Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 934: Tiểu thông tuệ đan

“Trang kiến thức thứ mười ba đã hoàn thành, điểm Bách Khoa tăng thêm hai mươi điểm.”
“Mở ra trang kiến thức thứ mười bốn, bởi vì là trang kiến thức thứ mười bốn do đó lựa chọn kiến thức có liên quan với người bên cạnh của ký chủ.”
Lâm Phàm dụi mắt, bây giờ hắn cực kỳ buồn ngủ, cho dù bách khoa toàn thư mở ra trang kiến thức mới đi nữa thì cũng khó có thể khiến cho hắn quá hưng phấn.
“Triệu Minh Thanh đối với ký chủ vô cùng kính nể, vì thế mở khóa trang kiến thức nhỏ ‘Tiểu thông tuệ đan’ thuộc trang kiến thức lớn ‘Thuật luyện đan’ (Có sức mạnh thần bí từ bách khoa toàn thư hỗ trợ)
“Tuyên bố nhiệm vụ: Luyện chế một viên Tiểu Thông Tuệ đan thật hoàn mỹ.”
“Nhiệm vụ ban thưởng: Điểm bách khoa +30, mở khóa trang kiến thức thứ mười lăm, mở khóa cửa hàng của bách khoa toàn thư.”
“Ghi chú: Bởi vì mở khóa trang kiến thức nhỏ thuộc phân loại thần thoại, không thuộc về văn minh hiện đại nên không cần tập trung vào.”
“Điểm bách khoa: 340.”
Trong nháy mắt.
Lâm Phàm bỗng nhiên đứng lên, trong mắt lập lòe ánh sáng khác thường.
Cái gì?
Trang kiến thức thần thoại?
Cái này sao có thể?
Vào lúc vừa nhận được bách khoa toàn thư, hắn biết kiến thức bên trong có cả kiến thức tiên hiệp và kiến thức võ hiệp. Thế nhưng cho đến giờ hắn vẫn không để trong lòng, vì ở thời đại bây giờ làm sao có thể mở khóa được loại kiến thức này chứ.
Nhưng bây giờ lại làm hắn trợn mắt há hốc mồm, bởi vì hắn đã nghe xong tiếng nhắc nhở của bách khoa toàn thư, nói đó chính là trang kiến thức thuộc phân loại thần thoại.
Chuyện này cũng làm cho người ta có chút sợ hãi.
Lâm Phàm xem xét trang kiến thức thứ mười bốn, đầu óc mơ màng giống như là gặp quỷ.
“Ha ha…”
Giờ khắc này, Lâm Phàm phá lên cười, nghịch thiên, thật sự quá nghịch thiên.
Sau mười mấy trang kiến thức, thế mà thật sự mở ra trang kiến thức thần thoại. Mặc dù chỉ là trang kiến thức nhỏ của trang kiến thức lớn thuật luyện đan, nhưng cũng đã đủ nghịch thiên rồi.
Người học trò này của hắn, đúng rồi, cần phải làm rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mới được.
Lâm Phàm không nói hai lời mà trực tiếp cầm điện thoại lên gọi cho Triệu Minh Thanh.
“Minh Thanh, ông nói cho tôi biết, có phải gần đây ông đang bồi dưỡng hứng thú nào đúng không?”
Triệu Minh Thanh: “Lão sư à, lần trước ngài nói với tôi bảo tôi nuôi dưỡng chút sở thích, tôi nghĩ đi nghĩ lại cảm thấy với tuổi này của tôi không thích hợp với những loại sở thích lãng phí thời gian nên mới xem một vài sách cổ. Gần đây tôi đang nghiên cứu một quyển sách cổ thuộc về dã sử, không thể coi là thật, nói về thuật luyện đan thời cổ. Tôi có tìm hiểu nghiên cứu thì thấy thuật luyện đan thời cổ này hẳn là rút ra từ tinh hoa trong thuốc Trung Y, dù không có nhiều giá trị nghiên cứu nhưng một số lý luận trong đó làm cho học trò cảm thấy cũng có chút đạo lý.”
Lâm Phàm nghe xong, tâm tình cực kỳ vui vẻ, có chút không chờ nổi: “Minh Thanh! Lão sư yêu ông chết mất, sở thích này của ông rất tốt, nhất định phải tiếp tục nghiên cứu đi nhé, lão sư vô cùng ủng hộ ông.”
Đầu điện thoại bên kia, Triệu Minh Thanh có hơi không phản ứng kịp: “Lão sư à, này…”
Tút tút!
Bên kia điện thoại, cũng đã vang lên tiếng máy bận.
Tiểu thông tuệ đan!
Nghe tên này xong thì Lâm Phàm biết ngay là thuốc dùng để tăng cao trí thông minh rồi, có điều bây giờ còn chưa biết cụ thể có hiệu quả thế nào. Bởi vì trong bách khoa toàn thư cũng không giới thiệu về nó nên chỉ khi nào hắn luyện chế ra rồi thì mới có thể biết được.
Xem xét bách khoa toàn thư.
Dược liệu dùng để luyện chế ra tiểu thông tuệ đan cần rất nhiều, rất phức tạp nhưng trong lòng Lâm Phàm cũng biết rõ. Chẳng qua các dược liệu này không đúng lắm, ở thời hiện đại bây giờ có thể tập hợp đủ các loại dược liệu này được sao?
Vào lúc này, Lâm Phàm cực kỳ nghi hoặc.
Trải qua việc vui lớn như thế, Lâm Phàm cũng không còn chút buồn ngủ nào. Một lát nữa đến phố Vân Lý thì phải nghiên cứu thêm một chút.
Hơn nữa hình như phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ cũng không tệ, mở ra ‘cửa hàng’ của bách khoa toàn thư, ‘cửa hàng’ này lại là cái quỷ gì chứ, làm cho người ta không dám tưởng tượng nổi.
Mong đợi, tràn đầy mong đợi nha.
Từ khi nhận được bách khoa toàn thư đến nay, đây là ngày mà hắn mong đợi nhất đấy.
Phòng tắm!
Lâm Phàm hát hò, trong lòng đắc ý, mà thời khắc vui vẻ như này lại không cách nào chia sẻ với người khác được, thật sự là quá đáng tiếc.
Xoẹt!
A.
“Đây là cái gì?” Trong lúc Lâm Phàm đang kỳ cọ tắm rửa thì bỗng nhiên phát hiện trên cánh tay hắn có nước đen.
“Kỳ lạ quá, xảy ra chuyện gì? Mình làm gì mà bẩn như vậy được, sao lại có nước đen.” Hắn có chút không hiểu rồi nhìn phía vòi nước, không có nước dơ, vậy cái này từ đâu mà đến.
Lúc nãy hình như hắn hưng phấn quá nên có dùng kiến thức chà lưng và kiến thức làm sạch thì phải.
Khoan đã!
Giây phút này, dường như Lâm Phàm hiểu ra điều gì đó, có điều trong lòng không dám xác định, nếu thật sự là vậy thì thật là quá nghịch thiên đó.
Hai loại kiến thức này trong mắt hắn là loại thừa thãi nhất trong tất cả các loại kiến thức, nếu thật là như vậy thì đúng là quá ghê gớm rồi.
Lâm Phàm chuẩn bị thử nghiệm lại một lần nữa, sau đó lại chà chà cánh tay mình.
Quả nhiên!
Lại là nước đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận