Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 445: Lục Ly kinh ngạc

Lúc này Chu Tú cầm cũng ngây ngẩn cả người, giống như tất cả sức mạnh và sự quyết đoán mới nãy đột nhiên tan thành mây khói.
Bà ta cứng rắn như thế là do có chỗ dựa ở trên tổng bộ, ngoài ra còn có một lý do khác chính là bà ta nghĩ những người này sẽ chịu cúi đầu.
Một nơi như thượng Hải phồn hoa, làm gì có chỗ nào có thể chứa một lúc 100 - 200 cửa hàng, vậy mà không ngờ là có một khu phố mua sắm Thiên Hoành nhảy ra quăng tới một cành ô liu như vậy.
Chu Tú cầm có chút không tin, hướng về phía điện thoại của Lâm Phạm hỏi: “Khu phố mua sắm Thiên Hoành là của công ty nào vậy? Các anh căn bản không có khả năng ra cái giá như vậy, các anh định làm từ thiện hả? Không muốn kinh doanh nữa sao?”
Bên đầu dây bên kia, Hoàng Vân cười nói: “Khu phố mua sắm này là do công ty bất động sản Khải Minh phụ trách. Chúng tôi là muốn kinh doanh về lâu về dài, đương nhiên không giống như mấy người bên công ty Tân Vũ của cô, chỉ nhìn thấy cái lợi trước mắt mà cứ nghiền ép người ta ác như vậy. Các cửa hàng không lấy đâu ra lãi, coi như một khu phố có đông đúc đến đâu cũng không có khả năng tồn tại lâu dài. Công ty của chúng tôi tuân thủ quy tắc làm ăn để song phương cùng có lợi, làm sao để chúng tôi kiếm được tiền mà các chủ cửa hàng cũng kiếm được tiền.”
Bên này lập tức vang lên tiếng vỗ tay giòn giã.
Lâm Phạm cũng vỗ tay: “Hoàng tổng đúng là hết lòng suy tính vì người khác nha!”
Sắc mặt của Chu Tú Cầm u ám đến đáng sợ, một câu cũng không nói giống như là bị chôn chân ở nơi đó.
Trong một biệt thự nào đó ở Thượng Hải.
Lục Ly sửa soạn lại một phen, chuẩn bị đi đến tập đoàn. Đi xuống lầu, khi đi qua phòng khách thì bị cha mình gọi lại.
Lục Trung Minh: “Con ra đây một chút.”
Lục Ly không hiểu chuyện gì, sau đó đi tới trước mặt cha mình: “Cha! Có chuyện gì vậy?”
Lục Trung Minh nâng chiếc kính lão lên rồi nói: “Công ty bất động sản Tân Vũ là công ty con của tập đoàn chúng ta phải không?”
“Vâng, con rất xem trọng việc xây dựng khu phố mua sắm, cho nên đã thành lập công ty bất động sản Tân Vũ, chuyên môn kiến thiết những khu phố mua sắm.” Lục Ly đáp.
Công ty Tân Vũ này không phải do hắn quản quản lý, nhưng mà hàng năm lợi nhuận thu được cũng rất nhiều.
Lục Trung Minh gật đầu: “Phố Văn Lý là được xây dựng lúc nào vậy?”
Lục Ly không hiểu tại sao cha mình lại hỏi những vấn đề này, dù sao cha đã không hỏi gì đến chuyện của tập đoàn đã 8 năm rồi, Lục Ly trả lời: “ Khu phố ấy được xây dựng năm 2012, đến bây giờ cũng đã 5 năm rồi.”
“Con nhìn tin tức này một chút đi.” Lục Trung Minh đưa điện thoại di động của mình cho con trai, sau đó ngồi một chỗ không nói gì.
Lục Ly nhận lấy điện thoại di động xem tin tức. Vốn lông mày đang thả lỏng thì lúc này khẽ nhíu lại: “Cha, chuyện này...”
Công ty Tân Vũ này không phải do hắn quản lý, nhưng khi nhìn đến tin tức này hắn cũng cảm thấy không ổn. Tiền thuê tăng gấp đôi thế này, chuyện này bên trong chắc chắn là có vấn đề.
Chỉ là những chuyện này không tới lượt hắn quản, bởi vì nó quá mức nhỏ bé so với mỗi ngày phải phụ trách mấy tỷ, thậm chí mười mấy tỷ tiền đầu tư thì đây giống như là kiến so với voi.
“Bước chân vươn càng dài càng dễ gặp gió cản.” Lục Trung Minh nói.
Lục Ly có chút lúng túng, cha vẫn luôn như vậy, tuy không văn nhã thế nhưng lời nói rất có đạo lý.
“Sâu mọt cho dù có nhỏ đi nữa, thời gian dài bọn nó cũng có thể đục khoét cả một tòa kiến trúc đồ sộ. Ngày càng buôn bán làm ăn lớn thì càng phải cảnh giác đề phòng mọi chuyện. Mỗi bước lên cao càng khó nhằn, nếu có thời gian thì nhìn xem tin tức nhiều một chút, đừng có cả ngày cuối gằm mặt bận rộn công việc trước mắt. Ngẩng đầu lên, phóng tầm mắt ra xa xem xét con đường chuẩn bị đi tới. Con hiểu chứ?” Lục Trung Minh hỏi.
Lục Ly gật đầu: “ Con hiểu rồi ạ.”
“Được rồi, con tự mình xem xét lại đi, xử lý mọi chuyện cho tốt.” Lục Trung Minh căn dặn.
Lục Ly lại sững sờ lại: “ Nhưng cha à, hôm nay con có một hội nghị rất quan trọng. Chuyện này chỉ sợ là phải giao cho người phía dưới...”
“ Hội nghị thì ngày nào cũng có, đừng có vội. Làm tốt việc nhỏ rồi mới làm việc lớn. Năm đó con trở về tiếp quản công ty là quá vội vàng, chuyện này con phải tự mình đi giải quyết. Nhìn tình huống công ty thế nào, có vấn đề thì phải tự xử lý, đừng để cho bọn họ nghĩ rằng núi cao hoàng đế xa, không xen vào được chuyện của bọn họ. Phải xử lý đâu ra đấy, giết một hai con gà, chấn chỉnh lại công ty.” Lục Trung Minh nghiêm khắc nói.
Lục Ly gật gật đầu: “Vâng, con hiểu rồi, con nghĩ chuyện này cũng không có vấn đề gì.”
Lục Trung Minh nhìn con trai, nhắc nhở nói: “Không có lửa thì làm sao có khói, có gió thì sẽ có sóng. Con đi đi, buổi tối trở về báo cáo tình huống cho cha biết.”
Lời của cha đã nói ra, Lục Ly chỉ có thể vâng lời. Hắn biết mình còn kém xa cha mình, còn có rất nhiều thứ phải học tập từ cha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận