Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 967: Cẩu gia thể hiện năng lực

Trên mạng cũng không yên ắng.
Có rất nhiều phiên bản xuất hiện.
Có tin đã chết rồi.
Có tin thì nói biến thành người thực vật.
Các loại phiên bản tràn lan trên mạng.
Lâm Phàm cảm thấy cần phải làm sáng tỏ chuyện này.
Weibo: “Sự kiện nhảy lầu ở trường trung học Kim Dương Thượng Hải lần này, người trong cuộc đã được cứu sống và hiện tại đang dần dần hồi phục, mọi người đừng tuyên truyền phiên bản bậy bạ ra nữa nhé.”
Các cư dân mạng nghi ngờ.
“Mẹ kiếp, Lâm đại sư thế mà ra mặt rồi kìa, nhưng mà sao anh ta lại biết vậy?”
“Cùng hỏi.”
“Chuyện này làm các cư dân mạng vô cùng quan tâm, bạo lực học đường cần thiết phải ngăn cấm.”
“Từ lầu sáu nhảy xuống không đơn giản đâu á, thế mà bình yên vô sự? Không phải lừa người ta đó chớ?”
Đối với những cư dân mạng đưa ra nghi ngờ, hắn cũng bó tay, chẳng lẽ mấy người này không cần biết hắn làm nghề gì hay sao?
Có điều rất nhanh đã có dân mạng nói ra chân tướng.
“Các người có bị ngốc không vậy? Lâm đại sư chính là thần y cơ mà, các người mẹ nó còn hỏi thật hay giả à?”
“Y thuật của Lâm đại sư là vô địch, người chết cũng có thể cứu sống lại, có thế cũng nhìn không ra hay gì?”
“Tôi là bác sĩ bệnh viện, ca phẫu thuật của người nhảy lầu là do đích thân Lâm đại sư cầm dao mổ.”
“Lợi hại quá đi.”

Những lời kinh ngạc thán phục đó cũng không làm cho Lâm Phàm cảm thấy hưng phấn, dù gì cũng không phải việc gì đáng để hưng phấn cơ mà.
“Ông chủ nhỏ, vậy cuối cùng chuyện này giải quyết như thế nào? Những tên đó không bị gì hết à?” Triệu Chung Dương hỏi.
Lâm Phàm lắc đầu: “Không biết nữa, nhưng ý bên đồn cảnh sát là chưa tròn mười bốn tuổi thì sẽ không phải chịu trách nhiệm hình sự, cho nên mọi người hiểu rồi đó.”
Triệu Chung Dương nổi giận: “Má nó khốn nạn quá rồi đấy.”
Lâm Phàm: “Đúng là khốn kiếp như thế đó, cũng đâu có cách nào.”
Mọi người bất đắc dĩ lắc đầu, còn có thể làm sao bây giờ?
Quy định chính là quy định, bọn họ cũng không có cách gì, chỉ hy vọng về sau loại chuyện này tuyệt đối đừng xảy ra nữa thôi.
Buổi tối!
Trong một con phố có câu lạc bộ đêm.
Lâm Phàm đứng ở đó nhìn tình hình xung quanh, sau đó thả Cẩu gia Nicholas trong ngực mình xuống, hắn duỗi tay mình đưa ra trước mặt Cẩu gia: “Ngửi thử xem, ngoại trừ mùi của tao thì có ngửi được mùi của người khác không hả?”
Cẩu gia gâu gâu: “Ngửi ra được.”
Lâm Phàm vỗ vỗ đầu chó của Cẩu gia: “Đi tìm đi, xem người này hiện đang ở đâu, tìm được cho năm phần bánh kếp.”
Nghe thấy có năm phần bánh kếp, Cẩu gia hưng phấn nhảy nhót tưng bừng. Kể từ sau khi những fan hâm mộ đáng giận kia đưa đến vô số thức ăn cho chó, nó cũng chưa từng ăn qua được bánh kếp nữa. Bây giờ có đến tận năm phần, đối với Cẩu gia mà nói, thật sự quá tuyệt vời rồi.
Thấy Cẩu gia nhấc chân chạy đi, tâm tình Lâm Phàm rất tốt, hắn phát hiện Cẩu gia trở nên rất thông minh, xem ra viên bán thành phẩm Tiểu Thông Tuệ đan kia vẫn có chút tác dụng.
Với năng lực của Cẩu gia, dựa vào mùi để tìm kiếm một người thì không có vấn đề gì.
Nhìn tướng mạo của tên Lý Hổ này là biết không phải loại người tốt lành gì, không phải Lâm Phàm không muốn làm gì ông ta mà là nhất định phải làm gì đó. Trần Lượng là con trai của ông Trần phải chịu tội nặng như thế, làm sao có thể nói do chưa được mười bốn tuổi mà để tên kia được ung dung thong thả coi như chưa từng xảy ra chuyện gì được chứ?
Bắt nạt người của hắn à, không có dễ giải quyết như vậy đâu.
Nhất là cha của thằng nhóc đó, đúng là không phải người tốt lành gì, không chơi ông ta thì chơi ai chứ?
Nếu thật sự ông ta là người tốt thì tuy là hắn có bất mãn với tình hình này cũng có thể làm sao bây giờ, chỉ có thể nói luật pháp hiện tại không hợp lý mà thôi.
Cũng không lâu lắm.
Cẩu gia Nicholas trở về, rõ ràng là có tin tức.
Gâu gâu.
“Đi theo tôi.” Cẩu gia kêu gào.
Lâm Phàm đi theo sau lưng Cẩu gia, đi ngang qua mấy ngã rẽ thì dừng lại trước cửa một câu lạc bộ đêm.
“Xem ra chính là chỗ này.” Lâm Phàm thì thầm, sau đó hắn giấu Cẩu gia trong quần áo rồi trực tiếp đi vào bên trong.
Ánh đèn bên trong u ám, căn bản không thể nhìn rõ tình hình bên trong được, sau khi hắn xác nhận xung quanh không có ai thì mới đem Cẩu gia vào trong phòng vệ sinh.
“Cẩu gia, chuyện còn lại giao cho mày. Sau khi tìm được người có mùi này thì đi theo phía sau ông ta, đừng để cho người ta phát hiện, nếu có thể thì nghe kỹ xem bọn họ nói cái gì rồi trở về nói cho tao biết. Nhớ kỹ, nhất định đừng để bị phát hiện đấy.” Lâm Phàm nói.
Từ tướng mạo của đối phương mà hắn nhìn ra được gần đây đối phương sẽ làm một chuyện gì đó trái pháp luật, thế nên hắn không muốn bỏ qua cơ hội này.
Dựa theo tướng mạo biểu hiện, ít nhất cũng phải mất một năm sau thì Lý Hổ mới phải đền tội.
Nhưng mà hắn không muốn chờ một năm nên trực tiếp bắt đầu sửa mệnh, trực tiếp thúc đẩy thời gian đền tội đến sớm hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận