Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 559: Đến rồi

Lý Mộc Trạch lùi ra phía sau hỏi: “Người này là ai vậy?”
Tất cả những ngôi sao khác đều lắc đầu đáp: “Không biết là ai!”
Những phóng viên ở hiện trường vừa rồi đã cho ra tin tức mới, người dân gây rối, Lý Mộc Trạch lên giải vây nhưng dân chúng không nể mặt. Mặc dù không phải là tin tức gì lớn nhưng cũng hấp dẫn được nhiều ánh mắt, như vậy là cũng đủ rồi.
Lâm Phàm đứng trên ghế rồi lên tiếng nói: “Mọi người muốn làm gì đây? Hôm nay tổ chương trình của người ta đến đây để ghi hình, không nên mang đến phiền phức cho người ta. Hôm nay không bán bánh kếp, ngày mai sẽ bán ba mươi phần, hôm nay mọi người có thể giải tán được rồi, tôi phải đi nghỉ ngơi một chút. Ngày mai bán ba mươi phần áp lực rất lớn, sẽ rất mệt, mọi người đừng để tôi mệt thành bệnh đó!”
“Ông chủ nhỏ đúng là hiểu lòng người!”
“y da! Thật không dễ mà! Lại để ông chủ nhỏ nhượng bộ rồi!”
“Ông chủ nhỏ mở lời rồi, ngày mai sẽ làm ba mươi phần đó nha. Hơn nữa, ông chủ nhỏ tuyệt đối đừng để mình bị mệt được, nếu như cậu mệt rồi thì chúng ta sau này đến bánh kếp cũng có thể không có mà ăn!”
“Ông chủ nhỏ! Bây giờ chúng tôi sẽ đi ngay, ngày mai ba mươi phần đừng quên đó nhé!”
Lâm Phàm gật gật đầu: “Ừm! Đi làm sớm đi, đừng làm phiền người ta ghi hình nữa!”
Dưới sự ra mặt của Lâm Phàm, chuyện trước mắt trong nháy mắt đã được giải quyết trong hòa bình, một chút chuyện cũng không còn.
Những ông chủ cửa hàng bên cạnh trên mặt đều lộ nụ cười.
“Vẫn là ông chủ nhỏ có bản lĩnh!”
“Chắc chắn là vậy rồi! Chuyện này trừ ông chủ nhỏ ra ai cũng không giải quyết được!”
“Người kia tuy rằng là ngôi sao lớn, nhưng chuyện này vẫn chỉ có ông chủ nhỏ mới có thể giải quyết được thôi!”
Đạo diễn Hồ cười nói: “Lâm đại sư! Vẫn là anh có cách!”
Lâm Phàm bất đắc dĩ thở một hơi dài: “Đây là do tôi bồi thường, ba mươi phần bánh sẽ rất mệt đó. Chúng ta lúc trước đã nói xong rồi đó nha, quảng cáo này nhớ thêm chúng tôi vào đấy!”
Đạo diễn Hồ: “Yên tâm đi! Chuyện này tuyệt đối không thành vấn đề!”
Các phóng viên giải trí chụp lại tình cảnh trước mắt, chuyện này Lý Mộc Trạch không giải quyết được, thế nhưng lại được một thanh niên trẻ tuổi giải quyết, thật đúng là quá thần kỳ.
Hoàng Duyệt cười nói: “Anh trai này hình như rất lợi hại đó nha!”
Dương Đào: “Ngay cả anh Trạch cũng không giải quyết được chuyện này, vậy mà anh trai này lại giải quyết được, thật đúng là làm cho người ta ngạc nhiên. Hình như đạo diễn Hồ với đối phương cũng có quen biết, đợi chút nữa hỏi đạo diễn Hồ xem là có chuyện gì!”
Lý Mộc Trạch xấu hổ đứng bên cạnh, miễn cưỡng nở nụ cười nhưng trong lòng vẫn đang nghĩ thầm, tên nhóc này rốt cuộc là ai? Dựa vào cái gì mà có thể giải quyết được còn mình thì không thể giải quyết?
Cuối cùng anh ta cũng không nghĩ nhiều nữa bản thân là ngôi sao lớn , không nhất thiết phải nghĩ nhiều những chuyện như này.
Lâm Phàm không phải dân 'đu idol' nên mấy ngôi sao có đến đây thì cũng không có chút kích động. Sau khi giải quyết chuyện ở đây thì hắn cũng về cửa hàng, chuyện phía sau chính là chuyện của đạo diễn Hồ.
Trong cửa hàng.
“Cẩu gia! Không đi xem ngôi sao ghi hình hay sao?” Lâm Phàm nhìn cẩu gia nằm ở cửa nói.
Cẩu gia nicholas liếc mắt nhìn Lâm Phàm, chán nản nằm sấp ở đó.
Cẩu gia gần đây không vui, chú chó xù kia rốt cuộc cũng không thu vào hậu cũng được , chủ yếu là đối phương không thể hợp tác với mình, khiến cho vị đại ca chó này rất khó chịu. Có đôi khi có hoạt động tập thể cũng không dẫn theo chú chó xù kia, chính là muốn để cho nó biết, không cho cẩu gia lên trên thì sẽ cô độc đến thế nào.
Thời gian trôi qua rất nhanh, bên ngoài truyền đến rất nhiều tiếng cười, đây đều là tiếng cười của các minh tinh, đồng thời cũng là vì tăng cảm xúc cho chương trình mà biểu hiện ra ngoài.
Lâm Phàm: “Cái tên Điền Thần Côn này đi đâu rồi?”
Triệu Chung Dương: “Hình như là đi ngắm các ngôi sao rồi, đi tới đi lui giữa đám người, cũng không biết ông ta có mệt hay không?”
Lâm Phàm: “Sao cậu không đi? Vừa hay cũng có thể livestream cho các anh chị em cùng xem các ngôi sao!”
Triệu Chung Dương: “Tôi ở đây là há miệng chờ sung, ngồi đợi bọn họ qua đây!”
“Ha ha!” Lâm Phàm cười phá lên. Quả thật đây là lần đầu tiên gặp phải tình huống ghi hình thế này của tổ chương trình, xung quanh có rất nhiều máy quay, chỉ xem cái này cũng không có nhiều hứng thú cho lắm.
Những diễn viên quần chúng đi tới đi lui trên đường đóng vai khách hàng, mặc dù bọn họ nhìn thấy các ngôi sao nhưng tuyệt đối sẽ không có chuyện như những fan cuồng kia, trực tiếp nhảy tới ôm hay xin chụp ảnh chung gì đó.
Mà các ông chủ cửa hàng cũng không tệ, mặc dù cũng có chụp ảnh chung nhưng vô hình lại làm tăng thêm độ chân thực cho chương trình, hiệu quả vẫn không tồi.
Không biết qua bao lâu.
Triệu Chung Dương đột nhiên lấy lại tinh thần nói: “Đến rồi! Đến rồi!”
Lâm Phàm ngẩng đầu lên: “Cái gì đến rồi?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận