Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 838: Tai nạn y tế

Ngay sau đó, một tin nhắn khác lại gửi đến.
"Quái dị nhất chính là, bây giờ tôi ôm bạn gái của tôi cũng không biết vì sao lại có một loại cảm giác mâu thuẫn, còn có chút ghê tởm...."
Lâm Phàm ngây người, cảm giác như có gì đó không đúng: "Chờ đã, cô vừa nói gì? Cô muốn giọng nói trở nên thô ráp, còn muốn mọc râu? Cuối cùng là cô muốn biến thành nam hay nữ.”
Anh Cường: "Thần y, anh đang nói nhảm gì thế, đương nhiên là tôi muốn trở thành nam rồi. Tuy rằng sinh lý không thể được, nhưng ít nhất bề ngoài phải giống chứ.”
Lâm Phàm: "???”
Giờ phút này, Lâm Phàm trợn tròn mắt, hắn hoàn toàn ngây người. Đột nhiên hắn phát hiện giống như mình đã làm sai chuyện gì đó, có loại cảm giác bi kịch không thể giải thích được dâng lên trong lòng.
Anh Cường ở Giang Ninh xa xôi đột nhiên cảm thấy cuộc đối thoại này có chút không thích hợp, trong lòng bình tĩnh lại: “Thần y, có phải anh hiểu sai ý của tôi rồi không?”
Loại linh cảm này rất mãnh liệt, cô ta cảm thấy hình như thần y thật sự hiểu sai.
Lúc này, Lâm Phàm hơi mất bình tĩnh nói: "Cái này. Cái này....”
Anh Cường: "Thần y, anh nói thật đi, rốt cuộc anh có hiểu sai ý hay không?”
Lâm Phàm bất đắc dĩ. "Lúc ấy cô cũng không nói rõ với tôi mà."
Anh Cường: "Con mẹ nó! Lúc đó tôi muốn nói, anh lại không cho tôi nói? Anh nói anh là chuyên gia, anh biết hết. Bây giờ anh nói với tôi là anh hiểu sai ý là sao?”
Lâm Phàm: "Tại sao tôi lại không chuyên nghiệp chứ, không phải là cô bị rối loạn nội tiết tố nên mới xuất hiện loại tình trang này hay sao? Tôi cho rằng nếu cô khôi phục thành nữ thì phương thuốc tôi kê đơn hoàn toàn không sai, tất cả là do cô không chịu nói rõ ràng.”
Anh Cường nổi giận: "Tại sao tôi lại không nói rõ ràng, lúc ấy tôi muốn nói rõ ràng thì anh không cho tôi nói, bây giờ anh còn trách tôi? Chuyên nghiệp? Chuyên nghiệp cái rắm. Tôi mặc kệ, bây giờ anh lập tức kê cho tôi một đơn thuốc khác, bằng không anh có tin là tôi sẽ chém chết anh hay không?”
Lâm Phàm cảm thấy rất bất đắc dĩ, âm dương khó có thể nghịch chuyển mà: "Xin lỗi, thật sự không sửa được nữa. Tình huống này của cô hơi nghiêm trọng cho nên tôi kê đơn thuốc cũng tương đối nặng. Bây giờ cô uống thuốc cũng được một tháng rồi, cơ thể đã cố định lại không sửa được nữa.”
“Liễu mỹ nữ, cô phải hiểu một điều là cô rất xinh đẹp, làm phụ nữ chân chính cũng không tệ, cần gì phải biến thành đàn ông. Huống hồ, cho dù bề ngoài biến thành đàn ông thì cô cũng không có cái đồ chơi kia, cô nghĩ xem có đúng không? Không bằng cứ sảng khoái làm một cô gái xinh đẹp, yên lặng hưởng thụ cuộc sống.” Hiện tại Lâm Phàm chỉ có thể khuyên bảo, rõ ràng mình là thần y, lại xuất hiện tai nạn y tế thế này, nếu bị nói ra còn không khiến người ta cười chết hay sao.
Anh Cường tức giận nói: "Liễu mỹ nữ cái gì, gọi tôi là anh Cường, tôi chỉ cho anh một lựa chọn, lập tức làm lại cho tôi.”
Lâm Phàm: "Được, được, anh Cường, tôi cũng phục cô rồi. Cho tôi nói thẳng, tình trạng của cô không đổi lại được nữa, nếu cô nhất định cứ quấy rầy tôi thì chúng ta hẹn gặp nhau tại tòa án đi. Cô cứ nói tôi gây ra tai nạn y tế, làm cho cô biến thành phụ nữ.
Anh Cường: "Anh chẩn đoán nhầm rồi vô trách nhiệm như vậy sao? Được, anh đừng tưởng rằng anh không ở Giang Ninh thì tôi không thể làm gì anh. Anh chờ đó cho tôi, tôi sẽ từ từ nói chuyện với anh.”
Gửi nhiều tin nhắn như vậy, tay Lâm Phàm đã hơi đau rồi.
Mẹ kiếp, sao lại có loại chuyện hư hỏng này chứ.
Đinh đinh.
Một cuộc gọi từ số lạ, từ phía Giang Ninh.
Lâm Phàm đang cân nhắc có nghe máy hay không. Sau đó hắn đành bất đắc dĩ nhận điện thoại.
“Xin chào, xin hỏi anh có phải là Lâm thần y không?”
Lâm Phàm do dự một lát, còn chưa nghĩ ra đối phương là ai: “Ông là ai?”
Xin chào, tôi là cha của Liễu Nhiếp. Chuyện của con gái tôi thật sự cảm ơn anh rất nhiều. Anh yên tâm, nhất định tôi sẽ ngăn cản con gái tôi làm loạn." Liễu Nguyên nói, ông ta vẫn luôn sắp xếp người bên cạnh con gái. Sau khi khi nhận được báo cáo, con gái của mình càng ngày càng nữ tính, trong lòng ông cũng thở phào nhẹ nhõm. Sau đó ông nghĩ hết biện pháp để tìm được điện thoại của Lâm Phàm, cố ý gọi điện thoại tới để cảm ơn.
Chủ yếu là người do Liễu Nguyên sắp xếp bên kia báo cáo lại rằng cô chủ đang tìm thần y gây phiền toái. Là một người cha, ông ta đương nhiên phải vô cùng cảm kích thần y, chắc chắn không thể để con gái mình thật sự tìm thần y gây phiền toái được.
Đối với ông ta, thần y chính là ân nhân.
Lâm Phàm lúc này bị ‘xoay như chong chóng’ không hiểu ra sao, đây rốt cuộc là tình huống gì? Một người muốn tìm mình gây phiền toái, một người lại muốn cảm ơn mình.
Điều này ... Điều này.
Làm người thật khó khăn.
Nhưng mà cái anh Cường kia có thể dẫn người đến chém mình hay không nhỉ? Đúng là có chút lo lắng.
Lâm Phàm bấm ngón tay tính toán, tính mạng không bị nguy hiểm, cũng coi như không có chuyện gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận