Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 873: Anh không phải dân chuyên nghiệp sao, mau ngăn hắn lại

“Tìm được mày rồi.” Đúng lúc đó, Lâm Phàm mỉm cười, sau những nỗ lực không ngừng nghỉ cuối cùng cũng bắt được kẻ sát nhân này.
Lâm Phàm lập tức xuất dữ liệu tên khốn này từ hệ thống của cục cảnh sát sau đó tải về.
“Để xem mày chạy được đi đâu.” Tâm trạng lúc này của Lâm Phàm rất tốt. Đám người bên Sơn Nguyên kia vẫn chưa phát hiện ra hắn, việc này khiến hắn có chút dở khóc dở cười, tốc độ phản ứng này cũng chậm quá đi mất.
Khi nhìn thấy danh sách, Lâm Phàm ngạc nhiên, không nghĩ tên này cũng là người Thượng Hải.
Sau đó Lâm Phàm mở Weibo và tải lên một bức ảnh.
“Đã tìm thấy hung thủ lừa gạt cụ bà 70 tuổi. Nếu mày nhìn thấy tin này, hi vọng mày có thể sớm ra đầu thú.”
Gọi một cuộc điện thoại cho Lưu Hiểu Thiên.
“Đội trưởng Lưu, tôi đã tìm được tên hung thủ. Vừa khéo hắn cũng là người Thượng Hải, anh dẫn người qua xem một chút đi.” Lâm Phàm cười nói.
Lưu Hiểu Thiên ngạc nhiên, không phản ứng kịp. Ui là trời, mới đó đã tìm thấy rồi sao?
“Lâm đại sư, sao anh lại tìm ra được?” Lưu Hiểu Thiên vội vàng hỏi lại.
Lâm Phàm cười ha hả: “Việc này cũng không dễ dàng gì. Tôi xâm nhập vào hệ thống ngân hàng Sơn Nguyên, tìm xem giao dịch cuối cùng của tài khoản này là ở đâu. Anh không biết đâu, tên khốn này cũng rất tinh quái. Đi tới một địa phương khác rút tiền, lại còn đeo khẩu trang. Tôi phải nhanh chóng xâm nhập vào hệ thống camera an ninh của cảnh sát giao thông lấy ảnh chính diện của hắn, sau đó tìm trong hệ thống Quản lí dữ liệu toàn quốc, lục lọi một lúc là ra. Trước tiên không nói nữa, tôi còn rất nhiều việc, giờ tôi phải tiếp tục làm đây. Còn phải xâm nhập vào hệ thống của địa phương khác nữa. Cúp máy nha...”
Lưu Hiểu Thiên rơi vào im lặng, ông ta không phải đang thấy vui mừng, mà là khiếp sợ.
Lâm đại sư vừa nói gì?
Xâm nhập hệ thống ngân hàng!
Xâm nhập hệ thống dữ liệu của Cục cảnh sát!
Hack camera an ninh của cảnh sát giao thông!
Đây là muốn nháo đến long trời lở đất sao?
Ông ta thân là Đội trưởng, nhưng lúc này tim ông cũng đang đập thình thịch, đã bị Lâm Phàm dọa cho chết khiếp!
“Alo, alo...” Lưu Hiểu Thiên sực tỉnh, muốn nói thêm gì đó nhưng Lâm đại sư đã cúp máy rồi, hơn nữa điện thoại còn không liên lạc được.
Lớn chuyện rồi.
Lưu Hiểu Thiên khóc không ra tiếng, Lâm đại sư, trọng trách này ngay đến cả Cục trưởng cũng gánh không nổi đâu nha...
Nghi phạm đã bị bắt, thậm chí không cần phải thẩm vấn hắn đã khai ra toàn bộ.
Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự sẽ bị nghiêm trị.
Mao Phương đã bị bắt nên hắn cũng không nghĩ nhiều, đương nhiên có gì sẽ nói nấy.
Lưu Hiểu Thiên cũng không quan tâm mấy chuyện này, anh ta không ngờ rằng Lâm đại sư lại có thể tìm ra được hung thủ, thủ đoạn này thật sự khiến người ta kinh ngạc.
Anh ta tin tưởng Lâm đại sư xâm nhập vào hệ thống nội bộ của ngân hàng và Cục cảnh sát chắc chắn sẽ không làm gì phạm pháp. Nhưng đây không phải chuyện nhỏ, huống hồ Lưu Hiểu Thiên còn là Đồn trưởng, nếu như Cục trưởng biết chuyện này cũng sẽ không chịu nổi trách nhiệm này .
Tiêu đời rồi!
Lưu Hiểu Thiên chỉ đành bất lực ôm đầu, không biết nói gì.
Đinh đinh!
Cục trưởng Tần gọi điện tới.
“Sao rồi? Bắt được người chưa?”
“Bắt được rồi. Nhưng tôi có chuyện này muốn báo cáo với Cục trưởng, vụ việc lần này Lâm đại sư đã giúp đỡ chúng ta tìm ra hung thủ.”
“Sao cơ? Lâm đại sư thật sự giúp chúng ta tìm người sao?” Cục trưởng Tần dường như có chút không dám tin.
Lưu Hiểu Thiên: “Vâng, có điều thủ đoạn của Lâm đại sư không đúng lắm, anh ta đột nhập hệ thống nội bộ của ngân hàng và Cục cảnh sát, e là sắp lớn chuyện rồi. Chuyện lần trước Cục trưởng nói giờ chúng ta có nên thừa nhận không?”
Cục trưởng Tần ở bên kia đầu dây không nói gì, hiện giờ ông ta đang bị sốc đến mức trợn tròn mắt, sao lại có thể như vậy được cơ chứ? Lâm Phàm thật sự làm theo cách này sao?
Dù sao thì đây cũng là chuyện phạm pháp đó.
Ông ta thân là Cục trưởng, nếu có gì xảy ra e rằng ông ta cũng không gánh nổi trách nhiệm này.
Lưu Hiểu Thiên lo lắng hỏi: “Cục trưởng, ngài vẫn đang nghe điện thoại chứ?”
“Có, vẫn đang nghe. Trước tiên cậu cứ quay về đây chúng ta bàn lại, thảo luận biện pháp xử lí chuyện này.”
“Vâng.”

Phố Vân Lý.
Tay Lâm Phàm lướt nhanh trên bàn phím, dựa theo tài liệu hắn vừa lấy được tiếp tục tìm kiếm.
Một ngân hàng ở Giang Ninh.
“Không xong rồi, có kẻ đột nhập vào hệ thống ngân hàng chúng ta.”
“Xảy ra chuyện gì? Xâm nhập? Anh vẫn chưa tỉnh ngủ à? Người nào dám to gan đột nhập cơ chứ!”
“Anh tự xem đi, cơ sở dữ liệu đang bị người ta quét kìa.”
“Anh không phải dân chuyên nghiệp sao, mau ngăn hắn lại.”
“Không chặn lại được, đối phương quá mạnh mẽ, ngay cả tôi cũng bị đối phương đá ra ngoài rồi.”
“Mẹ kiếp...”
Đồn cảnh sát.
Là trung tâm của công lý, thế nhưng lúc này bọn họ cũng đang sứt đầu mẻ trán.
“Tình hình thế nào rồi? Cơ sở dữ liệu không thể bị phá hủy.”
Chuyên gia mạng đầu đầy mồ hôi: “Tôi đang ngăn chặn hắn lại, thế nhưng đối phương lại không phá hủy cơ sở dữ liệu mà chỉ đang lợi dụng cơ sở dữ liệu để tìm kiếm thứ gì đó.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận