Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 988: Cậu không tin lời của Lâm đại sư sao?

Anh ta đi cùng với Thường thiếu gia đến Thượng Hải nên đương nhiên biết chuyện này, mặc dù trong lòng có chút không tin thế nhưng vẫn khuyên Thường thiếu gia không nên bốc đồng. Một tuần thôi mà, chớp mắt cái là qua, nếu như cậu ta chống đối lại mà thật sự xảy ra chuyện thì làm thế nào?
“Ha ha ha!”
Lúc này, người đàn ông kia cười phá lên, sau đó nhìn xung quanh nói: “Các cậu qua đây, Thường Hải Ca đi Thượng Hải bị người ta dọa cho ngu luôn rồi, con mẹ nó vậy mà lại tin là thật nữa chứ.”
Các nam thanh nữ tú xung quanh lập tức quây lại thành một đám.
“Chu Binh, có chuyện gì thế? Lão Thường làm sao vậy?”
Chu Binh trả lời: “Vừa rồi tôi rủ cậu ta đua một trận với chúng tôi, mọi người biết cậu ta nói sao không? Cậu ta nói là gặp được một cao nhân ở Thượng Hải, cao nhân bảo cậu ta sau khi trở về Thủ đô thì không được tham gia hoạt động mạo hiểm trong vòng một tuần nếu không sẽ có chuyện, không ngờ cậu ta lại tin là thật, mọi người nói xem chuyện này nên làm thế nào?”
Mọi người nghe xong thì cũng cười phá lên theo.
Thường Hải Ca có chút xấu hổ: “Mọi người đừng cười, đấy là do các người chưa gặp được người đó thôi, nếu như gặp được thì chắc chắn mọi người sẽ không cười được đâu.”
Anh ta không ngờ mấy người đó lại cười nhạo mình làm cho anh ta thấy rất khó chịu.
Bản thân mỗi người đều phải chịu trách nhiệm với cuộc sống của mình, không cần biết là thật hay không, một khi đã tin thì nhất định anh ta sẽ không làm bừa.
Nhưng Thường thiếu gia vốn là người kiêu căng ngạo mạn nên khi bị bạn bè cười chế giễu như thế đương nhiên trong lòng sẽ thấy không thoải mái.
Lúc này, Thường Hải Ca nghiêm túc nói: “Mấy người đừng cười nữa, không phải tôi nhát gan mà là tôi đang có trách nhiệm với tính mạng của mình, hiểu chưa?”
Thân thiếu gia ở bên cạnh bất đắc dĩ lắc đầu, nếu lời giải thích này có tác dụng thật thì bọn họ đã không phải là bọn họ nữa rồi.
Quả nhiên.
Lời giải thích của Thường Hải Ca càng khiến mọi người không nhịn cười nổi: “Đúng, đúng. Thường thiếu gia của chúng ta nói gì cũng đúng. Không phải là cậu ta nhát gan mà là đang có trách nhiệm với tính mạng của cậu ta, thế nên chúng ta đừng cười Thường thiếu gia nữa.”
“Có lý ha, lý do này chính đáng, sau này tôi cũng sẽ dùng thử.”
“Ôi chao, hôm nay tôi không “đi bay” cùng với mọi người được nữa rồi. Cao nhân đã xem bói cho tôi, nếu như tôi đi bay thì sẽ high đến chết mất thôi.”
“Ôi, Thường thiếu gia quen biết với Trâu đại thiếu gia coi như một bước lên mây rồi, sớm đã không quen biết chúng ta nữa, ai bảo chúng ta không bằng cậu ta chứ.”
“Lần này Thường thiếu gia tới Thượng Hải chơi hai tuần chỉ biết mang theo Thân thiếu gia, cũng chẳng ngó ngàng gì tới chúng ta. Chắc là chúng ta không lọt nổi vào mắt xanh của cậu ta nữa rồi.”
Không phải bọn họ không biết Thường Hải Ca thấy khó chịu, mà là đang dùng kế khích tướng để kích thích anh ta.
Đối với bọn họ, càng là chuyện không được làm thì bọn họ càng muốn làm.
Không phải Thường Hải Ca đã nói trong vòng bảy ngày không được chơi trò mạo hiểm sao? Bọn họ không tin, nhất định cho là anh ta nói dối.
“Các người...” Thường Hải Ca bất lực: “Mấy người có ý gì? Tôi khinh thường các người bao giờ chứ? Sao mọi người lại không hiểu cho tôi nhỉ, cao nhân đã nói rồi mà mấy người lại không tin?”
Chu Binh xua xua tay: “Thôi kệ đi. Thường thiếu gia người ta đã lên tiếng rồi mọi người còn nghĩ gì thế. Chúng ta tự chơi thôi, đừng làm phiền người ta khiến cho người ta không vui, kẻo đến lúc Trâu đại thiếu gia cho người tới xử lí chúng ta thì lúc đó xui xẻo thật đấy.”
“Mẹ kiếp, Chu Binh, cậu cố ý đúng không? Không phải tôi đã nói rồi sao, trong vòng bảy ngày tôi không thể chơi, nếu thích thì bảy ngày sau tôi chơi với các cậu đến cùng luôn.” Thường Hải Ca tức giận nói.
Anh ta không thể chấp nhận được chuyện bạn bè lại hiểu lầm mình.
Nhưng mà bọn họ lại không tin lời anh nói.
Chu Binh: “Đừng mà, tôi tin mà. Cậu xem sao tôi lại cố ý được chứ, mọi người nói có đúng không?”
Mọi người: “Đúng, chúng tôi có cố ý đâu nào.”
“Chúng ta tự chơi với nhau thôi.”
“Ôi chán thật đấy!”
Thường Hải Ca cau mày, trong lòng cũng lẩm bẩm sau đó nghiến răng nghiến lợi nói: “Mẹ kiếp, được rồi, chơi thì chơi. Cmn, tôi chơi với các người, đừng nói tôi không có nghĩa khí, trèo lên được Trâu đại thiếu gia lập tức đã không coi mọi người ra gì.”
Lúc này, tất cả mọi người cười rộ lên.
“Vậy mới đúng chứ, cao nhân gì mà cao nhân, đều là ăn nói linh tinh.”
“Đây mới là Thường thiếu gia khí thế ngút trời mà chúng ta biết này, tên thỏ đế nhát gan lúc nãy không phải người quen của chúng ta.”
Thân thiếu gia nhìn Thường Hải Ca: “Cậu thật sự muốn chơi à, cậu không tin lời của Lâm đại sư nữa sao?”
Thường Hải Ca bất lực: “Thì làm thế nào bây giờ, để mặc cho bọn họ bôi nhọ tôi à? Không sao, chơi một chút thôi sau đó sẽ không chơi nữa.”
“Tôi thấy tốt nhất cậu đừng chơi, ngay cả cậu cũng tin lời Lâm đại sư mà bây giờ lại dây vào, lỡ xảy ra chuyện thì làm thế nào?” Thân thiếu gia nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận