Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 973: Các người vào tù mà giao dịch

Người phục vụ bưng rượu và đi về phía phòng.
Vừa rồi ông chủ bấm chuông phục vụ, anh ta biết ông chủ nhất định đang cần rượu, nên anh ta đã chuẩn bị xong tất cả rồi đi thẳng tới tới đây.
Cánh cửa mở ra.
Lâm Phàm vừa câu vai Lý Hổ vừa hát rất nhập tâm.
"Bạn ơi, cả đời đi bên nhau...."
Nhân viên phục vụ có chút nghi hoặc, vừa rồi không phải ba người sao? Sao bây giờ lại biến thành bốn người rồi.
Hơn nữa ông chủ ngồi ở chỗ đó không nhúc nhích, tròng mắt xoay tới xoay lui làm gì?
Nhưng anh ta cũng không dám hỏi nhiều cái gì, chỉ đặt rượu xuống sau đó rời đi.
Sau khi nhân viên phục vụ rời đi, Lâm Phàm không khỏi nở nụ cười: "Ông quả nhiên không thành thật, nếu không phải tôi thông minh thì đúng là có thể bị phát hiện.”
Lý Hổ đã tuyệt vọng, ông ta không ngờ tới tên này lại biến thái như vậy, hơn nữa nhân viên phục vụ vừa rồi cũng quá ngu ngốc.
Đồn cảnh sát.
Lưu Hiểu Thiên bận tối mặt, nhóm cảnh sát đang mở cuộc họp.
"Chuyện này phải tiến hành nhanh chóng, Bọ Cạp xuất hiện ở Thượng Hải cũng không phải tin tức tốt, tôi hy vọng các cậu có thể tìm được một ít manh mối, cho dù một chút cũng được." Cục trưởng phát biểu trên bục, bây giờ mới là thời khắc mấu chốt nhất với bọn họ.
“Sở trưởng Lưu, tôi hy vọng cậu vất vả một chút. Bọ Cạp rất nguy hiểm, nếu để hắn làm ra chuyện gì đó ở Thượng Hải, hậu quả này cậu cũng hiểu rồi đấy."
Lưu Hiểu Thiên gật đầu:"Cục trưởng, tôi hiểu. ”

Cuộc họp kết thúc ở đây.
Với mỗi người cảnh sát, đây giống như một tảng đá nặng đè lên người vậy, gần đây bọn họ đã bận rộn sứt đầu mẻ trán nhưng không thu được chút manh mối nào.
Chủ yếu do manh mối về Bọ Cạp thật sự quá ít, chỉ biết trên cổ gã có hình xăm bọ cạp, cho dù Thượng Hải là thành phố lớn và hiện đại thì muốn tìm được đối phương cũng khó giống như mò kim đáy biển.
"Sở trưởng, bây giờ chúng ta làm sao bây giờ?" Một đồng chí cảnh sát hỏi.
Lưu Hiểu Thiên: "Trở về tiếp tục tăng ca rồi sắp xếp lại phương án, phái người đến các địa phương điều tra một chút, nhất định phải tìm ra tên Bọ Cạp này cho tôi. ”
"Vâng, Sở trưởng."
Đinh đinh.
Ngay khi Lưu Hiểu Thiên đang đang đau đầu thì có điện thoại đến.
"Sở trưởng Lưu, anh đang làm gì vậy? Có bận không? ”
Lưu Hiểu Thiên: "Hầy, Lâm đại sư. Cậu xem tôi có bận hay không, tên trùm ma tuý này vừa tới Thượng Hải thì toàn bộ cảnh sát ở đây đều không thể nghỉ ngơi, chúng tôi đều đang tìm hắn. ”
Lâm Phàm: "Anh nói xem nếu tôi tìm được hắn thì tôi có thể nhận được giải thưởng công dân tốt không? Hoặc là mở đại hội khen thưởng gì đó?”
Lưu Hiểu Thiên nở nụ cười: "Lâm đại sư, nếu cậu có thể tìm được, đừng nói là giải thưởng công dân tốt, dù cậu muốn khen thưởng danh dự gì cũng được. Cậu không biết tên Bọ Cạp này chính là trùm ma túy bị truy nã toàn quốc, hàng năm không biết có bao nhiêu đồng nghiệp trong tổ chống ma túy đã anh dũng hy sinh oanh liệt rồi.”
"Nghiêm trọng như vậy?" Lâm Phàm bình tĩnh nói.
"Khẳng định rất nghiêm trọng, tội phạm truy nã đặc biệt quan trọng." Lưu Hiểu Thiên nói.
Lúc này, trong lòng Lâm Phàm rất sảng khoái, không nghĩ tới đây đúng là một con cá vô cùng lớn: "Sở trưởng Lưu, đừng nói là tôi không chiếu cố anh, dẫn theo người nhanh chóng đến quán bar XX, tôi cho anh một niềm vui bất ngờ.”
"Ý cậu là sao?" Lưu Hiểu Thiên sửng sốt, dường như có chút chờ mong.
Lâm Phàm: "Anh tới đây thì biết, đừng quên dẫn theo nhiều người chút. ”
Lạch cạch!
Điện thoại cúp.
Lưu Hiểu Thiên ngồi nơi đó lẳng lặng suy nghĩ, sau đó mạnh mẽ ngồi dậy. Anh ta đột nhiên phát hiện hình như mỗi lần Lâm đại sư gọi điện thoại cho mình thì chưa từng làm cho mình thất vọng.
Chẳng lẽ....
"Nhanh, tập hợp nhân thủ, đi theo tôi." Lưu Hiểu Thiên ra lệnh, những cảnh sát đang làm việc ngẩng đầu lên, không biết đã xảy ra chuyện gì.
"Ngây người làm gì, có manh mối, còn không mau lên."
Giờ phút này, các cảnh sát khác mới phản ứng lại.
"Vãi chưởng, có manh mối rồi?"
"Làm sao có thể? Không phải nhầm lẫn đó chứ.”
"Ai biết được, mau tập hợp, đến đấy không phải là biết rồi à."
......
Trong phòng riêng.
Lâm Phàm vừa tranh thủ cơ hội kéo Bọ Cạp từ trong nhà vệ sinh vào phòng.
Lúc Tóc Dài nhìn thấy Bọ Cạp, vẻ mặt khiếp sợ, anh ta không nghĩ tới lão đại cũng đã bị bắt.
Lâm Phàm vỗ tay: "Được rồi, lần này hai người đoàn tụ, đợi lát nữa cảnh sát cũng tới, các người cũng có thể vào tù mà giao dịch với nhau nha.”
Bọ Cạp không ngờ mình lại rơi vào tay thằng nhóc này ở Thượng Hải. Cho dù gã ta nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nicholas Cẩu gia ngồi xổm ở một bên ăn trái cây.
Lâm Phàm vừa hát vừa chờ cảnh sát đến.
Không lâu sau đó.
Tiếng xe cảnh sát bên ngoài vang lên.
Vô số nam nữ nhìn tình hình này thì có chút ngạc nhiên, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Lưu Hiểu Thiên xuất hiện đầu tiên, chỉ huy hiện trường: "Phong tỏa hiện trường, kiểm tra toàn bộ chứng minh thư của nhân viên ra vào, phát hiện nhân vật khả nghi thì bắt giữ toàn bộ.”
"Rõ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận