Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 874: Hắn cho tôi chơi rắn săn mồi

“Như vậy không được, mau chóng định vị xem hắn ta đang ở đâu.”
“Đang theo dõi rồi, đối phương lưu lại rất nhiều dấu vết, hắn căn bản cũng không thèm che giấu. Định vị mục tiêu là đang ở phố Vân Lý, Thượng Hải.”
“Thượng Hải?”
“Vâng. Nhưng vấn đề là, tên hacker này chắc chắn sẽ không để cho bản thân bị lộ tẩy, nếu đã bị lộ có nghĩa là hắn đã đi đời.”
“Không cần quan tâm những chuyện đó, báo cáo lên trên, nhanh chóng để người bên Thượng Hải đi điều tra xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.”
“Vâng.”

Trên Weibo.
Lâm Phàm tìm được thông tin của hết tên lừa đảo này lại đến thông tin kẻ lừa đảo kia, đăng toàn bộ lên Weibo.
“Những người này đều là kẻ lừa đảo, tôi khuyên các người nên sớm ra đầu thú, trốn tránh sẽ không hay đâu. Làm sai không đáng sợ, đáng sợ là không dám nhận mình sai. Chút nữa tao cũng sẽ viết đơn tự ra đầu thú, các người sẽ không cô đơn đâu.”
Đám người Triệu Chung Dương nhìn thấy tin trên Weibo, ai nấy cũng sửng sốt nhìn Lâm Phàm.
“Anh Lâm, anh nghịch thiên quá rồi. Rốt cuộc là anh bị sao thế, nếu có nghĩ quẩn cũng không nên như vậy chứ...”
Điền Thần Côn toát mồ hôi: “Đúng đó, mặc dù con người cậu cũng chả ra gì nhưng dù sao chúng ta cũng là bạn tốt. Cậu đi tù rồi thì chúng tôi phải làm sao?”
Ngô Thiên Hà cũng khó hiểu nhìn Lâm Phàm.
Ngô U Lan lo lắng đến mức sắp khóc: “Anh Lâm, anh đừng dại dột, bài đăng trên Weibo là sao vậy?”
Lâm Phàm phẩy tay: “Nói nhỏ thôi...”
Nhưng trên Weibo cư dân mạng đã bùng nổ.
“Trời má, đây là thật hay giả?Lâm đại sư lấy những thông tin này ở đâu thế?”
“Đây đều là thông tin cá nhân của bọn lừa đảo à?”
“Tìm kiểu gì thế?”
“Lâm đại sư, anh nói thật đi. Có phải anh xâm nhập vào hệ thống mạng nội bộ của ngân hàng và Cục cảnh sát không, nếu không làm sao có thể có được những thứ này?”
“Trời, đậu xanh! Lâm đại sư lấy được thông tin cũng bọn lừa đảo này là chuyện tốt. Thế nhưng đây là giết địch một ngàn, hại mình tám trăm đó. Thậm chí có khi tội còn nặng hơn bọn chúng nữa.
“Mẹ kiếp, vậy là Lâm đại sư sắp tiêu rồi sao?”
“Không phải chứ.”
Trong khi trên mạng còn đang xôn xao, Lâm Phàm đã bắt đầu triển khai kế hoạch trên diện rộng, đã có tổng cộng 13 ngân hàng bị tấn công.
Sau khi nhận được hàng loạt yêu cầu xin trợ giúp, Cục an ninh mạng đã bắt đầu chú ý tới.
“Hiện giờ xuất hiện một tên hacker vô cùng hung hăng, không ngừng đột nhập vào hệ thống các ngân hàng. Nhiệm vụ chính của chúng ta bây giờ là phải nhanh chóng tìm ra được đối phương đồng thời phải ngăn chặn hắn.”
Những người ở đây đều cực kì yêu thích máy tính, cũng vô cùng tự tin vào trình độ kĩ thuật của mình. Có người tuy đã từng làm trái ngành thế nhưng sau khi vào làm việc tại đây, họ lại thấy họ có thể theo đuổi sở trường của mình theo một cách khác.
“Bây giờ lại có người kiêu ngạo như này sao, chắc chắn hắn sẽ không chạy thoát khỏi bàn tay chúng ta.”
“Đúng vậy, rất muốn chơi với tên này một chút.”
“Bắt đầu thôi, truy theo tung tích của hắn.”
Lãnh đạo Cục an ninh mạng: “Đây là dấu vết hacker để lại, chúng ta bằng mọi giá phải ngăn chặn hắn lại.”
“Vâng.”
Ngay lập tức, một nhóm đại thần có trình độ kĩ thuật cao cấp bắt đầu hành động.
“Tìm thấy rồi, hắn đang lộng hành ở kho dữ liệu của một ngân hàng ở Trung Châu, nhanh chóng ngăn chặn hắn lại.”
“Đến đây.”
“Đã vào vị trí.”
“Đã phát hiện ra tung tích đối phương, chặn lại.”

Trong một cửa tiệm không lắp cửa tại phố Vân Lý, một chiếc máy tính mới tinh đang chạy, máy chủ đang hoạt động với cường độ cao tới mức quạt gió phát ra âm thanh vù vù.
Đám Triệu Chung Dương đứng túm tụm lại, há hốc mồm ngạc nhiên nhìn Lâm Phàm đang điên cuồng vùi đầu vào máy tính.
Bọn họ đứng chết lặng một chỗ.
Choáng váng!
Chấn động!
Người này muốn gây ra chuyện lớn đến mức nào mới có thể dừng tay cơ chứ?
“Ồ!”
Lúc này, Lâm Phàm ngạc nhiên kêu lên một tiếng: “Ghê gớm nha, mấy người này kiêu ngạo thật, lại kéo cả đám người cùng xâm nhập vào hệ thống. Nhưng ai bảo mấy người xui xẻo gặp phải người chính nghĩa như tôi chứ?”
Nhờ vào sức mạnh của công lý, năng lực của Phàm Phàm chính nghĩa được thăng cấp vô hạn, đạt tới một cấp độ vô cùng khủng khiếp.
Dù có là Chúa trời, ai cản đường liền giết chết người đó.
Không quan tâm bất kể là ai, tôi sẽ khiêu chiến với tất cả mọi người.
Cùng lúc đó, nhóm hội tụ các chuyên gia thiên tài của Cục an ninh mạng kinh hoàng phát hiện ra rằng họ đã bị đối phương dụ vào bẫy.
“Hỏng rồi, tôi bị hắn đá ra ngoài rồi.”
“Tôi cũng thế, vừa gặp đã bị đối phương hành cho tơi tả.”
“Tên khốn này rốt cuộc là ai cơ chứ, sao có thể mạnh mẽ như vậy.”
“Lãnh đạo, người này quá mạnh, chúng tôi căn bản không phải đối thủ của hắn.”
“Không tốt, hắn đã xâm nhập vào máy tính của chúng ta, đang lấy đi toàn bộ dữ liệu của chúng ta.”
Lãnh đạo ngạc nhiên: “Sao cơ? Nhanh chặn hắn lại.”
Không chặn nổi, tên này căn bản không phải người, hắn làm hỏng cả bàn phím của tôi luôn rồi.
“Con mẹ nó! Đây là thứ công nghệ quái quỷ gì thế, tôi đụng phải tên khốn kiếp nào thế này???”
“Con mẹ nó, hắn chỉ để tôi chơi Rắn săn mồi, điên mẹ mất.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận