Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 281: Cẩu gia bá đạo

Bánh kếp của Lâm Phàm là món ăn ngon nhất, không chỉ có người dân xung quanh thích ăn, mà cho dù là bọn Điền Thần Côn cũng yêu thích không thôi.
Hiện giờ lại tăng thêm hai nạn nhân là Triệu Chung Dương và Cẩu gia Nicholas, từ nay về sau đều phải sống trong tay của bánh kếp.
Sau khi bận rộn làm bánh xong, Lâm Phàm nằm nghỉ ngơi. Triệu Chung Dương thì đang livestream nói khoác cùng khán giả.
"Các bạn không biết cái bánh kếp vừa rồi kia ngon đến cỡ nào đâu. Nếu như không tự mình nhấm nháp một chút thì quả là một tổn thất lớn trong cuộc đời."
Phòng livestream.
"Quá đỉnh… anh Dương lại bắt đầu bẫy người qua đường rồi nha."
"Nghe anh Dương nói, em cũng muốn đi đến để có thể ăn một chiếc."
"Ôi, cẩu gia Nicholas đâu rồi? Chúng em muốn gặp Nicholas.”
Triệu Chung Dương nhìn một chút, không tìm được chó trắng nhỏ: "Cũng không biết cẩu gia Nicholas đi đâu, tạm thời đã biến mất đâu không thấy.”
Lúc này, bên ngoài truyền đến một tiếng gầm gừ.
"Đây là chó vườn nhà ai, sao lại chạy đến cửa hàng nhà tôi làm ô uế hoa hoa nhà tôi chứ."
Lâm Phàm ngẩng đầu, nhìn ra bên ngoài, bốn chân Cẩu gia Nicholas đang chạy như điên. Phía sau là một người phụ nữ có dáng người hơi mập mạp. Người phụ nữ này hắn biết, là bà chủ của cửa hàng đối diện, tính tình rất nóng nảy, tuy nhiên vẫn rất là khách sáo đối với mình.
Bà chủ đi vào cửa hàng, vẻ mặt phẫn nộ đột nhiên thay đổi, nhoẻn miệng tươi cười nói: "Thì ra là chó của Lâm đại sư à?”
Lâm Phàm nhìn cẩu gia Nicholas chạy đến bên chân Ngô U Lan, nằm sấp xuống, dường như như rất sợ hãi.
"Làm sao vậy?"
Bà chủ xua tay: "Không có gì, chuyện nhỏ!. Chỉ là chó nhà cậu tìm đến hoa hoa của nhà tôi.”
Hoa hoa trong miệng bà chủ, là một chó Poodle, giờ phút này nó đi theo bên cạnh bà chủ, ánh mắt nhìn vào bên trong dường như đang nhìn cẩu gia Nicholas.
Mà bây giờ bà chủ thật đúng là không nói gì nữa, Lâm đại sư chính là đại minh tinh của phố Vân Lý bọn họ, phố Vân Lý có thể có lưu lượng khách lớn như vậy đều là công lao của Lâm đại sư cho nên bọn họ vô cùng thích Lâm đại sư.
Lâm Phàm nhìn thoáng qua cẩu gia Nicholas, sau đó xin lỗi nói: "Xin lỗi, có cơ hội tôi sẽ dẫn nó đi thiến, đỡ tai họa cho chó nhà khác.”
Bà chủ lập tức xua tay: "Không nghiêm trọng như vậy, chó mà bị thiến không tốt đâu. Ngay từ đầu tôi còn tưởng là chó hoang, không nghĩ tới là chó của Lâm đại sư, việc này không sao đâu.”
Cẩu gia Nicholas ngồi xổm bên đùi Ngô U Lan nghe được chữ "thiến", nhất thời trợn tròn mắt chó, hình như nó rất sợ hãi. Nó kêu lên ô ô vài tiếng tỏ vẻ sợ hãi.
Tiễn bà chủ đi, Lâm Phàm liếc mắt nhìn cẩu gia Nicholas một cái, cơm no áo ấm, thật đúng là không an phận.
Trong phòng livestream khán giả cười nghiêng ngả.
"Quá đỉnh, Cẩu gia bá đạo rồi, ngày đầu tiên đến địa bàn mới còn chưa được hai giờ đã biết nối dõi tông đường, chiếm lĩnh địa bàn, thật bái phục."
"Cho cẩu gia Nicholas một câu đặc tả, ta chảnh như vậy đó, có thể có cách gì nào."
"Lúc này đây, nó đi ô uế bị thất bại, bị chủ nhân người ta đuổi tới cửa."
"Thật thảm! Chỉ mong Cẩu gia đừng có để chuyện này thành bóng ma trong lòng."
"Cẩu gia bá đạo! Yêu em là làm em, không cần biết em là chó gì, bị Cẩu gia nhìn trúng thì chỉ có ngoan ngoãn bị Cẩu gia gieo hạt giống."
Sau khi đối phương rời đi, cẩu gia Nicholas thay đổi ngay dáng vẻ kinh hoàng lúc trước, nó lại bước bốn cái chân ra ngoài bắt đầu đi dạo. Lâm Phàm nhìn thoáng qua nhưng cũng không để ở trong lòng, chó có cuộc sống của mình, để cho nó vui vẻ đi.
Cẩu gia Nicholas đi tới bên ngoài cửa hàng của bà chủ đối diện, nhìn hoa hoa đang chơi đùa với một cô bé, trong mắt lóe ra một tia tinh quang, đồng thời khẽ kêu vài tiếng.
Nếu Lâm Phàm ở đây, nghe thấy thanh âm này tuyệt đối sẽ thiến nó ngay lập tức.
"Cẩu gia Nicholas ta đây nhìn trúng em, em sẽ không thoát khỏi móng vuốt chó của cẩu gia ta đây đâu."
Chó Poodle chơi đùa với cô bé nhìn thấy cẩu gia Nicholas bên ngoài cửa hàng, nhất thời sợ hãi kêu gâu gâu vài tiếng, đến gần cô chủ nhỏ của mình.
.....
Lúc này, trong cửa hàng lại nghênh đón hai vị khách làm Lâm Phàm kinh ngạc.
Giang Phi của Hiệp hội võ thuật và vị gác cổng Ngưu đại gia trong truyền thuyết kia.
Lâm Phàm nghi ngờ hỏi: "Lão Giang, hai người có chuyện gì mà đến đây vậy?”
Giang Phi cười cười: "Lâm đại sư, vị này là Ngưu đại gia.”
Lâm Phàm gật đầu: “Tôi biết.”
Giang Phi ngượng ngùng nói: "Ông Ngưu đây là hội trưởng hiệp hội, lần trước không phải anh bảo tôi làm giấy chứng nhận rời khỏi hiệp hội cho anh sao? Nhưng tôi vẫn luôn kéo dài của anh.”
Lâm Phàm biết nhất định Giang Phi đã không xử lý cho mình. Nhưng hiện tại hiệp hội đã không còn quan hệ với mình nữa, nhất là hiệp hội cũng không có chỗ để mình lưu luyến. Phó hội trưởng Quách và Vương Vân Kiệt đều bị đình chỉ công tác, hơn nữa còn đang tiếp nhận điều tra. Coi như là thanh trừ vài khối u ác tính cho hiệp hội. Lúc đến hiệp hội ông Ngưu này chỉ là ông gác cổng, bây giờ nghĩ lại chắc là lúc ấy đang cải trang vi hành. Nhìn từ con mắt thấp nhất để thấy vấn đề trong hiệp hội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận