Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 427: Không giới hạn số lượng

Hiện tại cả đám dân thành thị đều hưng phấn.
“Ông trời có mắt. Hôm nay ông chủ nhỏ rộng lòng làm việc tốt.”
“Không biết sao bỗng nhiên tôi có cảm giác cái người đập cửa tiệm của ông chủ nhỏ không đáng ghét đến vậy. Nếu hắn ta không làm thế thì làm sao hôm nay có chuyện tốt thế này.”
“Nhớ mãi trong tim, mãi yêu!”
“Còn đứng đó làm gì, gọi điện thoại mau lên!”
“Này con dâu, mau đến chỗ Lâm đại sư trên phố Vân Lý ngay. Hôm nay không bóc số, ai đến là có. Nhanh lên.”
“Cha mẹ, hôm nay ông chủ nhỏ không hạn chế số lượng, có mặt là có bánh. Lẹ lên.”

Loạn rồi, lúc này tất cả người dân thành thị trong phố Vân Lý đều điên cuồng.
Một vài du khách đến đây còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, mặt người nào người nấy đều hoang mang, hỏi thăm người khác cũng không biết đang có chuyện gì.
Họ đã đi qua không ít nơi nổi tiếng, đã thấy người ta xếp hàng nhưng hàng ngũ bây giờ trước mặt họ quá dài, dài đến mức khiến họ hoảng sợ.
Hiện giờ Vương Minh Dương đang kích động: “Này chú em, đội lân sư của tôi có múa hay không đây?”
Lâm Phàm cười: “Múa chứ, sao lại không? Hôm nay ai cũng hào hứng thì phải làm cho vui vẻ hơn chứ.”
Những chủ tiệm trong phố Vân Lý còn buôn bán được cái con khỉ khô, toàn bộ đóng cửa ra xếp hàng. Trước đó không phải họ không muốn ăn mà là ăn không được, tỷ lệ trúng quá thấp, còn không bằng tập trung việc buôn bán của mình. Hôm nay ông chủ nhỏ không giới hạn số lượng mà còn không xếp hàng thì đúng là đồ ngu.
Đội ngũ xếp hàng đã rất dài, chắc chắn nguyên liệu không đủ, sau đó Lâm Phàm hét vang: “Chắc chắn nguyên liệu không đủ, ai có nguyên liệu mau đưa đến đây đi.”
“Lâm đại sư không cần gấp, bây giờ tôi cho người mang đến ngay. Hôm nay muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.”
“Lão Chương thật lợi hại, sau này tôi muốn mua bột mì sẽ ủng hộ chỗ của ông.”
Lúc này tại một ngã tư trên phố Vân Lý.
Một nhóm người mặc âu phục trông rất ra dáng lãnh đạo đang nhìn ngó xung quanh, bên cạnh còn có mấy phóng viên đang quay chụp.
Đây là lãnh đạo đang xem xét sự thay đổi của thành phố Thượng Hải.
Có không ít nhân viên an ninh bảo vệ chung quanh, đề phòng chuyện bất trắc xảy ra.
Tất nhiên đây chỉ là làm cho có lệ, dù sao Thượng Hải rất an toàn, làm sao có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào chứ.

Lý Sĩ Khôn là nhân vật số ba ở Thượng Hải, giờ phút này ông được lãnh đạo huyện ủy hộ tống đi thị sát tình huống chung quanh phố Vân Lý. Mà bên cạnh là một số vị lãnh đạo không lớn không nhỏ, ở trước mặt vị này thì không tính là cái gì, từng người đều đứng ở bên cạnh vị này để bồi tiếp.
Các phóng viên thì đi theo phía sau, quay chụp một ít tin tức. Sở Uyên là phóng viên Thượng Hải, hiện giờ cũng đi theo phía sau, đây là công tác thị sát.
"Phố Vân Lý là khu thương mại có sớm nhất của Thượng Hải, có thể nói là một biểu tượng, hoàn cảnh nơi này nhất định phải được làm tốt nhất. Muốn để cho dân cư thành thị tăng độ hài lòng thì nên trông thêm cây xanh.” Lý Sĩ Khôn vừa đi vừa nhìn, đồng thời không ngừng gật đầu, phố Vân Lý tuy là khu phố thương mại kiểu cũ, nhưng trải qua mấy lần cải tạo, phương diện môi trường đều được cải thiện rất tốt.
Lãnh đạo huyện ủy Trương Minh gật đầu: "Ngài yên tâm, phương diện này, chúng tôi đã bỏ ra rất nhiều công sức, xung quanh mặc dù có quảng trường thương mại. Thế nhưng nơi này bất kể là trị an hay là lưu lượng người đều xếp trên, nhất là gần đây lưu lượng người đến với phố Vân Lý đạt tới đỉnh điểm từ trước đến nay.”
Lý Sĩ Khôn hài lòng gật đầu, Thượng Hải đã thuộc về thành phố lớn, phát triển vượt bậc đã không còn thích hợp nữa. Giờ phút này quay đầu lại, chính là muốn bắt đầu từ bên trong, chậm rãi chỉnh đốn những vấn đề đã từng suy nghĩ không chu đáo, có thể ảnh hưởng đến sau này.
Mà hiện tại, Phố Vân Lý cho dù là đường phố hay môi trường vệ sinh tổng thể đều rất tốt, khiến cho du khách thoải mái, cùng với các cửa hàng có hoàn cảnh tốt để kinh doanh, có thể nói là rất tốt.
.....
Lúc này, Lý Sĩ Khôn dừng bước, nhìn đội ngũ xếp hàng phía trước thì lộ ra vẻ kinh ngạc: “Ủy viên Trương, đây là chuyện gì?”
Trương Minh nhìn một màn trước mắt nhất thời sửng sốt, dường như không có phản ứng lại. Trong lòng hơi run lên, không phải là dân chúng tụ họp gây chuyện đấy chứ, sau đó sắc mặt ông ta có chút khẩn trương, cũng không trả lời được vấn đề.
Những nhân viên an ninh kia lập tức cảnh giác, ngay từ đầu bọn họ còn tưởng rằng sẽ bình an vô sự. Hiện tại phía trước có một đám người ngăn cản phố Vân Lý, hiện tại đã không còn đường đi.
Mà càng làm cho bọn họ khẩn trương hơn chính là, những người đó hình như đang chỉ về phía bọn hắn. Chẳng lẽ thật sự là muốn làm loạn hay sao.
Người dân đang xếp hàng.
"Ôi, mọi người xem kìa, những người đó đang làm gì vậy?"
"Không biết, hình như là có phóng viên nữa, không phải là đại minh tinh gì đó tới nơi này đấy chứ."
"Ăn mặc thế này, hình như không phải minh tinh đâu."
"Chẳng lẽ cũng là đến mua bánh kếp của ông chủ nhỏ hay sao? Bọn họ nhiều người như vậy, cũng không thể để cho bọn họ chen ngang đâu đó. "
“Đúng vậy.”
......
Bạn cần đăng nhập để bình luận