Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 436: Lâm đại sư muốn rời đi

Lâm Phàm cười nói: “Các người gọi đây là tăng hợp lý sao? Một năm tăng hai lần, lần này so với lần trước lại cao hơn, cách nhau chỉ có nửa năm. Đối với cái cửa hàng nhỏ này của tôi, tiền thuê hàng năm đã hơn mười mấy vạn, bây giờ lại tăng gấp đôi, vậy chẳng phải là 30 vạn? Tôi phải bán cái gì mới đủ để trả tiền thuê đây?”
“ Không được, một ngày tôi chỉ bán 10 cái bánh kếp, một ngày cũng chỉ được có 500 tệ, một tháng chỉ có 1 vạn 5 tệ. Qua năm nay tôi xem như không trả nổi tiền thuê nhà, lỗ chổng vó rồi. Tiếp tục như vậy, cũng chỉ có phá sản mà thôi.”
Lưu Quốc Cường khoát tay cười nói: “ Lâm đại sư, cậu không thể tính như vậy, chúng tôi không có ý định tăng tiền thuê nhà của cậu. Sau khi thảo luận qua, chúng tôi đã quyết định giảm hoặc thậm chí miễn tiền thuê nhà cho cậu. Miễn là cậu vẫn ở lại phố Vân Lý, chuyện gì cũng dễ nói.”
Lâm Phàm cười: “ Chắc chắn dễ nói rồi, tôi cũng không làm khó các anh, các anh cũng muốn kiếm tiền, đây là điều bình thường. Nhưng mà tiền thuê tăng quá cao, có thể nói là quá đáng, lần này chỉ tăng lên 10% thôi được không? Phải hợp tình hợp lý, tôi sẽ không làm khó các anh nữa.”
Nếu Lâm Phàm không giới hạn số lượng bánh, tiền thuê cho dù tăng gấp đôi thì chỉ cần một tháng là có thể kiếm về, nhưng đối với các cửa hàng khác mà nói thì đó chính là quá đáng.
Cái này phải kiếm lời bao nhiêu thì mới không bị lỗ chứ.
Lưu Quốc Cường biết rằng vấn đề này cần phải được thảo luận cẩn thận, vì vậy ông ta cũng không vội vàng: “ Lâm đại sư, điều này là không có khả năng. Việc tăng tiền thuê không phụ thuộc vào chúng tôi, đây là do trụ sở chính đề xuất. Cậu xem, bây giờ lượng người trên phố Vân Lý lớn như vậy, tất cả các cửa hàng đều hoạt động rất tốt, giá thuê tăng là điều bình thường. Vì vậy xin đừng làm khó chúng tôi, nói thẳng ra là chúng tôi cũng đang làm việc cho người khác, chúng tôi cũng không thể tự đưa ra quyết định.”
Lừa gạt, tiếp tục lừa gạt.
Nếu hắn tin lời của đối phương, thì công việc bói toán đoán mệnh sẽ thực sự là vô ích.
Lâm Phàm gật đầu: “ Được rồi, tôi sẽ không làm khó anh nữa.”
Lưu Quốc Cường nghe xong rất vui mừng, quả nhiên lòng người ai cũng ích kỷ, ông ta trực tiếp đề nghỉ giảm hoặc miễn tiền thuê nhà, đối phương cũng chịu đồng ý rồi.
Anh ta biết rằng, Lâm đại sư chính là muốn được chỗ tốt từ bọn họ, bây giờ được hưởng lợi rồi, chắc chắn sẽ đồng ý.
Bất kể lượng người trên phố Vân Lý đông lên là vị chuyện gì, là do Lâm đại sư tác động hay do tỷ suất người gia nhập ở khu vực xung quanh cũng được, chỉ cần Lâm đại sư ở lại thì tất cả những phiền phức này sẽ không thành vấn đề.
Ngay khi Lưu Quốc Cường đang đắc chí, những gì Lâm đại sư nói sau đó khiến anh ta bị sốc, anh ta không thể tin được.
“Các người trả lại tiền thuê trong hợp đồng cho tôi, tôi sẽ không thuê cửa hàng này nữa. Các người thích tăng bao nhiêu thì cứ tăng bấy nhiêu, cùng với tôi không có quan hệ.” Lâm đại sư nói.
Lưu Quốc Cường vội vàng nói: "Lâm đại sư, sự tình chúng ta từ từ nói, trên đời này không có chuyện gì không thể thương lượng, cậu phải biết tôi tới đây là muốn cùng cậu i thương lượng. Tôi cũng thừa nhận, lượng người tại phố Vân Lý tăng lên, cùng với cậu chính xác là có quan hệ rất lớn. Nhưng việc tăng tiền thuê của chúng tôi là chiến lược quyết sách của công ty, tại sao cậu lại muốn gây khó dễ cho chúng tôi.”
Lâm Phàm khoát tay: “Không nói nữa, có nói cũng không thành, hiện tại tôi cũng không quan tâm các anh tăng bao nhiêu nữa, tôi cũng không làm khó anh. Tiền thuê các anh tiếp tục tăng lên, tôi không muốn thuê nữa còn không được hay sao?”
Lúc này Lâm Phàm phát hiện bên ngoài có một chàng trai trẻ đang đứng đợi, nhưng hắn cũng không để bụng, bây giờ hắn đang cùng vị giám đốc này nói chuyện.
Thế nhưng việc đàm phán này coi như không thành rồi.
Mặc dù chuyển nhà có chút bực bội, nhưng đã nói là chuyển đi thì sẽ không có khả năng thu hồi lại.
Không phải là chỉ chuyển nhà thôi sao, có cái gì to tát đâu chứ.

Cuối cùng, cuộc đàm phám không thành.
Mặc dù Lưu Quốc Cường vẫn rất lịch sự khi rời đi, nhưng trong lòng khẳng định bắt đầu chửi mẹ rồi.
Lâm Phàm đoán một chút, anh ta sẽ mắng mình cái gì?
Tên cứng đầu?
Không đúng, bản thân mình còn là một thanh niên trẻ tuổi, khẳng định không phải là một đứa trẻ không biết lá mặt lá trái.
Điều này ngược lại là có khả năng.
Tiểu Ngô, người đã đứng rất lâu ở bên ngoài nói: “ Lâm đại sư, anh thật sự muốn rời đi sao?”
Nhìn thấy tiểu Ngô vẻ mặt có chút đắn đo, Lâm Phàm mìm cười nói: “ Hẳn là vậy, có thể sẽ phải rời khỏi phố Vân Lý.”
“ A!” Tiểu Ngô há to miệng, lộ ra vẻ khó tin, thậm chí còn có chút không muốn, ở lại đây tốt như vậy sao lại muốn rời đi.
“ Vậy anh chuẩn bị đi đâu?” Anh ta phải hỏi rõ ràng, xem cách chỗ làm của mình có xa hay không. Nếu như không xa, vậy thì dời qua đó, dù sao bây giờ giao thông rất thuận tiện, tàu điện ngầm mỗi ngày đều rất đúng giờ.
Lâm Phàm mỉm cười nói: “ Tôi vẫn chưa biết, địa điểm vẫn chưa được chọn tốt.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận