Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 738: Lại vẽ tranh

Nguyệt Thu Cư Sĩ lập tức nở nụ cười: “Hội trưởng Trịnh của chúng ta hồi trẻ tham gia quân ngũ, sau khi già rồi phong cách vẫn như cũ không giảm nha. Chúng ta chỉ là vẽ tranh làm gì có chuyện gì chứ, có điều gia nhập hiệp hội không có gì phải hối hận. Lâm đại sư, cậu gia nhập đi, sau này mọi người đều là người một nhà!”
Lâm Phàm nhìn mọi người, lập tức cười: “Hiệp hội tôi tham gia nhiều rồi, các ông không để ý chứ?”
“Không để ý, đa tài đa nghệ, cùng trên một lãnh thổ không phân tôi anh!” Trịnh Trọng Sơn cười nói.
“Được, tôi ký!” Lâm Phàm lấy bút ra ký tên mình lên trên.
Trịnh Trọng Sơn vỗ tay: “Được, cả nhà chúng ta nâng ly kính lão Lâm một ly!”
“Hả gì?” Lâm Phàm ngơ ngác sau đó vội vàng nói: “Đợi đã, tôi mới hai mươi mấy tuổi đầu, các ông gọi tôi là lão Lâm không đúng đâu!”
Nguyệt Thu Cư Sĩ vỗ vai Lâm Phàm: “Lâm đại sư, ký đơn tham gia hiệp hội rồi, chính là người của chúng tôi, cậu xem lão Trần năm nay ông ta năm mươi tuổi đầu cũng bằng tuổi con trai của hội trưởng Trịnh, không phải cũng gọi là lão Trần, lão Trịnh sao. Chúng ta ở hiệp hội này không xem tuổi tác chỉ xem vẽ tranh, tranh vẽ tốt chỉnh là đỉnh cao!”
“Thú vị!” Lâm Phàm cười nói.
“Được, nếu đã như vậy, bày sẵn bút mực, tôi muốn tự mình vẽ một bức tranh nhân vật!”
“Được…” Trịnh Trọng Sơn vui mừng trong lòng, khẩn trương nói: “Mau chuẩn bị!”

Một câu lạc bộ nào đó ở thủ đô.
Vương Minh Dương dưới sự dẫn dắt của Ngô Vân Cường tiến vào một câu lạc bộ xa hoa.
“Vân Cương, nơi này được đấy!” Vương Minh Dương nhìn một cái rồi nói.
Ngô Vân Cương cười nói: “Đương nhiên rồi, câu lạc bộ tư nhân đứng đầu ở thủ đô đấy, người bình thường không tới được!”
Ở đây, không phải vì là nguy nga lộng lẫy mà là ý cảnh rất cao. Bước vào nơi đây lập tức có loại cảm giác bước vào nơi cao cấp nào đó.
Bên trong cửa lớn có hai hàng tiếp tân nữ đứng đó cực kỳ nổi bật, sau đó hai vị mỹ nữ trong hàng bước ra tươi cười thân thiện khiến người ta có một loại cảm giác rất thoải mái. Nhất là quần áo mặc trên người, lộ mà không loạn cực kỳ hấp dẫn.
“Hai vị, xin hỏi có đặt trước không?” Một cô gái mở lời, giọng nói rất êm tai, không nhanh không chậm mà từ từ tiến đến.
Ngô Vân Cương gật đầu, báo mã số rồi cùng hai mỹ nữ đi thẳng vào bên trong.
Vương Minh Dương tặc lưỡi ngạc nhiên nói: “Vân Cương, ở đây thật sự không tồi, trước kia sao tôi chưa từng tới đây chứ!”
Ngô Vân Cương cười nói: “Ở đây cũng không phải là có tiền thì có thể tới, cậu nghĩ thủ đô là chỗ nào. Nhiều người có tiền như thế, mấu chốt còn phải dựa vào cái này!”
Vương Minh Dương lập tức hiểu, sắc mặt nghiêm trọng một chút: “Hiểu rồi!”
Lăn lộn đến mức này, làm sao có thể không biết điểm mấu chốt, Vân Cương nói đến thế rồi, nếu như còn không hiểu thì đúng là ngốc.
Có tiền không nhất định là có quyền, nhưng có quyền thì nhất định có tiền.
Vì vậy, hôm nay người Vân Cương dẫn mình đến làm quen thật sự không đơn giản rồi.
Bên ngoài cửa phòng.
Ngô Vân Cương ho nhẹ một tiếng, nhắc nhở nói: “Minh Dương, đợi lát nữa chúng ta vào bên trong ổn định một chút, cậu có thể đứng vững ở thủ đô hay không thì phải xem tối nay. Còn có một vài người đều là con ông cháu cha, tuy nói dựa vào bản lĩnh thúc ngựa thì không bằng chúng ta, nhưng ai bảo kỹ thuật đầu thai bọn họ tốt cơ chứ.”
Vương Minh Dương cười hắc hắc nói: “Yên tâm đi, anh còn có thể không tin tôi sao?”
Hai người tài sản không thiếu, nhưng đó là tài sản cố định, vốn lưu động chỉ có vài trăm triệu đương nhiên sẽ không lọt vào mắt đám con ông cháu cha này. Trừ khi người lớn trong nhà bọn họ tới đây thì còn có thể nói chuyện với nhau một phen. Nhưng có đôi khi, dù bạn không muốn nhưng sẽ bị ép chơi với người có quyền, dĩ nhiên là bạn sẽ chơi không lại. Thế nhưng mà người có quyền lại thích đùa giỡn với bạn, chuyện thế này xảy ra rất nhiều.
Đẩy cửa bước vào.
Bên trong cảnh sắc lạ thường, yến oanh ríu rít.
Tổng cộng có bốn người trẻ tuổi, xem ra chỉ hơn hai mươi tuổi, cả người mặc toàn đồ đắt tiền. Mỗi một người bên cạnh đều có một cô gái, những cô gái này đều mặc sườn xám, ngoại hình nổi bật, thân hình cao ráo. Khi ở trong lòng mấy người đàn ông thì sườn xám điều bị siết chặt, bộ ngực gần như sắp lộ ra.
“Khương thiếu gia, Hoàng thiếu gia, Mã thiếu gia, Triệu thiếu gia chúng tôi tới rồi!” Ngô Vân Cương đẩy cửa đi vào đồng thời mỉm cười nói. Ông ấy mặc dù đã trung niên nhưng đối với những người trẻ tuổi này vẫn phải khách khí.
Đối với những người trẻ tuổi này, tận sâu đáy lòng đều xem thường bọn hắn. Thế nhưng điểm mấu chốt chính là, người ta có năng lực con ông cháu cha, ông nội ngầu lòi, cha trâu bò, cả nhà đều quá trâu. Những người này đều không thể đắc tội, nếu lỡ đắc tội thì coi như gặp xui xẻo rồi.
Vương Minh Dương nhìn trộm, anh ta nhìn người rất chuẩn. Trong nhóm ba xấu một đẹp, dựa trên khí chất thì ba tên xấu kia không bằng tên đẹp trai. Mà mấy cô gái của ba tên kia cũng không bằng cô gái bên cạnh tên đẹp trai.
Rất hiển nhiên, địa vị của người đẹp trai kia là cao nhất ở đây. Bởi vì đi ra ngoài chơi, tìm em gái, chắc chắn là phải giữ lại em xinh nhất cho người có địa vị cao nhất. Đồng thời từ vị trí bật lửa ở trên bàn cũng có thể nhìn ra, ba người trước mặt đều có bật lửa nhưng trước mặt người đàn ông có địa vị cao nhất kia thì không có bật lửa. Rất hiển nhiên, khi anh ta hút thuốc thì ba người bên cạnh đều sẽ châm lửa cho anh ta.
Còn có một điểm mấu chốt nữa chính là dáng vẻ tên này tương đối đẹp trai, đối với em gái bên cạnh cũng không quá hứng thú. Bất chấp em gái câu dẫn như nào cũng không động lòng, hiển nhiên đối với anh ta mà nói, em gái xinh đẹp anh ta đã gặp qua nhiều rồi, chơi cũng chán rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận