Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 570: Tình huống có chút không đúng

Vũ Hào Vân lăn lộn trong xã hội, cho nên cũng biết được nhân vật lớn quan trọng tới cỡ nào, vì thế cực kỳ phấn khích, cũng nảy sinh chút hứng thú. Nhà của hắn ta thật ra cũng có điều kiện, nhưng có thể khiến cha hắn ta coi đối phương là nhân vật lớn thì cũng phải là dạng người rất trâu bò, chỉ sợ nói về tài phú thì cũng khiến người ta không dám tưởng tượng.
Lưu Giai Tuệ cũng có chút kinh ngạc, đồng thời cũng rất phấn khích. Cô cảm thấy mình rất có mặt mũi, có lẽ bản thân là người tốt nhất trong đám bạn học nữ.
Vũ Hào Vân hỏi: “Cha, có những ai vậy ạ?”
Vũ Hằng Lượng: "Giờ cha cũng không biết, Hoàng tổng mới làm chứng hôn cho con cũng là người có thực lực ở Thượng Hải, vậy mà còn phải chạy qua đó, con có thể tưởng tượng người trong đó là kiểu tồn tại thế nào rồi đấy.”
Vũ Hào Vân gật đầu: "À, à, chắc chắn là khủng khiếp lắm đây.”
Lưu Giai Tuệ: "Cha, con với Hào Vân không quen những người đó, đợi lát nữa đi kính rượu phải kính ai trước ạ?”
Vũ Hằng Lượng do dự: "Lát nữa hai đứa cứ nghe cha là được.”
“Hiểu rồi ạ.” Vũ Hào Vân gật đầu, trong lòng âm thầm thề lát nữa nhất định phải chuẩn bị cho tốt, biểu hiện phải tốt. Nếu có thể khiến các chú các bác nhớ mặt thì sau này cũng có thể diện.
Ba người nhanh chóng đi ra ngoài.
“Cộc cộc…”
Cửa mở.
Vũ Hằng Lượng đi ở đằng trước, Vũ Hào Vân và Lưu Giai Tuệ đi theo sau. Lúc bọn họ nhìn tới những người bên trong thì trong lòng cực kỳ nghi hoặc, bọn họ không biết bất kỳ người nào ở đây cả.
Vũ Hằng Lượng nhìn thấy người bên trong thì trong lòng cũng cứng lại. Ông ta nhìn một vòng, nhận ra được vài vị trong đó, có điều có mấy người ông ta không quen biết. Mà theo những người ông ta nhận ra thì đúng là nhân vật lợi hại hơn ông ta nhiều, hơn nữa còn có người lợi hại hơn Hoàng tổng một chút.
Hoàng Chí Cường cười nói: “Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo tới, con trai của Vũ tổng hôm nay kết hôn nên ông ấy muốn dẫn gia quyến tới kính rượu. Tôi có ngăn mà ngăn không được, kết hôn là chuyện lớn không cần phải phiền phức như thế này đâu.”
Vũ Hằng Lượng cười: "Hoàng tổng nói vậy sao được, nếu tôi mà biết thì nhất định sẽ mời các vị. Hoàng tổng, tôi kính ông trước một ly, lát nữa phiền ông giúp tôi giới thiệu với các vị ở đây nha.”
Người ông ta quen thuộc nhất ở đây là Hoàng tổng, kính người này đầu tiên tuyệt đối không sai được, ít nhất sẽ không đắc tội với ông ấy.
Hoàng Chí Cường xua tay, sau đó cười nói: “Vũ Tổng, ly rượu đầu tiên này tôi không nhận nổi đâu, người đầu tiên mà ông nên kính là vị này, để tôi giới thiệu với ông một chút, vị này chính là Lâm đại sư. Mấy người đừng thấy Lâm đại sư còn trẻ mà lầm, cậu ấy là anh cả ở chỗ chúng tôi, là ông chủ lớn đó nha. Trong số mọi người ở đây ai ông đắc tội cũng được, nhưng ông không đắc tội được với cậu ấy đâu đấy.”
Vũ Hằng Lượng nhìn vị kia, nhất thời sửng sốt. Giống như lời Hoàng tổng nói, cậu ta thật sự còn rất trẻ, nếu không phải có Hoàng tổng chỉ điểm thì ông cũng nhìn không ra. Tuy ông không biết đối phương là ai, nhưng nhìn mọi người xung quanh không ai có ý kiến gì thì ông đương nhiên hiểu, chỉ sợ người có địa vị cao nhất ở đây là vị Lâm đại sư này. Sau đó ông nâng ly rượu lên, cười nói: "Lâm đại sư, kẻ hèn này là Vũ Hằng Lượng, tôi kính cậu một ly.”
Lâm Phàm gật đầu, cười nói: “Lát nữa còn phải lái xe, tôi dùng nước ngọt thay nhé.”
Vũ Hằng Lượng: “Tôi kính trước.”
Uống một ngụm.
Lâm Phàm nhấp một ngụm.
“Lâm đại sư, đây là con trai tôi Vũ Hào Vân và con dâu Lưu Giai Tuệ, hai đứa mau kính Lâm đại sư một ly.” Vũ Hằng Lượng nói.
Lúc Vũ Hào Vân và Lưu Giai Tuệ nhìn Lâm Phàm cũng sửng sốt, quả nhiên còn rất trẻ, chỉ sợ còn trẻ hơn cả bọn họ. Có điều bọn họ cũng không dám coi thường, còn có chút hâm mộ, người ta còn trẻ mà đã có địa vị như vậy, so nhau đúng là tức chết người.
“Lâm đại sư, chúng tôi kính ngài.” Vũ Hào Vân nói.
Lâm Phàm gật đầu cười nói: "Chúc hai người tân hôn vui vẻ, thật ra tôi cũng có biết hai người đó.”
Kinh ngạc!
Vũ Hào Vân và Lưu Giai Tuệ đều sợ ngây người, bọn họ không ngờ Lâm đại sư lại nói ra những lời này, sau đó bọn họ đều cảm thấy nghi hoặc, không biết đại sư làm sao lại biết mình.
Nhất thời có cảm giác thụ sủng nhược kinh.
Vũ Hằng Lượng mừng rỡ trong lòng: "Lâm đại sư biết con tôi à?”
Lâm Phàm phất tay: "Thật ra cũng không phải, người đứng đầu bộ phận giám sát kỹ thuật an ninh mạng của tôi, cũng chính là đàn em của tôi là bạn học của con trai với con dâu ông. Hình như hiện tại anh ta cũng tới tham gia hôn lễ của hai người đó.”
Hoàng Chí Cường kinh ngạc nói: “Ồ, thì ra cậu em Bách Kỳ là bạn học của con Vũ tổng sao, không ngờ còn có quan hệ này, Bách Kỳ là tâm phúc bên người đại sư đó nha.”
Vũ Hào Vân và Lưu Giai Tuệ lập tức trợn tròn mắt, tình huống gì thế này?
Tình huống này hình như có chút không đúng nha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận