ thân thích với Anh Kim hay sao?”
“Người mù còn có thể nhìn thấy,Ngô Hoán Nguyệt có thể thăng cấp, vậy mà Anh Kim lại nhìn không ra"
“Rất thích những người công bằng công chính như Tề Minh lão sư, những tiết mục khác của Tề Minh lão sư tôi đều có xem"
Weibo của Anh Kim.
Đáng lý ra bà ta không muốn đăng Weibo, nhưng không nghĩ tới sự việc lại náo động lớn như vậy. Trong lòng cảm thấy rất tức giận đồng thời cũng vô cùng hận cái người Tề Minh này. Nhưng mà vì để giải thích cho chính mình nên bà ta cũng đăng bài trên Weibo, mục đích để thanh minh cho bản thân cũng như giải thích lý do vì sao lại cho điểm như vậy.
Thế nhưng cộng đồng mạng lại không cho Anh Kim một chút mặt mũi nào. Ngay lập tức chửi thẳng ở bên dưới Weibo của bà ta.
“Con mụ này thật đáng ghét, tưởng bản thân là trời là đất sao. Tưởng rằng mọi người đang quay quanh giúp bà xoa dịu cơn giận hay sao?”
“Giống như một bãi kít chó vậy"
“Thả một ít phân chó vào quần lót, gọi tên người nổi tiếng là ai đây?”
“Dù cách một cái màn hình vẫn có thể ngửi được mùi"
“Máu và thịt của bà đã bị thối rửa rồi, mụ già bẩn thỉu"
“Trước đây lừa bao nhiêu người rồi, hiện tại còn muốn lừa tiếp sao. Bà thật sự cho rằng chúng tôi đây đều là người mù hết sao?"
“Lão yêu quái, đừng tai họa của nhân gian nữa."
……….
Anh Kim nhìn thấy những bình luận đó đã sớm giận không có chỗ trút xuống, chịu sự mắng mỏ của vô số người, dù muốn chửi lại cũng không chửi được.
Phố Vân Lý
Lâm Phàm ngồi đó, trước mặt đang đặt giấy bút dường như đang suy nghĩ về điều gì đấy.
Điền Thần Côn nhìn Lâm Phàm không biết tên này đang muốn làm gì.
Nhưng lúc này Lâm Phàm đang dạo quanh bách khoa toàn thư để tìm kiếm một thứ gì đấy.
Danh mục ngành giải trí, danh mục ca hát, danh mục nhỏ là bài hát.
Một loạt các bài hát nhưng không thể nhìn rõ.
Tiếp tục chia nhỏ, giọng hát trong trẻ, bài hát trong trẻo.
Rất nhanh nhiều lựa chọn được đưa ra những bài hát này đều là bài hát mà Lâm Phàm không biết cũng không biết từ đâu đến.
Nhưng với sự tin tưởng của mình vào bách khoa toàn thư, hắn biết rằng trong này chắc chắn không có gì là rác rưởi cả.
Tại thời điểm hắn mở ra bài hát trong bách khoa toàn thư, âm thanh của Điền Thần Côn truyền đến: “Nhóc con, thật là đáng sợ! Lại có phóng viên giết đến tận cửa nữa rồi."
Lâm Phàm sửng sốt ngẩng đầu nói : “Chết tiệt đây là muốn làm cái gì?"
……..
Bạn cần đăng nhập để bình luận